古诗词

自天封登华顶将自桐柏以归土人谓之望海尖

韩元吉

连天松影转崔嵬,夹道桃花迤逦开。lián tiān sōng yǐng zhuǎn cuī wéi,jiā dào táo huā yí lǐ kāi。
便觉胸中有东海,不知脚底是三台。biàn jué xiōng zhōng yǒu dōng hǎi,bù zhī jiǎo dǐ shì sān tái。
闲云自作千峰雨,流水真成万壑雷。xián yún zì zuò qiān fēng yǔ,liú shuǐ zhēn chéng wàn hè léi。
唤起吹笙王子晋,夜深乘月上琼台。huàn qǐ chuī shēng wáng zi jìn,yè shēn chéng yuè shàng qióng tái。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

龚敦颐芥隐诗

韩元吉

万古须弥顶,尝于芥子看。wàn gǔ xū mí dǐng,cháng yú jiè zi kàn。
怜君作书窟,唤客筑诗坛。lián jūn zuò shū kū,huàn kè zhù shī tán。
默识眼界净,忘忧心地宽。mò shí yǎn jiè jìng,wàng yōu xīn dì kuān。
老来同此味,广厦任高寒。lǎo lái tóng cǐ wèi,guǎng shà rèn gāo hán。

僧仲俨芥室

韩元吉

设席才方丈,谁将芥子看。shè xí cái fāng zhàng,shuí jiāng jiè zi kàn。
须弥藏自稳,琥珀拾应难。xū mí cáng zì wěn,hǔ pò shí yīng nán。
脚底芒鞋破,颅边衲被寒。jiǎo dǐ máng xié pò,lú biān nà bèi hán。
遥知八万座,一笑且团栾。yáo zhī bā wàn zuò,yī xiào qiě tuán luán。

致政龙图给事徐公挽词二首

韩元吉

磊落南州士,家声二百年。lěi luò nán zhōu shì,jiā shēng èr bǎi nián。
失身几利吻,得路已华颠。shī shēn jǐ lì wěn,dé lù yǐ huá diān。
青琐元虚位,黄扉久伫贤。qīng suǒ yuán xū wèi,huáng fēi jiǔ zhù xián。
九原宁可作,东望益潸然。jiǔ yuán níng kě zuò,dōng wàng yì shān rán。

致政龙图给事徐公挽词二首

韩元吉

今代询黄发,临雍缺盛仪。jīn dài xún huáng fā,lín yōng quē shèng yí。
久从曾釜乐,俄重鲤庭悲。jiǔ cóng céng fǔ lè,é zhòng lǐ tíng bēi。
德履嗟如在,功名误见期。dé lǚ jiē rú zài,gōng míng wù jiàn qī。
平生拄颐剑,聊挂墓门枝。píng shēng zhǔ yí jiàn,liáo guà mù mén zhī。

叶梦锡丞相挽词二首

韩元吉

制邑腾嘉誉,升平遂一州。zhì yì téng jiā yù,shēng píng suì yī zhōu。
雍容持从橐,慷慨动宸旒。yōng róng chí cóng tuó,kāng kǎi dòng chén liú。
相业看调鼎,兵机久运筹。xiāng yè kàn diào dǐng,bīng jī jiǔ yùn chóu。
勋庸元未究,湖海泪空流。xūn yōng yuán wèi jiū,hú hǎi lèi kōng liú。

叶梦锡丞相挽词二首

韩元吉

味道苏仙井,言归鬓尚青。wèi dào sū xiān jǐng,yán guī bìn shàng qīng。
仅周新甲子,还仰旧仪刑。jǐn zhōu xīn jiǎ zi,hái yǎng jiù yí xíng。
秘殿欣疏宠,华钟待勒铭。mì diàn xīn shū chǒng,huá zhōng dài lēi míng。
追随樽酒地,愁绝最高亭。zhuī suí zūn jiǔ dì,chóu jué zuì gāo tíng。

挽任谏议词二首

韩元吉

身致高门重,心无闇室欺。shēn zhì gāo mén zhòng,xīn wú àn shì qī。
臧孙宜有后,伯道乃无儿。zāng sūn yí yǒu hòu,bó dào nǎi wú ér。
千载君如此,流年疾若斯。qiān zài jūn rú cǐ,liú nián jí ruò sī。
宁无百人赎,遂作九原悲。níng wú bǎi rén shú,suì zuò jiǔ yuán bēi。

挽任谏议词二首

韩元吉

凛凛诤臣节,恂恂循吏名。lǐn lǐn zhèng chén jié,xún xún xún lì míng。
世嗟阳谏议,人忆谢宣城。shì jiē yáng jiàn yì,rén yì xiè xuān chéng。
优诏才三接,嘉言未一行。yōu zhào cái sān jiē,jiā yán wèi yī xíng。
清霜数行泪,岂为故人倾。qīng shuāng shù xíng lèi,qǐ wèi gù rén qīng。

故端明尚书汪公挽词二首

韩元吉

未冠登华选,高文动汉廷。wèi guān dēng huá xuǎn,gāo wén dòng hàn tíng。
持身严矩席,虑世炳丹青。chí shēn yán jǔ xí,lǜ shì bǐng dān qīng。
庶府咨沿革,诸儒见典型。shù fǔ zī yán gé,zhū rú jiàn diǎn xíng。
空嗟廊庙略,不上鼎彝铭。kōng jiē láng miào lüè,bù shàng dǐng yí míng。

故端明尚书汪公挽词二首

韩元吉

献纳高门地,君王识履声。xiàn nà gāo mén dì,jūn wáng shí lǚ shēng。
闽山歌惠政,蜀道憺威名。mǐn shān gē huì zhèng,shǔ dào dàn wēi míng。
逝矣嗟天命,谁欤总国成。shì yǐ jiē tiān mìng,shuí yú zǒng guó chéng。
弟兄无六十,殄瘁亦堪惊。dì xiōng wú liù shí,tiǎn cuì yì kān jīng。

致政许侍郎挽词二首

韩元吉

海内循良政,高名实吏师。hǎi nèi xún liáng zhèng,gāo míng shí lì shī。
铜符尝五换,玉节更三持。tóng fú cháng wǔ huàn,yù jié gèng sān chí。
慷慨平戎策,雍容圣德诗。kāng kǎi píng róng cè,yōng róng shèng dé shī。
甘泉仅持橐,功不负明时。gān quán jǐn chí tuó,gōng bù fù míng shí。

致政许侍郎挽词二首

韩元吉

蜀道烦司马,宣城屈谢公。shǔ dào fán sī mǎ,xuān chéng qū xiè gōng。
风行万里外,身老十年中。fēng xíng wàn lǐ wài,shēn lǎo shí nián zhōng。
厚德今畴继,深知昔误蒙。hòu dé jīn chóu jì,shēn zhī xī wù méng。
佳城閟千载,鸡酒恨何穷。jiā chéng bì qiān zài,jī jiǔ hèn hé qióng。

故宫使待制侍郎陈公挽词二首

韩元吉

政誉京江口,威名岘首山。zhèng yù jīng jiāng kǒu,wēi míng xiàn shǒu shān。
折冲章贡外,制胜汉淮间。zhé chōng zhāng gòng wài,zhì shèng hàn huái jiān。
零落金闺彦,凄凉玉笋班。líng luò jīn guī yàn,qī liáng yù sǔn bān。
文章与功业,未老竟长闲。wén zhāng yǔ gōng yè,wèi lǎo jìng zhǎng xián。

故宫使待制侍郎陈公挽词二首

韩元吉

结绶同郎省,幽居愿卜邻。jié shòu tóng láng shěng,yōu jū yuàn bo lín。
撄宁良自适,坎壈遂无伸。yīng níng liáng zì shì,kǎn lǎn suì wú shēn。
壮志嗟犹在,交情晚更亲。zhuàng zhì jiē yóu zài,jiāo qíng wǎn gèng qīn。
秋风敬亭路,西望一沾巾。qiū fēng jìng tíng lù,xī wàng yī zhān jīn。

故宫使参政观文钱公挽词二首

韩元吉

忠孝全家法,清修极道腴。zhōng xiào quán jiā fǎ,qīng xiū jí dào yú。
雍容调庶政,谈笑靖边隅。yōng róng diào shù zhèng,tán xiào jìng biān yú。
许国心犹壮,安时貌不枯。xǔ guó xīn yóu zhuàng,ān shí mào bù kū。
修龄才七十,谁为隔黄垆。xiū líng cái qī shí,shuí wèi gé huáng lú。