古诗词

瑞鹤仙·乡城见月

蒋捷

绀烟迷雁迹,渐碎鼓零钟,街喧初息。gàn yān mí yàn jì,jiàn suì gǔ líng zhōng,jiē xuān chū xī。
风檠背寒壁,放冰蟾,飞到蛛丝帘隙。fēng qíng bèi hán bì,fàng bīng chán,fēi dào zhū sī lián xì。
琼瑰暗泣,念乡关、霜华似织。qióng guī àn qì,niàn xiāng guān shuāng huá shì zhī。
漫将身化鹤归来,忘却旧游端的。màn jiāng shēn huà hè guī lái,wàng què jiù yóu duān de。
欢极蓬壶蕖浸,花院梨溶,醉连春夕。huān jí péng hú qú jìn,huā yuàn lí róng,zuì lián chūn xī。
柯云罢弈,樱桃在,梦难觅。kē yún bà yì,yīng táo zài,mèng nán mì。
劝清光、乍可幽窗相照,休照红楼夜笛。quàn qīng guāng zhà kě yōu chuāng xiāng zhào,xiū zhào hóng lóu yè dí。
怕人间换谱《伊》《凉》,素娥未识。pà rén jiān huàn pǔ yī liáng,sù é wèi shí。

蒋捷

蒋捷(生卒年不详),字胜欲,号竹山,宋末元初阳羡(今江苏宜兴)人。先世为宜兴巨族,咸淳十年(1274)进士。南宋亡,深怀亡国之痛,隐居不仕,人称“竹山先生”、“樱桃进士”,其气节为时人所重。长于词,与周密、王沂孙、张炎并称“宋末四大家”。其词多抒发故国之思、山河之恸 、风格多样,而以悲凉清俊、萧寥疏爽为主。尤以造语奇巧之作,在宋季词坛上独标一格,有《竹山词》1卷,收入毛晋《宋六十名家词》本、《疆村丛书》本;又《竹山词》2卷,收入涉园景宋元明词续刊本。 蒋捷的作品>>

猜您喜欢

昭君怨·卖花人

蒋捷

担子挑春虽小,白白红红都好。dān zi tiāo chūn suī xiǎo,bái bái hóng hóng dōu hǎo。
卖过巷东家、巷西家。mài guò xiàng dōng jiā xiàng xī jiā。
帘外一声声叫,帘里鸦鬟入报。lián wài yī shēng shēng jiào,lián lǐ yā huán rù bào。
问道买梅花?买桃花?wèn dào mǎi méi huā?mǎi táo huā?

如梦令·夜月溪篁鸾影

蒋捷

夜月溪篁鸾影。yè yuè xī huáng luán yǐng。
晓露岩花鹤顶。xiǎo lù yán huā hè dǐng。
半世踏红尘,到底输他村景。bàn shì tà hóng chén,dào dǐ shū tā cūn jǐng。
村景。cūn jǐng。
村景。cūn jǐng。
樵斧耕蓑渔艇。qiáo fǔ gēng suō yú tǐng。

白苎

蒋捷

正春晴,又春冷,云低欲落。zhèng chūn qíng,yòu chūn lěng,yún dī yù luò。
琼苞未剖,早是东风作恶。qióng bāo wèi pōu,zǎo shì dōng fēng zuò è。
旋安排、一双银蒜镇罗幕。xuán ān pái yī shuāng yín suàn zhèn luó mù。
幽壑。yōu hè。
水生漪,皱嫩绿、潜鳞初跃。shuǐ shēng yī,zhòu nèn lǜ qián lín chū yuè。
愔愔门巷,桃树红才约略。yīn yīn mén xiàng,táo shù hóng cái yuē lüè。
知甚时,霁华烘破青青萼。zhī shén shí,jì huá hōng pò qīng qīng è。
忆昨。yì zuó。
□□□□,引蝶花边,近来重见,身学垂杨瘦削。,yǐn dié huā biān,jìn lái zhòng jiàn,shēn xué chuí yáng shòu xuē。
问小翠眉山,为谁攒却。wèn xiǎo cuì méi shān,wèi shuí zǎn què。
斜阳院宇,任蛛丝罥遍,玉筝弦索。xié yáng yuàn yǔ,rèn zhū sī juàn biàn,yù zhēng xián suǒ。
户外惟闻,放剪刀声,深在妆阁。hù wài wéi wén,fàng jiǎn dāo shēng,shēn zài zhuāng gé。
料想裁缝,白苎春衫薄。liào xiǎng cái fèng,bái zhù chūn shān báo。

蝶恋花·风莲

蒋捷

我爱荷花花最软。wǒ ài hé huā huā zuì ruǎn。
锦拶云挨,朵朵娇如颤。jǐn zā yún āi,duǒ duǒ jiāo rú chàn。
一阵微风来自远。yī zhèn wēi fēng lái zì yuǎn。
红低欲蘸凉波浅。hóng dī yù zhàn liáng bō qiǎn。
莫是羊家张静婉。mò shì yáng jiā zhāng jìng wǎn。
抱月飘烟,舞得腰肢倦。bào yuè piāo yān,wǔ dé yāo zhī juàn。
偷把翠罗香被展。tōu bǎ cuì luó xiāng bèi zhǎn。
无眠却又频翻转。wú mián què yòu pín fān zhuǎn。

小重山

蒋捷

晴浦溶溶明断霞。qíng pǔ róng róng míng duàn xiá。
楼台摇影处,是谁家。lóu tái yáo yǐng chù,shì shuí jiā。
银红裙裥皱宫纱。yín hóng qún jiǎn zhòu gōng shā。
风前坐,闲斗郁金芽。fēng qián zuò,xián dòu yù jīn yá。
人散树啼鸦。rén sàn shù tí yā。
粉团黏不住,旧繁华。fěn tuán nián bù zhù,jiù fán huá。
双龙尾上月痕斜。shuāng lóng wěi shàng yuè hén xié。
而今照,冷淡白菱花。ér jīn zhào,lěng dàn bái líng huā。

小重山

蒋捷

曾伴芳卿锵佩环。céng bàn fāng qīng qiāng pèi huán。
西风吹梦断,堕人寰。xī fēng chuī mèng duàn,duò rén huán。
假饶无分入雕阑。jiǎ ráo wú fēn rù diāo lán。
窥妆镜,也合小溪湾。kuī zhuāng jìng,yě hé xiǎo xī wān。
此地有谁怜。cǐ dì yǒu shuí lián。
斜阳牛卧处,牧童攀。xié yáng niú wò chù,mù tóng pān。
劝花休苦恨天天。quàn huā xiū kǔ hèn tiān tiān。
从来道,薄命是朱颜。cóng lái dào,báo mìng shì zhū yán。

虞美人·梳楼

蒋捷

丝丝杨柳丝丝雨,春在溟蒙处。sī sī yáng liǔ sī sī yǔ,chūn zài míng méng chù。
楼儿忒小不藏愁,几度和云飞去、觅归舟。lóu ér tè xiǎo bù cáng chóu,jǐ dù hé yún fēi qù mì guī zhōu。
天怜客子乡关远,借与花消遣。tiān lián kè zi xiāng guān yuǎn,jiè yǔ huā xiāo qiǎn。
海棠红近绿阑干,才卷朱帘却又、晚风寒。hǎi táng hóng jìn lǜ lán gàn,cái juǎn zhū lián què yòu wǎn fēng hán。

南乡子·泊雁小汀洲

蒋捷

泊雁小汀洲,冷淡湔裙水漫秋。pō yàn xiǎo tīng zhōu,lěng dàn jiān qún shuǐ màn qiū。
裙上唾花无觅处,重游,隔柳惟存月半钩。qún shàng tuò huā wú mì chù,zhòng yóu,gé liǔ wéi cún yuè bàn gōu。
准拟架层楼,望得伊家见始休。zhǔn nǐ jià céng lóu,wàng dé yī jiā jiàn shǐ xiū。
还怕粉云天末起,悠悠,化作相思一片愁。hái pà fěn yún tiān mò qǐ,yōu yōu,huà zuò xiāng sī yī piàn chóu。

南乡子·塘门元宵

蒋捷

翠幰夜游车,不到山边与水涯。cuì xiǎn yè yóu chē,bù dào shān biān yǔ shuǐ yá。
随分纸灯三四盏,邻家,便做元宵好景夸。suí fēn zhǐ dēng sān sì zhǎn,lín jiā,biàn zuò yuán xiāo hǎo jǐng kuā。
谁解倚梅花,思想灯球坠绛纱。shuí jiě yǐ méi huā,sī xiǎng dēng qiú zhuì jiàng shā。
旧说梦华犹未了,堪嗟,才百馀年又梦华。jiù shuō mèng huá yóu wèi le,kān jiē,cái bǎi yú nián yòu mèng huá。

玉楼春·桃花湾马迹

蒋捷

秦人占得桃源地。qín rén zhàn dé táo yuán dì。
说道花深堪避世。shuō dào huā shēn kān bì shì。
桃花湾内岂无花,吕政马来拦不住。táo huā wān nèi qǐ wú huā,lǚ zhèng mǎ lái lán bù zhù。
明朝与子穿花去。míng cháo yǔ zi chuān huā qù。
去看霜蹄剜石处。qù kàn shuāng tí wān shí chù。
茫茫秦事是耶非,万一问花花解语。máng máng qín shì shì yé fēi,wàn yī wèn huā huā jiě yǔ。

步蟾宫·木樨

蒋捷

绿华剪碎娇云瘦,剩妆点、菊前蓉后。lǜ huá jiǎn suì jiāo yún shòu,shèng zhuāng diǎn jú qián róng hòu。
娟娟月也染成香,又何况、纤罗襟袖。juān juān yuè yě rǎn chéng xiāng,yòu hé kuàng xiān luó jīn xiù。
秋窗一夜西风骤,翠奁锁、琼珠花镂。qiū chuāng yī yè xī fēng zhòu,cuì lián suǒ qióng zhū huā lòu。
人间富贵总腥膻,且和露、攀花三嗅。rén jiān fù guì zǒng xīng shān,qiě hé lù pān huā sān xiù。

恋绣衾

蒋捷

茜金小袖花下行。qiàn jīn xiǎo xiù huā xià xíng。
过桥亭、倚树听莺。guò qiáo tíng yǐ shù tīng yīng。
被柳线、低萦鬓,绀云垂、钗凤半横。bèi liǔ xiàn dī yíng bìn,gàn yún chuí chāi fèng bàn héng。
红薇影转晴窗昼,漾兰心、未到绣絣。hóng wēi yǐng zhuǎn qíng chuāng zhòu,yàng lán xīn wèi dào xiù bēng。
奈一点、春来恨,在青蛾、弯处又生。nài yī diǎn chūn lái hèn,zài qīng é wān chù yòu shēng。

步蟾宫·春景

蒋捷

玉窗掣锁香云涨,唤绿袖、低敲方响。yù chuāng chè suǒ xiāng yún zhǎng,huàn lǜ xiù dī qiāo fāng xiǎng。
流苏拂处字微讹,但斜倚、红梅一饷。liú sū fú chù zì wēi é,dàn xié yǐ hóng méi yī xiǎng。
蒙蒙月在帘衣上,做池馆、春阴模样。méng méng yuè zài lián yī shàng,zuò chí guǎn chūn yīn mó yàng。
春阴模样不如晴,这催雪、曲儿休唱。chūn yīn mó yàng bù rú qíng,zhè cuī xuě qū ér xiū chàng。

燕归梁·凤莲

蒋捷

我梦唐宫春昼迟。wǒ mèng táng gōng chūn zhòu chí。
正舞到、曳裾时。zhèng wǔ dào yè jū shí。
翠云队仗绛霞衣。cuì yún duì zhàng jiàng xiá yī。
慢腾腾、手双垂。màn téng téng shǒu shuāng chuí。
忽然急鼓催将起,似彩凤、乱惊飞。hū rán jí gǔ cuī jiāng qǐ,shì cǎi fèng luàn jīng fēi。
梦回不见万琼妃。mèng huí bù jiàn wàn qióng fēi。
见荷花、被风吹。jiàn hé huā bèi fēng chuī。

浪淘沙令·人爱晓妆鲜

蒋捷

人爱晓妆鲜,我爱妆残。rén ài xiǎo zhuāng xiān,wǒ ài zhuāng cán。
翠钗扶住欲敧鬟。cuì chāi fú zhù yù jī huán。
印了夜香无事也,月上凉天。yìn le yè xiāng wú shì yě,yuè shàng liáng tiān。
新谱学筝难,愁涌蛾弯。xīn pǔ xué zhēng nán,chóu yǒng é wān。
一床衾浪未红翻。yī chuáng qīn làng wèi hóng fān。
听得人催佯不睬,去洗珠钿。tīng dé rén cuī yáng bù cǎi,qù xǐ zhū diàn。
941234567