古诗词

次韵唐与正喜雪二十韵

韩元吉

穷腊逢三白,山城两换年。qióng là féng sān bái,shān chéng liǎng huàn nián。
破寒初淅沥,作态正翩翾。pò hán chū xī lì,zuò tài zhèng piān xuān。
倚杖心逾喜,搔头意自便。yǐ zhàng xīn yú xǐ,sāo tóu yì zì biàn。
直疑填巨壑,岂惜冱长川。zhí yí tián jù hè,qǐ xī hù zhǎng chuān。
宫粉惭施白,仙禽恨夺鲜。gōng fěn cán shī bái,xiān qín hèn duó xiān。
银床凝露绠,玉柱涩风弦。yín chuáng níng lù gěng,yù zhù sè fēng xián。
径满巇难认,窗虚隙易穿。jìng mǎn xī nán rèn,chuāng xū xì yì chuān。
共寻瑶草路,俱诵蕊珠篇。gòng xún yáo cǎo lù,jù sòng ruǐ zhū piān。
猎骑朝群拥,渔灯夜独然。liè qí cháo qún yōng,yú dēng yè dú rán。
凌风几阆苑,照日尽蓝田。líng fēng jǐ láng yuàn,zhào rì jǐn lán tián。
剩约佳宾集,先烦好句传。shèng yuē jiā bīn jí,xiān fán hǎo jù chuán。
荷枯疑璧碎,柳细讶丝牵。hé kū yí bì suì,liǔ xì yà sī qiān。
有士迷青眼,无人笑黑肩。yǒu shì mí qīng yǎn,wú rén xiào hēi jiān。
丰年期不日,瑞气霭非烟。fēng nián qī bù rì,ruì qì ǎi fēi yān。
竹密还争舞,梅疏只斗妍。zhú mì hái zhēng wǔ,méi shū zhǐ dòu yán。
轻鸥随浩荡,戏蝶伴联翩。qīng ōu suí hào dàng,xì dié bàn lián piān。
强续麻衣咏,真逢缟带贤。qiáng xù má yī yǒng,zhēn féng gǎo dài xián。
凋零属国节,片段广文毡。diāo líng shǔ guó jié,piàn duàn guǎng wén zhān。
短棹寻安道,高楼忆仲宣。duǎn zhào xún ān dào,gāo lóu yì zhòng xuān。
名驹纷照夜,无复爱连钱。míng jū fēn zhào yè,wú fù ài lián qián。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

夜宿斜溪闻杜鹃

韩元吉

解缆山衔日,移舟雨暗溪。jiě lǎn shān xián rì,yí zhōu yǔ àn xī。
无情子规鸟,梦断隔林啼。wú qíng zi guī niǎo,mèng duàn gé lín tí。

送庞祐甫五首

韩元吉

燕鸿望南飞,春至还北去。yàn hóng wàng nán fēi,chūn zhì hái běi qù。
托食波浪中,潇湘几回渡。tuō shí bō làng zhōng,xiāo xiāng jǐ huí dù。

送庞祐甫五首

韩元吉

游子思故乡,天涯两相逢。yóu zi sī gù xiāng,tiān yá liǎng xiāng féng。
时平甘恤纬,定交各涂穷。shí píng gān xù wěi,dìng jiāo gè tú qióng。

送庞祐甫五首

韩元吉

濯濯机中丝,粲粲锦绣段。zhuó zhuó jī zhōng sī,càn càn jǐn xiù duàn。
自非同心人,千金孰肯换。zì fēi tóng xīn rén,qiān jīn shú kěn huàn。

送庞祐甫五首

韩元吉

江湖多青山,舟楫长往还。jiāng hú duō qīng shān,zhōu jí zhǎng wǎng hái。
山色难送客,不如住山间。shān sè nán sòng kè,bù rú zhù shān jiān。

送庞祐甫五首

韩元吉

中宵棹讴发,菰蒲翳明月。zhōng xiāo zhào ōu fā,gū pú yì míng yuè。
月黑君忽行,恐堕蛟龙窟。yuè hēi jūn hū xíng,kǒng duò jiāo lóng kū。

春雪得小诗五首且约客登赏心亭

韩元吉

东窗坐爱枝间雪,大似酴醾压架花。dōng chuāng zuò ài zhī jiān xuě,dà shì tú mí yā jià huā。
天气更晴宜有月,夜深来看玉交加。tiān qì gèng qíng yí yǒu yuè,yè shēn lái kàn yù jiāo jiā。

春雪得小诗五首且约客登赏心亭

韩元吉

淮南山色一千里,落水层城江更湍。huái nán shān sè yī qiān lǐ,luò shuǐ céng chéng jiāng gèng tuān。
何地江山有如许,与君聊趁雪中看。hé dì jiāng shān yǒu rú xǔ,yǔ jūn liáo chèn xuě zhōng kàn。

春雪得小诗五首且约客登赏心亭

韩元吉

腊前未见梅如雪,春到还惊雪似梅。là qián wèi jiàn méi rú xuě,chūn dào hái jīng xuě shì méi。
可是天公有情思,便令花树一时开。kě shì tiān gōng yǒu qíng sī,biàn lìng huā shù yī shí kāi。

春雪得小诗五首且约客登赏心亭

韩元吉

江南绝景赏心亭,卧雪难寻旧画屏。jiāng nán jué jǐng shǎng xīn tíng,wò xuě nán xún jiù huà píng。
白鹭洲前夜来雪,故应此画胜丹青。bái lù zhōu qián yè lái xuě,gù yīng cǐ huà shèng dān qīng。

春雪得小诗五首且约客登赏心亭

韩元吉

竹炉听雪坐蒲团,长笑诗人不耐寒。zhú lú tīng xuě zuò pú tuán,zhǎng xiào shī rén bù nài hán。
未办貂裘走南陌,肯来高处一凭栏。wèi bàn diāo qiú zǒu nán mò,kěn lái gāo chù yī píng lán。

夜雪

韩元吉

炉火深红蜡炬明,打窗风雪正纵横。lú huǒ shēn hóng là jù míng,dǎ chuāng fēng xuě zhèng zòng héng。
瓦瓶旋注山泉满,却作潇潇细雨声。wǎ píng xuán zhù shān quán mǎn,què zuò xiāo xiāo xì yǔ shēng。

夜雪

韩元吉

伴眼文书细作行,昏昏愁卧雪穿廊。bàn yǎn wén shū xì zuò xíng,hūn hūn chóu wò xuě chuān láng。
何人恰弄风前笛,错认梅花到枕傍。hé rén qià nòng fēng qián dí,cuò rèn méi huā dào zhěn bàng。

咏晴

韩元吉

愁眼东西万里情,山云斜度水风清。chóu yǎn dōng xī wàn lǐ qíng,shān yún xié dù shuǐ fēng qīng。
客行岁晚忽春尽,看到枯林绿叶成。kè xíng suì wǎn hū chūn jǐn,kàn dào kū lín lǜ yè chéng。

春日书事五首

韩元吉

十年骑马听朝鸡,老窃州符簿领迷。shí nián qí mǎ tīng cháo jī,lǎo qiè zhōu fú bù lǐng mí。
衙鼓不闻春睡足,闭门聊喜得幽栖。yá gǔ bù wén chūn shuì zú,bì mén liáo xǐ dé yōu qī。