古诗词

七夕与孟婿约汤朝美率徐行中游鹤山

韩元吉

城市竞时节,幽寻固难同。chéng shì jìng shí jié,yōu xún gù nán tóng。
旧闻鹤山奇,欲往岁屡穷。jiù wén hè shān qí,yù wǎng suì lǚ qióng。
兹辰尚残暑,夙驾乘西风。zī chén shàng cán shǔ,sù jià chéng xī fēng。
楚俗候飞鹊,阶庭闹儿童。chǔ sú hòu fēi què,jiē tíng nào ér tóng。
谁能事针缕,觅巧瓜果中。shuí néng shì zhēn lǚ,mì qiǎo guā guǒ zhōng。
起携东床友,况得下榻翁。qǐ xié dōng chuáng yǒu,kuàng dé xià tà wēng。
青蒲有杰客,放怀适相从。qīng pú yǒu jié kè,fàng huái shì xiāng cóng。
一招云中仙,共呼潭底龙。yī zhāo yún zhōng xiān,gòng hū tán dǐ lóng。
翠壁耸崷崒,龟鱼澹游空。cuì bì sǒng qiú zú,guī yú dàn yóu kōng。
泉源几万斛,石窦藏丰隆。quán yuán jǐ wàn hú,shí dòu cáng fēng lóng。
久知神物交,解致零雨蒙。jiǔ zhī shén wù jiāo,jiě zhì líng yǔ méng。
我田甚无多,例思年谷丰。wǒ tián shén wú duō,lì sī nián gǔ fēng。
公才正类此,时至会有庸。gōng cái zhèng lèi cǐ,shí zhì huì yǒu yōng。
竹间小招提,阒静无鼓钟。zhú jiān xiǎo zhāo tí,qù jìng wú gǔ zhōng。
枕石漱甘井,荔丹启筠笼。zhěn shí shù gān jǐng,lì dān qǐ yún lóng。
若据两石羊,摩挲古狄铜。ruò jù liǎng shí yáng,mó sā gǔ dí tóng。
高谈剧霏屑,壮气吹长虹。gāo tán jù fēi xiè,zhuàng qì chuī zhǎng hóng。
可无樽酒绿,遂使老颊红。kě wú zūn jiǔ lǜ,suì shǐ lǎo jiá hóng。
醉语或不省,啸歌亦舂容。zuì yǔ huò bù shěng,xiào gē yì chōng róng。
归欤兴难尽,月明照风松。guī yú xīng nán jǐn,yuè míng zhào fēng sōng。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

次韵赵公直题米元晖画轴

韩元吉

天际归云挟雨,江干乱木藏山。tiān jì guī yún xié yǔ,jiāng gàn luàn mù cáng shān。
耳冷似听萧瑟,眼明惊见孱颜。ěr lěng shì tīng xiāo sè,yǎn míng jīng jiàn càn yán。