古诗词

雪中从邢怀正乞酒

韩元吉

櫑具高拄颊,风尘客长安。léi jù gāo zhǔ jiá,fēng chén kè zhǎng ān。
长安不宜客,岁暮仍苦寒。zhǎng ān bù yí kè,suì mù réng kǔ hán。
夜闻阴风喧,晓看雪漫漫。yè wén yīn fēng xuān,xiǎo kàn xuě màn màn。
天公非恶剧,笑我貂裘单。tiān gōng fēi è jù,xiào wǒ diāo qiú dān。
坐令歌南山,白石空巑岏。zuò lìng gē nán shān,bái shí kōng cuán wán。
正不妨我啸,凭高事遐观。zhèng bù fáng wǒ xiào,píng gāo shì xiá guān。
四海同一云,更觉天地宽。sì hǎi tóng yī yún,gèng jué tiān dì kuān。
平湖发远景,松竹如龙鸾。píng hú fā yuǎn jǐng,sōng zhú rú lóng luán。
巉然两峰高,玉峙峨琼冠。chán rán liǎng fēng gāo,yù zhì é qióng guān。
缅怀邢公子,重城有家园。miǎn huái xíng gōng zi,zhòng chéng yǒu jiā yuán。
水石带林沼,幽亭厌云端。shuǐ shí dài lín zhǎo,yōu tíng yàn yún duān。
仙妆映疏梅,秀色若可餐。xiān zhuāng yìng shū méi,xiù sè ruò kě cān。
璇题散冰箸,晶盐贮牙盘。xuán tí sàn bīng zhù,jīng yán zhù yá pán。
清歌出绝唱,笔闲走波澜。qīng gē chū jué chàng,bǐ xián zǒu bō lán。
几欲泥君饮,持杯听幽兰。jǐ yù ní jūn yǐn,chí bēi tīng yōu lán。
君家碧琳腴,到手无复残。jūn jiā bì lín yú,dào shǒu wú fù cán。
正岂须羔儿,尚能追清欢。zhèng qǐ xū gāo ér,shàng néng zhuī qīng huān。
蹇驴不敢出,强作哦诗酸。jiǎn lǘ bù gǎn chū,qiáng zuò ó shī suān。
诗成不能寐,起舞清夜阑。shī chéng bù néng mèi,qǐ wǔ qīng yè lán。
傥可致曲生,当筑白玉坛。tǎng kě zhì qū shēng,dāng zhù bái yù tán。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

入冬苦雨祷晴幸应刘若讷惠诗为贺因次其韵

韩元吉

酒难忘处能消日,雨不愁时任戴星。jiǔ nán wàng chù néng xiāo rì,yǔ bù chóu shí rèn dài xīng。
欲和新诗无好语,竹窗灯火夜晶荧。yù hé xīn shī wú hǎo yǔ,zhú chuāng dēng huǒ yè jīng yíng。

入冬苦雨祷晴幸应刘若讷惠诗为贺因次其韵

韩元吉

灯花作喜夜来占,楼角初晴月似镰。dēng huā zuò xǐ yè lái zhàn,lóu jiǎo chū qíng yuè shì lián。
便说市亭新酒美,好风寒日舞青帘。biàn shuō shì tíng xīn jiǔ měi,hǎo fēng hán rì wǔ qīng lián。

入冬苦雨祷晴幸应刘若讷惠诗为贺因次其韵

韩元吉

麦田秋过未休工,䆉稏如云白雨中。mài tián qiū guò wèi xiū gōng,bà yà rú yún bái yǔ zhōng。
乞得晴明三十日,披襟可咏快哉风。qǐ dé qíng míng sān shí rì,pī jīn kě yǒng kuài zāi fēng。

次韵郑守舜举喜雪四首

韩元吉

好雪相仍岁又除,丰年瑞事总堪书。hǎo xuě xiāng réng suì yòu chú,fēng nián ruì shì zǒng kān shū。
未嫌款段追千骑,化作张仙跨白驴。wèi xián kuǎn duàn zhuī qiān qí,huà zuò zhāng xiān kuà bái lǘ。

次韵郑守舜举喜雪四首

韩元吉

使君仙骨迥无俦,合上琼楼倒玉舟。shǐ jūn xiān gǔ jiǒng wú chóu,hé shàng qióng lóu dào yù zhōu。
雪里渔蓑诗更好,盛传僧舍与歌楼。xuě lǐ yú suō shī gèng hǎo,shèng chuán sēng shě yǔ gē lóu。

次韵郑守舜举喜雪四首

韩元吉

银似豪家没奈何,玉成高垒更巍峨。yín shì háo jiā méi nài hé,yù chéng gāo lěi gèng wēi é。
残年共拟看三白,酌我从今未厌多。cán nián gòng nǐ kàn sān bái,zhuó wǒ cóng jīn wèi yàn duō。

次韵郑守舜举喜雪四首

韩元吉

湘吴醇酎惬兼衣,多病难禁玉斝飞。xiāng wú chún zhòu qiè jiān yī,duō bìng nán jìn yù jiǎ fēi。
月下更期看国艳,凌波那更舞江妃。yuè xià gèng qī kàn guó yàn,líng bō nà gèng wǔ jiāng fēi。

郑守用前韵见示因亦和答四首

韩元吉

腊里三看雪满衢,使君当奉十行书。là lǐ sān kàn xuě mǎn qú,shǐ jūn dāng fèng shí xíng shū。
先生履敝人应笑,泥滑东家许借驴。xiān shēng lǚ bì rén yīng xiào,ní huá dōng jiā xǔ jiè lǘ。

郑守用前韵见示因亦和答四首

韩元吉

九陌歌呼属后游,一蓑风景付渔舟。jiǔ mò gē hū shǔ hòu yóu,yī suō fēng jǐng fù yú zhōu。
相逢且向南溪看,玉作灵山万石楼。xiāng féng qiě xiàng nán xī kàn,yù zuò líng shān wàn shí lóu。

郑守用前韵见示因亦和答四首

韩元吉

振廪縻金气自和,政声谁为勒嵯峨。zhèn lǐn mí jīn qì zì hé,zhèng shēng shuí wèi lēi cuó é。
牛羊垄上饥民绝,鹅鸭池边勇士多。niú yáng lǒng shàng jī mín jué,é yā chí biān yǒng shì duō。

郑守用前韵见示因亦和答四首

韩元吉

天巧由来不露机,冰澌剪出万花飞。tiān qiǎo yóu lái bù lù jī,bīng sī jiǎn chū wàn huā fēi。
琼珰似识汉川女,瑶瑟更逢湘浦妃。qióng dāng shì shí hàn chuān nǚ,yáo sè gèng féng xiāng pǔ fēi。

次韵务观城西书事二首

韩元吉

腊尽雪晴春欲柔,蒙蒙烟柳认瓜洲。là jǐn xuě qíng chūn yù róu,méng méng yān liǔ rèn guā zhōu。
潮生潮落无穷事,江水东西不限愁。cháo shēng cháo luò wú qióng shì,jiāng shuǐ dōng xī bù xiàn chóu。

次韵务观城西书事二首

韩元吉

川摇百艇陆千车,多是淮南避地家。chuān yáo bǎi tǐng lù qiān chē,duō shì huái nán bì dì jiā。
黄纸赦来戎马去,儿歌妇笑总呦哑。huáng zhǐ shè lái róng mǎ qù,ér gē fù xiào zǒng yōu yǎ。

次韵王季夷时同宿蒋山

韩元吉

北山应见太清年,兴废由来亦偶然。běi shān yīng jiàn tài qīng nián,xīng fèi yóu lái yì ǒu rán。
自我得之还自失,老禅刀尺尚相连。zì wǒ dé zhī hái zì shī,lǎo chán dāo chǐ shàng xiāng lián。

次韵王季夷时同宿蒋山

韩元吉

草堂一壑转山腰,杖策无因隐士招。cǎo táng yī hè zhuǎn shān yāo,zhàng cè wú yīn yǐn shì zhāo。
蕙帐只应容我老,冷猿孤鹤夜寥寥。huì zhàng zhǐ yīng róng wǒ lǎo,lěng yuán gū hè yè liáo liáo。