古诗词

郑仲南五梅图

韩元吉

江南酒美樽不空,十年醉倒梅花中。jiāng nán jiǔ měi zūn bù kōng,shí nián zuì dào méi huā zhōng。
经行所见略可谱,一一秀骨含仙风。jīng xíng suǒ jiàn lüè kě pǔ,yī yī xiù gǔ hán xiān fēng。
不将铅华污真色,亦有醉脸匀春红。bù jiāng qiān huá wū zhēn sè,yì yǒu zuì liǎn yún chūn hóng。
重英千叶两何好,玉立但喜肌微丰。zhòng yīng qiān yè liǎng hé hǎo,yù lì dàn xǐ jī wēi fēng。
红绡金缕变新样,品异独许天香同。hóng xiāo jīn lǚ biàn xīn yàng,pǐn yì dú xǔ tiān xiāng tóng。
花开到处即吾圃,水寒月淡烟空蒙。huā kāi dào chù jí wú pǔ,shuǐ hán yuè dàn yān kōng méng。
醉来踏雪更起舞,长歌目送南飞鸿。zuì lái tà xuě gèng qǐ wǔ,zhǎng gē mù sòng nán fēi hóng。
自后春归厌寂寞,坐觉桃李难为容。zì hòu chūn guī yàn jì mò,zuò jué táo lǐ nán wèi róng。
忽惊横轴入吾手,世上犹有丹青工。hū jīng héng zhóu rù wú shǒu,shì shàng yóu yǒu dān qīng gōng。
扶疏清影卧空碧,一笑似喜曾相逢。fú shū qīng yǐng wò kōng bì,yī xiào shì xǐ céng xiāng féng。
君家亭馆安用此,此物自昔添诗穷。jūn jiā tíng guǎn ān yòng cǐ,cǐ wù zì xī tiān shī qióng。
诗成妙手傥不惜,画我曳杖穿芳丛。shī chéng miào shǒu tǎng bù xī,huà wǒ yè zhàng chuān fāng cóng。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

次韵赵公直题米元晖画轴

韩元吉

天际归云挟雨,江干乱木藏山。tiān jì guī yún xié yǔ,jiāng gàn luàn mù cáng shān。
耳冷似听萧瑟,眼明惊见孱颜。ěr lěng shì tīng xiāo sè,yǎn míng jīng jiàn càn yán。