古诗词

永丰行

韩元吉

丹阳湖中好风色,晴日波光漾南北。dān yáng hú zhōng hǎo fēng sè,qíng rì bō guāng yàng nán běi。
湖岸人家榆柳行,风飐低昂似迎客。hú àn rén jiā yú liǔ xíng,fēng zhǎn dī áng shì yíng kè。
系船并岸聊一呼,老农指是官田圩。xì chuán bìng àn liáo yī hū,lǎo nóng zhǐ shì guān tián wéi。
长衫紫领数百辈,见我罗拜长嗟吁。zhǎng shān zǐ lǐng shù bǎi bèi,jiàn wǒ luó bài zhǎng jiē xū。
政和回头五十载,官长筑圩宛然在。zhèng hé huí tóu wǔ shí zài,guān zhǎng zhù wéi wǎn rán zài。
东西相望五百圩,有利由来得无害。dōng xī xiāng wàng wǔ bǎi wéi,yǒu lì yóu lái dé wú hài。
官圩民圩奚所拘,此地无田但有湖。guān wéi mín wéi xī suǒ jū,cǐ dì wú tián dàn yǒu hú。
围湖作田事应尔,底用彻地还龟鱼。wéi hú zuò tián shì yīng ěr,dǐ yòng chè dì hái guī yú。
民圩不坚自招水,水潦何常镇如此。mín wéi bù jiān zì zhāo shuǐ,shuǐ lǎo hé cháng zhèn rú cǐ。
官圩六十里如城,削平为湖定何理。guān wéi liù shí lǐ rú chéng,xuē píng wèi hú dìng hé lǐ。
请看今来禾上场,七百顷地云堆黄。qǐng kàn jīn lái hé shàng chǎng,qī bǎi qǐng dì yún duī huáng。
县官籴米三万斛,度僧给牒能商量。xiàn guān dí mǐ sān wàn hú,dù sēng gěi dié néng shāng liàng。
我闻此语汗生面,千闻岂如目一见。wǒ wén cǐ yǔ hàn shēng miàn,qiān wén qǐ rú mù yī jiàn。
吾君神圣坐九重,轻易献言谁复辨。wú jūn shén shèng zuò jiǔ zhòng,qīng yì xiàn yán shuí fù biàn。
却忆吴中初夏时,畚锸去决湖田围。què yì wú zhōng chū xià shí,běn chā qù jué hú tián wéi。
鸡惊上篱犬上屋,水至不得携妻儿。jī jīng shàng lí quǎn shàng wū,shuǐ zhì bù dé xié qī ér。
无田赴水均一死,善政养民那得尔。wú tián fù shuǐ jūn yī sǐ,shàn zhèng yǎng mín nà dé ěr。
寄言父老且深耕,为汝驰书报天子。jì yán fù lǎo qiě shēn gēng,wèi rǔ chí shū bào tiān zi。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

元祐诸公秉国均,诏条先请惠吾民。yuán yòu zhū gōng bǐng guó jūn,zhào tiáo xiān qǐng huì wú mín。
孤雏腐鼠何劳逐,准拟朝廷政事新。gū chú fǔ shǔ hé láo zhú,zhǔn nǐ cháo tíng zhèng shì xīn。

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

金貂七叶谁能必,石椁三年计自愚。jīn diāo qī yè shuí néng bì,shí guǒ sān nián jì zì yú。
得鹿覆蕉真一梦,求鱼缘木信狂图。dé lù fù jiāo zhēn yī mèng,qiú yú yuán mù xìn kuáng tú。

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

献可争先诋荆国,莹中居首论莆阳。xiàn kě zhēng xiān dǐ jīng guó,yíng zhōng jū shǒu lùn pú yáng。
十年言路皆支党,前无一语讥安昌。shí nián yán lù jiē zhī dǎng,qián wú yī yǔ jī ān chāng。

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

近闻羔雁已成群,藻鉴渠能泾渭分。jìn wén gāo yàn yǐ chéng qún,zǎo jiàn qú néng jīng wèi fēn。
急士且须侯雍齿,得贤端可吏朱云。jí shì qiě xū hóu yōng chǐ,dé xián duān kě lì zhū yún。

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

刺字几漫冠欲尘,向来浮薄自纷纷。cì zì jǐ màn guān yù chén,xiàng lái fú báo zì fēn fēn。
尔曹胸次多周孔,忍作铜山破贼文。ěr cáo xiōng cì duō zhōu kǒng,rěn zuò tóng shān pò zéi wén。

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

荆棘谁令满路栽,雷州司户却生回。jīng jí shuí lìng mǎn lù zāi,léi zhōu sī hù què shēng huí。
独怜阳陆真天命,不见承平公道开。dú lián yáng lù zhēn tiān mìng,bù jiàn chéng píng gōng dào kāi。

卧病

韩元吉

有身自觉皆为患,了事从来却号痴。yǒu shēn zì jué jiē wèi huàn,le shì cóng lái què hào chī。
贫里定知强健乐,未妨斗酒百篇诗。pín lǐ dìng zhī qiáng jiàn lè,wèi fáng dòu jiǔ bǎi piān shī。

夜宿青阳旅舍起观林端积雪半消疑山矾盛开

韩元吉

风卷千林夜雪晴,九华山下月微明。fēng juǎn qiān lín yè xuě qíng,jiǔ huá shān xià yuè wēi míng。
不须更觅唐昌蕊,树树珑璁玉刻成。bù xū gèng mì táng chāng ruǐ,shù shù lóng cōng yù kè chéng。

去草

韩元吉

永日荒园独荷锄,草根藤蔓喜无馀。yǒng rì huāng yuán dú hé chú,cǎo gēn téng màn xǐ wú yú。
谁怜仲举平生志,却学齐民种树书。shuí lián zhòng jǔ píng shēng zhì,què xué qí mín zhǒng shù shū。

偶兴四首

韩元吉

桂花飘尽菊花黄,闲对芳丛静爱香。guì huā piāo jǐn jú huā huáng,xián duì fāng cóng jìng ài xiāng。
堂下草深须一丈,会看春意满池塘。táng xià cǎo shēn xū yī zhàng,huì kàn chūn yì mǎn chí táng。

偶兴四首

韩元吉

小园无数菊花开,准拟花残便见梅。xiǎo yuán wú shù jú huā kāi,zhǔn nǐ huā cán biàn jiàn méi。
不恨无花正无酒,敲门谁送一樽来。bù hèn wú huā zhèng wú jiǔ,qiāo mén shuí sòng yī zūn lái。

偶兴四首

韩元吉

江南菊少开金色,只有霜葩杂御黄。jiāng nán jú shǎo kāi jīn sè,zhǐ yǒu shuāng pā zá yù huáng。
乞得黄花真爱惜,明年剩种压群芳。qǐ dé huáng huā zhēn ài xī,míng nián shèng zhǒng yā qún fāng。

偶兴四首

韩元吉

爱水仙成百计栽,三年一笑渐能开。ài shuǐ xiān chéng bǎi jì zāi,sān nián yī xiào jiàn néng kāi。
金银岂是吾家物,借我虚名付酒台。jīn yín qǐ shì wú jiā wù,jiè wǒ xū míng fù jiǔ tái。

又溪山堂次韵四首

韩元吉

堂前松竹挺千军,堂外青山万马群。táng qián sōng zhú tǐng qiān jūn,táng wài qīng shān wàn mǎ qún。
横策时来按文阵,要须笔力起风云。héng cè shí lái àn wén zhèn,yào xū bǐ lì qǐ fēng yún。

又溪山堂次韵四首

韩元吉

潋潋溪光白鸟前,昏昏雨脚暮云边。liàn liàn xī guāng bái niǎo qián,hūn hūn yǔ jiǎo mù yún biān。
一年风景君应记,五月来看竞渡船。yī nián fēng jǐng jūn yīng jì,wǔ yuè lái kàn jìng dù chuán。