古诗词

永丰行

韩元吉

丹阳湖中好风色,晴日波光漾南北。dān yáng hú zhōng hǎo fēng sè,qíng rì bō guāng yàng nán běi。
湖岸人家榆柳行,风飐低昂似迎客。hú àn rén jiā yú liǔ xíng,fēng zhǎn dī áng shì yíng kè。
系船并岸聊一呼,老农指是官田圩。xì chuán bìng àn liáo yī hū,lǎo nóng zhǐ shì guān tián wéi。
长衫紫领数百辈,见我罗拜长嗟吁。zhǎng shān zǐ lǐng shù bǎi bèi,jiàn wǒ luó bài zhǎng jiē xū。
政和回头五十载,官长筑圩宛然在。zhèng hé huí tóu wǔ shí zài,guān zhǎng zhù wéi wǎn rán zài。
东西相望五百圩,有利由来得无害。dōng xī xiāng wàng wǔ bǎi wéi,yǒu lì yóu lái dé wú hài。
官圩民圩奚所拘,此地无田但有湖。guān wéi mín wéi xī suǒ jū,cǐ dì wú tián dàn yǒu hú。
围湖作田事应尔,底用彻地还龟鱼。wéi hú zuò tián shì yīng ěr,dǐ yòng chè dì hái guī yú。
民圩不坚自招水,水潦何常镇如此。mín wéi bù jiān zì zhāo shuǐ,shuǐ lǎo hé cháng zhèn rú cǐ。
官圩六十里如城,削平为湖定何理。guān wéi liù shí lǐ rú chéng,xuē píng wèi hú dìng hé lǐ。
请看今来禾上场,七百顷地云堆黄。qǐng kàn jīn lái hé shàng chǎng,qī bǎi qǐng dì yún duī huáng。
县官籴米三万斛,度僧给牒能商量。xiàn guān dí mǐ sān wàn hú,dù sēng gěi dié néng shāng liàng。
我闻此语汗生面,千闻岂如目一见。wǒ wén cǐ yǔ hàn shēng miàn,qiān wén qǐ rú mù yī jiàn。
吾君神圣坐九重,轻易献言谁复辨。wú jūn shén shèng zuò jiǔ zhòng,qīng yì xiàn yán shuí fù biàn。
却忆吴中初夏时,畚锸去决湖田围。què yì wú zhōng chū xià shí,běn chā qù jué hú tián wéi。
鸡惊上篱犬上屋,水至不得携妻儿。jī jīng shàng lí quǎn shàng wū,shuǐ zhì bù dé xié qī ér。
无田赴水均一死,善政养民那得尔。wú tián fù shuǐ jūn yī sǐ,shàn zhèng yǎng mín nà dé ěr。
寄言父老且深耕,为汝驰书报天子。jì yán fù lǎo qiě shēn gēng,wèi rǔ chí shū bào tiān zi。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

次韵子云春日杂兴五首

韩元吉

山如眉绿画新就,江似蒲萄始泼醅。shān rú méi lǜ huà xīn jiù,jiāng shì pú táo shǐ pō pēi。
收拾风光付佳句,此行嗟我未空回。shōu shí fēng guāng fù jiā jù,cǐ xíng jiē wǒ wèi kōng huí。

又次韵子云春日绝句三首

韩元吉

乱离谁意有新春,共醉春盘能几人。luàn lí shuí yì yǒu xīn chūn,gòng zuì chūn pán néng jǐ rén。
但道沙场无匹马,便惊罗绮总争新。dàn dào shā chǎng wú pǐ mǎ,biàn jīng luó qǐ zǒng zhēng xīn。

又次韵子云春日绝句三首

韩元吉

春来残雪自消檐,只有愁人鬓雪添。chūn lái cán xuě zì xiāo yán,zhǐ yǒu chóu rén bìn xuě tiān。
未省双鞬谈豹略,且听红袖唱香奁。wèi shěng shuāng jiān tán bào lüè,qiě tīng hóng xiù chàng xiāng lián。

又次韵子云春日绝句三首

韩元吉

日月行天自汉家,十年京洛恨无涯。rì yuè xíng tiān zì hàn jiā,shí nián jīng luò hèn wú yá。
儿童不识乡园事,竞说江南春后花。ér tóng bù shí xiāng yuán shì,jìng shuō jiāng nán chūn hòu huā。

次韵子云寄杨仙姑酒绝句二首

韩元吉

海上冰浆冠八州,旧传仙姥下层楼。hǎi shàng bīng jiāng guān bā zhōu,jiù chuán xiān lǎo xià céng lóu。
一樽压倒长安市,白堕青春未解愁。yī zūn yā dào zhǎng ān shì,bái duò qīng chūn wèi jiě chóu。

次韵子云寄杨仙姑酒绝句二首

韩元吉

蒲萄底用博凉州,有酒逢春更上楼。pú táo dǐ yòng bó liáng zhōu,yǒu jiǔ féng chūn gèng shàng lóu。
留取杨家风味客,对床来此话离愁。liú qǔ yáng jiā fēng wèi kè,duì chuáng lái cǐ huà lí chóu。

次韵子云中秋见寄二首

韩元吉

风雨经时忆对眠,秋声愁绝雁横天。fēng yǔ jīng shí yì duì mián,qiū shēng chóu jué yàn héng tiān。
未应放却西楼月,得酒宁须问圣贤。wèi yīng fàng què xī lóu yuè,dé jiǔ níng xū wèn shèng xián。

次韵子云中秋见寄二首

韩元吉

水绕孤城意自由,远山无数郁相缪。shuǐ rào gū chéng yì zì yóu,yuǎn shān wú shù yù xiāng móu。
月明又作中秋好,白发相望在两州。yuè míng yòu zuò zhōng qiū hǎo,bái fā xiāng wàng zài liǎng zhōu。

次棹歌韵

韩元吉

宛宛溪流九曲湾,山猿时下鸟关关。wǎn wǎn xī liú jiǔ qū wān,shān yuán shí xià niǎo guān guān。
钓矶茶灶山中乐,大隐苍屏日月闲。diào jī chá zào shān zhōng lè,dà yǐn cāng píng rì yuè xián。

次韵赵文鼎同游鹅石五首

韩元吉

缭绕云山溪水南,溪光溶漾滴晴岚。liáo rào yún shān xī shuǐ nán,xī guāng róng yàng dī qíng lán。
不知日暖花争艳,但觉风和酒易酣。bù zhī rì nuǎn huā zhēng yàn,dàn jué fēng hé jiǔ yì hān。

次韵赵文鼎同游鹅石五首

韩元吉

桃花临水唤人看,花在嶙峋翠石间。táo huā lín shuǐ huàn rén kàn,huā zài lín xún cuì shí jiān。
莫惜持杯酬烂漫,更须扶杖俯潺湲。mò xī chí bēi chóu làn màn,gèng xū fú zhàng fǔ chán yuán。

次韵赵文鼎同游鹅石五首

韩元吉

长忆湖山天意新,诏恩大尹宴群臣。zhǎng yì hú shān tiān yì xīn,zhào ēn dà yǐn yàn qún chén。
休寻辇毂纷华梦,且作林泉自在人。xiū xún niǎn gǔ fēn huá mèng,qiě zuò lín quán zì zài rén。

次韵赵文鼎同游鹅石五首

韩元吉

潋潋烟波带月华,渡头江迥两三家。liàn liàn yān bō dài yuè huá,dù tóu jiāng jiǒng liǎng sān jiā。
细倾社瓮鹅儿酒,共听山村杨白花。xì qīng shè wèng é ér jiǔ,gòng tīng shān cūn yáng bái huā。

次韵赵文鼎同游鹅石五首

韩元吉

几年家住玉溪头,乘兴时来上钓舟。jǐ nián jiā zhù yù xī tóu,chéng xīng shí lái shàng diào zhōu。
古寺幽情未曾到,寻春一为野僧留。gǔ sì yōu qíng wèi céng dào,xún chūn yī wèi yě sēng liú。

入冬苦雨祷晴幸应刘若讷惠诗为贺因次其韵

韩元吉

雨馀云杪澹疏星,老病窥帘眼自明。yǔ yú yún miǎo dàn shū xīng,lǎo bìng kuī lián yǎn zì míng。
农事已知今岁好,天公剩放十分晴。nóng shì yǐ zhī jīn suì hǎo,tiān gōng shèng fàng shí fēn qíng。