古诗词

桐柏观三井龙潭下为瀑布

韩元吉

一水赴壑如奔雷,两山壁立坚谁开。yī shuǐ fù hè rú bēn léi,liǎng shān bì lì jiān shuí kāi。
山高石限水不去,万古斗怒何轰豗。shān gāo shí xiàn shuǐ bù qù,wàn gǔ dòu nù hé hōng huī。
盘涡散作钟与釜,往往石上相萦回。pán wō sàn zuò zhōng yǔ fǔ,wǎng wǎng shí shàng xiāng yíng huí。
泓渟岁久深莫测,人言海眼良可猜。hóng tíng suì jiǔ shēn mò cè,rén yán hǎi yǎn liáng kě cāi。
不知蛟龙底无用,局促石窦真穷哉。bù zhī jiāo lóng dǐ wú yòng,jú cù shí dòu zhēn qióng zāi。
未能九土霈一雨,尚与千里清炎埃。wèi néng jiǔ tǔ pèi yī yǔ,shàng yǔ qiān lǐ qīng yán āi。
往时金虬坠玉简,中使奉诏从天来。wǎng shí jīn qiú zhuì yù jiǎn,zhōng shǐ fèng zhào cóng tiān lái。
百年旧事今寂寞,但有雪浪飞崔嵬。bǎi nián jiù shì jīn jì mò,dàn yǒu xuě làng fēi cuī wéi。
杜鹃花开兰正发,双阙万丈晴云堆。dù juān huā kāi lán zhèng fā,shuāng quē wàn zhàng qíng yún duī。
寒声彻耳心骨爽,凌风一上吹笙台。hán shēng chè ěr xīn gǔ shuǎng,líng fēng yī shàng chuī shēng tái。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

次韵赵公直题米元晖画轴

韩元吉

天际归云挟雨,江干乱木藏山。tiān jì guī yún xié yǔ,jiāng gàn luàn mù cáng shān。
耳冷似听萧瑟,眼明惊见孱颜。ěr lěng shì tīng xiāo sè,yǎn míng jīng jiàn càn yán。