古诗词

重九日中甫子云二兄会别龙山

韩元吉

秋风作霜枫叶丹,扁舟未发龙山湾。qiū fēng zuò shuāng fēng yè dān,biǎn zhōu wèi fā lóng shān wān。
山头窣堵半天出,十年笑我几往还。shān tóu sū dǔ bàn tiān chū,shí nián xiào wǒ jǐ wǎng hái。
今年结束值重九,爱此山水照高寒。jīn nián jié shù zhí zhòng jiǔ,ài cǐ shān shuǐ zhào gāo hán。
亲朋话别情总厚,兄弟白首仍苍颜。qīn péng huà bié qíng zǒng hòu,xiōng dì bái shǒu réng cāng yán。
相留一笑不易得,争挈美酒罗盘餐。xiāng liú yī xiào bù yì dé,zhēng qiè měi jiǔ luó pán cān。
登高正尔在高许,下视扰扰真尘寰。dēng gāo zhèng ěr zài gāo xǔ,xià shì rǎo rǎo zhēn chén huán。
追思姑孰有故事,雅宴亦复同此山。zhuī sī gū shú yǒu gù shì,yǎ yàn yì fù tóng cǐ shān。
虽云小异得佳客,主人须猬怀胸奸。suī yún xiǎo yì dé jiā kè,zhǔ rén xū wèi huái xiōng jiān。
沧波至今洗遗恨,岂若我辈同清欢。cāng bō zhì jīn xǐ yí hèn,qǐ ruò wǒ bèi tóng qīng huān。
是时郊原新雨足,历历烟树明江干。shì shí jiāo yuán xīn yǔ zú,lì lì yān shù míng jiāng gàn。
放怀自知人境异,极目顿觉天宇宽。fàng huái zì zhī rén jìng yì,jí mù dùn jué tiān yǔ kuān。
惜无五弦寄妙手,已有征雁横云端。xī wú wǔ xián jì miào shǒu,yǐ yǒu zhēng yàn héng yún duān。
南飞休论九万里,东游更渡五百滩。nán fēi xiū lùn jiǔ wàn lǐ,dōng yóu gèng dù wǔ bǎi tān。
明宵酒醒会相忆,梦绕百级凭飞栏。míng xiāo jiǔ xǐng huì xiāng yì,mèng rào bǎi jí píng fēi lán。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

挽主奉路分赵公词

韩元吉

画舸安舆霅水清,春风犹忆送君行。huà gě ān yú zhà shuǐ qīng,chūn fēng yóu yì sòng jūn xíng。
无家举案人方恨,有子分符世共荣。wú jiā jǔ àn rén fāng hèn,yǒu zi fēn fú shì gòng róng。
德履未容居祭酒,声华端合主宗盟。dé lǚ wèi róng jū jì jiǔ,shēng huá duān hé zhǔ zōng méng。
太支耆老凋零甚,兰玉阶庭独擅名。tài zhī qí lǎo diāo líng shén,lán yù jiē tíng dú shàn míng。

故提点判院魏公挽词

韩元吉

当年卓鲁盛材猷,循吏声名始一州。dāng nián zhuó lǔ shèng cái yóu,xún lì shēng míng shǐ yī zhōu。
功在龙津看雨施,风行金穴见钱流。gōng zài lóng jīn kàn yǔ shī,fēng xíng jīn xué jiàn qián liú。
褒庸合上清华贯,奏课俄惊疾病留。bāo yōng hé shàng qīng huá guàn,zòu kè é jīng jí bìng liú。
嶷嶷诸郎富儒雅,盖棺十世可无愁。yí yí zhū láng fù rú yǎ,gài guān shí shì kě wú chóu。

刘子宣侍郎挽词

韩元吉

妙龄嘉誉满江东,晚接甘泉豹尾中。miào líng jiā yù mǎn jiāng dōng,wǎn jiē gān quán bào wěi zhōng。
烜赫身荣知有道,从容心计不言功。xuǎn hè shēn róng zhī yǒu dào,cóng róng xīn jì bù yán gōng。
威行岘首追羊叔,名在鄱江忆鲁公。wēi xíng xiàn shǒu zhuī yáng shū,míng zài pó jiāng yì lǔ gōng。
种木十年归莫遂,涂车千里恨何穷。zhǒng mù shí nián guī mò suì,tú chē qiān lǐ hèn hé qióng。

李寿翁侍郎挽词

韩元吉

同解铨衡并把麾,五年相望楚江湄。tóng jiě quán héng bìng bǎ huī,wǔ nián xiāng wàng chǔ jiāng méi。
邻墙会面尝谈易,吏选偷闲更说诗。lín qiáng huì miàn cháng tán yì,lì xuǎn tōu xián gèng shuō shī。
北客遭逢人共叹,南州流转事难知。běi kè zāo féng rén gòng tàn,nán zhōu liú zhuǎn shì nán zhī。
投簪自有江湖志,云白天青泪满颐。tóu zān zì yǒu jiāng hú zhì,yún bái tiān qīng lèi mǎn yí。

挽周仲深郎中词

韩元吉

才力轩轩动汉庭,清时指日致功名。cái lì xuān xuān dòng hàn tíng,qīng shí zhǐ rì zhì gōng míng。
一同在昔歌遗爱,两郡于今有治声。yī tóng zài xī gē yí ài,liǎng jùn yú jīn yǒu zhì shēng。
使节暂分秦望重,郎星初近太微明。shǐ jié zàn fēn qín wàng zhòng,láng xīng chū jìn tài wēi míng。
死生契阔空泉壤,赙典殊恩世亦荣。sǐ shēng qì kuò kōng quán rǎng,fù diǎn shū ēn shì yì róng。

王中奉汉老挽词

韩元吉

符节光华二十春,壮猷曾不侍严宸。fú jié guāng huá èr shí chūn,zhuàng yóu céng bù shì yán chén。
栖心香火才同社,放意溪山幸卜邻。qī xīn xiāng huǒ cái tóng shè,fàng yì xī shān xìng bo lín。
再世簪缨宜衮衮,一门兰玉尚诜诜。zài shì zān yīng yí gǔn gǔn,yī mén lán yù shàng shēn shēn。
霜清三港追随地,丹旐飘然泪满巾。shuāng qīng sān gǎng zhuī suí dì,dān zhào piāo rán lèi mǎn jīn。

吕伯恭挽词

韩元吉

青云涂路本青毡,圣愿相期四十年。qīng yún tú lù běn qīng zhān,shèng yuàn xiāng qī sì shí nián。
台阁久嗟君卧疾,山林空叹我华颠。tái gé jiǔ jiē jūn wò jí,shān lín kōng tàn wǒ huá diān。
伤心二女同新穴,拭目诸生续旧编。shāng xīn èr nǚ tóng xīn xué,shì mù zhū shēng xù jiù biān。
斗酒无因相沃酹,朔风东望涕潸然。dòu jiǔ wú yīn xiāng wò lèi,shuò fēng dōng wàng tì shān rán。

周济美挽词

韩元吉

乃翁持橐旧知名,两郡分符见典型。nǎi wēng chí tuó jiù zhī míng,liǎng jùn fēn fú jiàn diǎn xíng。
禁闼方应驰俊步,中台俄忽随修翎。jìn tà fāng yīng chí jùn bù,zhōng tái é hū suí xiū líng。
故人零落风前叶,北客漂流雨后萍。gù rén líng luò fēng qián yè,běi kè piāo liú yǔ hòu píng。
白马素车三巷路,泪兼腊雪洒林坰。bái mǎ sù chē sān xiàng lù,lèi jiān là xuě sǎ lín jiōng。

晖仲叔挽词

韩元吉

材业光华蔼荐绅,由来孝子出忠臣。cái yè guāng huá ǎi jiàn shēn,yóu lái xiào zi chū zhōng chén。
五年字邑祗明诏,两路观风惠远民。wǔ nián zì yì zhī míng zhào,liǎng lù guān fēng huì yuǎn mín。
徐稚湖边才卜筑,葛翁山下忽栖神。xú zhì hú biān cái bo zhù,gé wēng shān xià hū qī shén。
朔云千里人挥泪,遗命归从大母邻。shuò yún qiān lǐ rén huī lèi,yí mìng guī cóng dà mǔ lín。

遗直堂六首

韩元吉

蒿莱自舆台,松桂犹伯叔。hāo lái zì yú tái,sōng guì yóu bó shū。
便合追孔林,无庸号寒木。biàn hé zhuī kǒng lín,wú yōng hào hán mù。

遗直堂六首

韩元吉

虬龙舞云端,风雨来海上。qiú lóng wǔ yún duān,fēng yǔ lái hǎi shàng。
尚想堂中人,诗成一回向。shàng xiǎng táng zhōng rén,shī chéng yī huí xiàng。

遗直堂六首

韩元吉

苦心有深思,劲质无软语。kǔ xīn yǒu shēn sī,jìn zhì wú ruǎn yǔ。
贤科废因公,此事亘千古。xián kē fèi yīn gōng,cǐ shì gèn qiān gǔ。

遗直堂六首

韩元吉

种木已如此,高贤有馀思。zhǒng mù yǐ rú cǐ,gāo xián yǒu yú sī。
赖公酷似舅,其谁羡牢之。lài gōng kù shì jiù,qí shuí xiàn láo zhī。

遗直堂六首

韩元吉

郑虔骨已朽,孔父天不遗。zhèng qián gǔ yǐ xiǔ,kǒng fù tiān bù yí。
他年从事贤,手板空倒持。tā nián cóng shì xián,shǒu bǎn kōng dào chí。

遗直堂六首

韩元吉

栋梁乃不取,得地且深植。dòng liáng nǎi bù qǔ,dé dì qiě shēn zhí。
妖娆紫薇花,岁晚犹伴直。yāo ráo zǐ wēi huā,suì wǎn yóu bàn zhí。