古诗词

重九日中甫子云二兄会别龙山

韩元吉

秋风作霜枫叶丹,扁舟未发龙山湾。qiū fēng zuò shuāng fēng yè dān,biǎn zhōu wèi fā lóng shān wān。
山头窣堵半天出,十年笑我几往还。shān tóu sū dǔ bàn tiān chū,shí nián xiào wǒ jǐ wǎng hái。
今年结束值重九,爱此山水照高寒。jīn nián jié shù zhí zhòng jiǔ,ài cǐ shān shuǐ zhào gāo hán。
亲朋话别情总厚,兄弟白首仍苍颜。qīn péng huà bié qíng zǒng hòu,xiōng dì bái shǒu réng cāng yán。
相留一笑不易得,争挈美酒罗盘餐。xiāng liú yī xiào bù yì dé,zhēng qiè měi jiǔ luó pán cān。
登高正尔在高许,下视扰扰真尘寰。dēng gāo zhèng ěr zài gāo xǔ,xià shì rǎo rǎo zhēn chén huán。
追思姑孰有故事,雅宴亦复同此山。zhuī sī gū shú yǒu gù shì,yǎ yàn yì fù tóng cǐ shān。
虽云小异得佳客,主人须猬怀胸奸。suī yún xiǎo yì dé jiā kè,zhǔ rén xū wèi huái xiōng jiān。
沧波至今洗遗恨,岂若我辈同清欢。cāng bō zhì jīn xǐ yí hèn,qǐ ruò wǒ bèi tóng qīng huān。
是时郊原新雨足,历历烟树明江干。shì shí jiāo yuán xīn yǔ zú,lì lì yān shù míng jiāng gàn。
放怀自知人境异,极目顿觉天宇宽。fàng huái zì zhī rén jìng yì,jí mù dùn jué tiān yǔ kuān。
惜无五弦寄妙手,已有征雁横云端。xī wú wǔ xián jì miào shǒu,yǐ yǒu zhēng yàn héng yún duān。
南飞休论九万里,东游更渡五百滩。nán fēi xiū lùn jiǔ wàn lǐ,dōng yóu gèng dù wǔ bǎi tān。
明宵酒醒会相忆,梦绕百级凭飞栏。míng xiāo jiǔ xǐng huì xiāng yì,mèng rào bǎi jí píng fēi lán。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天

韩元吉

雨歇云如隔座屏。yǔ xiē yún rú gé zuò píng。
薰风摇动一天青。xūn fēng yáo dòng yī tiān qīng。
今年五十平头过,又喜清歌洗耳听。jīn nián wǔ shí píng tóu guò,yòu xǐ qīng gē xǐ ěr tīng。
浮世事,绝曾经。fú shì shì,jué céng jīng。
此生应直斗牛星。cǐ shēng yīng zhí dòu niú xīng。
且倾田舍黄鸡酒,敢望君家白玉庭。qiě qīng tián shě huáng jī jiǔ,gǎn wàng jūn jiā bái yù tíng。

鹧鸪天

韩元吉

万古光寒太白精。wàn gǔ guāng hán tài bái jīng。
直宜分作两郎星。zhí yí fēn zuò liǎng láng xīng。
不然安得难兄弟,先后尧蓂三荚生。bù rán ān dé nán xiōng dì,xiān hòu yáo míng sān jiá shēng。
霜月冷,斗杓横。shuāng yuè lěng,dòu biāo héng。
老人今夜已齐明。lǎo rén jīn yè yǐ qí míng。
他年莫作郎星看,两两台躔拱太清。tā nián mò zuò láng xīng kàn,liǎng liǎng tái chán gǒng tài qīng。

霜天晓角·题采石蛾眉亭

韩元吉

倚天绝壁,直下江千尺。yǐ tiān jué bì,zhí xià jiāng qiān chǐ。
天际两蛾凝黛,愁与恨,几时极!tiān jì liǎng é níng dài,chóu yǔ hèn,jǐ shí jí!
怒潮风正急,酒醒闻塞笛。nù cháo fēng zhèng jí,jiǔ xǐng wén sāi dí。
试问谪仙何处?青山外,远烟碧。shì wèn zhé xiān hé chù?qīng shān wài,yuǎn yān bì。

一剪梅·叶梦锡席上

韩元吉

竹里疏枝总是梅。zhú lǐ shū zhī zǒng shì méi。
月白霜清,犹未全开。yuè bái shuāng qīng,yóu wèi quán kāi。
相逢聊与著诗催。xiāng féng liáo yǔ zhù shī cuī。
要趁金波,满泛金杯。yào chèn jīn bō,mǎn fàn jīn bēi。
多病惭非作赋才。duō bìng cán fēi zuò fù cái。
醉到花前,探得春回。zuì dào huā qián,tàn dé chūn huí。
明年公已在鸾台。míng nián gōng yǐ zài luán tái。
看取春风,丹诏重来。kàn qǔ chūn fēng,dān zhào zhòng lái。

鹧鸪天·九日双溪楼

韩元吉

不惜黄花插满头,花应却为老人羞。bù xī huáng huā chā mǎn tóu,huā yīng què wèi lǎo rén xiū。
年年九日常拚醉,处处登高莫浪愁。nián nián jiǔ rì cháng pàn zuì,chù chù dēng gāo mò làng chóu。
酬美景,驻清秋,绿橙香嫩酒初浮。chóu měi jǐng,zhù qīng qiū,lǜ chéng xiāng nèn jiǔ chū fú。
多情雨后双溪水,红满斜阳自在流。duō qíng yǔ hòu shuāng xī shuǐ,hóng mǎn xié yáng zì zài liú。

南剑道中

韩元吉

唤渡春潭侧,堤弯踏晓晴。huàn dù chūn tán cè,dī wān tà xiǎo qíng。
回舟动山影,映日见鱼行。huí zhōu dòng shān yǐng,yìng rì jiàn yú xíng。
墅远孤烟出,江深白鹭明。shù yuǎn gū yān chū,jiāng shēn bái lù míng。
尘劳消底计,对此觉身轻。chén láo xiāo dǐ jì,duì cǐ jué shēn qīng。

步月

韩元吉

山静水逾响,我行清夜中。shān jìng shuǐ yú xiǎng,wǒ xíng qīng yè zhōng。
月华霜著地,云影浪摇空。yuè huá shuāng zhù dì,yún yǐng làng yáo kōng。
有酒不惜醉,无人谁与同。yǒu jiǔ bù xī zuì,wú rén shuí yǔ tóng。
嫦娥捣仙药,应厌广寒宫。cháng é dǎo xiān yào,yīng yàn guǎng hán gōng。

端午日张园分题

韩元吉

辇路逢端午,今年始赐休。niǎn lù féng duān wǔ,jīn nián shǐ cì xiū。
不知人世暑,还有水轩秋。bù zhī rén shì shǔ,hái yǒu shuǐ xuān qiū。
花气晴薰坐,湖光晚逼舟。huā qì qíng xūn zuò,hú guāng wǎn bī zhōu。
明朝又奔走,剩作片时留。míng cháo yòu bēn zǒu,shèng zuò piàn shí liú。

秋日杂咏六首

韩元吉

客少无尘语,官闲省吏文。kè shǎo wú chén yǔ,guān xián shěng lì wén。
醉眠千嶂日,危坐一窗云。zuì mián qiān zhàng rì,wēi zuò yī chuāng yún。
酒户时通籍,诗坛渐策勋。jiǔ hù shí tōng jí,shī tán jiàn cè xūn。
平生不龟手,郢客浑挥斤。píng shēng bù guī shǒu,yǐng kè hún huī jīn。

秋日杂咏六首

韩元吉

草草重阳节,黄花惜未开。cǎo cǎo zhòng yáng jié,huáng huā xī wèi kāi。
故人犹有酒,行客且衔杯。gù rén yóu yǒu jiǔ,xíng kè qiě xián bēi。
日落蛩声苦,云低雁影来。rì luò qióng shēng kǔ,yún dī yàn yǐng lái。
南山足佳气,独立意徘徊。nán shān zú jiā qì,dú lì yì pái huái。

秋日杂咏六首

韩元吉

醉著山堂梦,初凉枕簟清。zuì zhù shān táng mèng,chū liáng zhěn diàn qīng。
秋声迷夜雨,月色误天明。qiū shēng mí yè yǔ,yuè sè wù tiān míng。
为客心长惯,思亲意未平。wèi kè xīn zhǎng guàn,sī qīn yì wèi píng。
岁华容易晚,寂寞壮心惊。suì huá róng yì wǎn,jì mò zhuàng xīn jīng。

秋日杂咏六首

韩元吉

古郡青山合,乘高眼倍宽。gǔ jùn qīng shān hé,chéng gāo yǎn bèi kuān。
风惊梧叶阵,雨暗菊花团。fēng jīng wú yè zhèn,yǔ àn jú huā tuán。
凉色宜攲枕,秋光怯凭栏。liáng sè yí qī zhěn,qiū guāng qiè píng lán。
向来疏懒意,景物暂相欢。xiàng lái shū lǎn yì,jǐng wù zàn xiāng huān。

秋日杂咏六首

韩元吉

怪底西风别,秋香一夜繁。guài dǐ xī fēng bié,qiū xiāng yī yè fán。
攒金差可拟,揉蜡巧能抟。zǎn jīn chà kě nǐ,róu là qiǎo néng tuán。
买地宜多种,移床且细看。mǎi dì yí duō zhǒng,yí chuáng qiě xì kàn。
江南篱菊晚,赖尔慰愁端。jiāng nán lí jú wǎn,lài ěr wèi chóu duān。

秋日杂咏六首

韩元吉

绝壁跨城楼,连天海气浮。jué bì kuà chéng lóu,lián tiān hǎi qì fú。
长空去鸟尽,落日断云留。zhǎng kōng qù niǎo jǐn,luò rì duàn yún liú。
鼓角深秋壮,山河薄暮愁。gǔ jiǎo shēn qiū zhuàng,shān hé báo mù chóu。
劳生知底所,倚杖寄沧洲。láo shēng zhī dǐ suǒ,yǐ zhàng jì cāng zhōu。

听雨

韩元吉

昨夜灯花暗,今晨雨意深。zuó yè dēng huā àn,jīn chén yǔ yì shēn。
残花惟有叶,新笋已成林。cán huā wéi yǒu yè,xīn sǔn yǐ chéng lín。
未办扶头饮,聊为拥鼻吟。wèi bàn fú tóu yǐn,liáo wèi yōng bí yín。
兴阑幽梦断,檐际足清音。xīng lán yōu mèng duàn,yán jì zú qīng yīn。