古诗词

方务德元夕不张灯留饮赏梅务观索赋古风

韩元吉

昨日风雨今日晴,绿水桥南春水生。zuó rì fēng yǔ jīn rì qíng,lǜ shuǐ qiáo nán chūn shuǐ shēng。
使君元夕罢高宴,亭午邀客花间行。shǐ jūn yuán xī bà gāo yàn,tíng wǔ yāo kè huā jiān xíng。
危亭直上花几许,水仙夹径梅纵横。wēi tíng zhí shàng huā jǐ xǔ,shuǐ xiān jiā jìng méi zòng héng。
不须沈水薰画戟,帘幕自有香风清。bù xū shěn shuǐ xūn huà jǐ,lián mù zì yǒu xiāng fēng qīng。
门前纷纷鸟鹄乱,隐几坐爱寒江明。mén qián fēn fēn niǎo gǔ luàn,yǐn jǐ zuò ài hán jiāng míng。
忆昨淮南戎马动,岂谓景物还新正。yì zuó huái nán róng mǎ dòng,qǐ wèi jǐng wù hái xīn zhèng。
遗民归公十万口,鼙鼓日日严刀兵。yí mín guī gōng shí wàn kǒu,pí gǔ rì rì yán dāo bīng。
眼看指麾尽摩抚,闾里愁叹成欢声。yǎn kàn zhǐ huī jǐn mó fǔ,lǘ lǐ chóu tàn chéng huān shēng。
酬功端合侍玉辇,安得坐啸江干城。chóu gōng duān hé shì yù niǎn,ān dé zuò xiào jiāng gàn chéng。
景龙灯火公尚记,耆旧出语儿童惊。jǐng lóng dēng huǒ gōng shàng jì,qí jiù chū yǔ ér tóng jīng。
我来两月滥宾客,况有别驾能诗名。wǒ lái liǎng yuè làn bīn kè,kuàng yǒu bié jià néng shī míng。
相从一笑说万事,重费美酒勤杯觥。xiāng cóng yī xiào shuō wàn shì,zhòng fèi měi jiǔ qín bēi gōng。
东风摇荡入烟柳,歌管错杂催离情。dōng fēng yáo dàng rù yān liǔ,gē guǎn cuò zá cuī lí qíng。
诏书徵拜那可后,为公前马遥相迎。zhào shū zhēng bài nà kě hòu,wèi gōng qián mǎ yáo xiāng yíng。

韩元吉

韩元吉(1118~1187),南宋词人。字无咎,号南涧。汉族,开封雍邱(今河南开封市)人,一作许昌(今属河南)人。韩元吉词多抒发山林情趣,如〔柳梢青〕“云淡秋云“、〔贺新郎〕“病起情怀恶“等。著有《涧泉集》、《涧泉日记》、《南涧甲乙稿》、《南涧诗余》。存词80余首。 韩元吉的作品>>

猜您喜欢

丰乐楼

韩元吉

今岁西湖上,经行始此回。jīn suì xī hú shàng,jīng xíng shǐ cǐ huí。
轻烟认花柳,细雨识楼台。qīng yān rèn huā liǔ,xì yǔ shí lóu tái。
春半已多日,官闲能自来。chūn bàn yǐ duō rì,guān xián néng zì lái。
情知欠樽酒,倚杖且徘徊。qíng zhī qiàn zūn jiǔ,yǐ zhàng qiě pái huái。

清明

韩元吉

老去惊时节,春来念物华。lǎo qù jīng shí jié,chūn lái niàn wù huá。
青烟百六日,同社两三家。qīng yān bǎi liù rì,tóng shè liǎng sān jiā。
醉著凌风舸,歌成满路花。zuì zhù líng fēng gě,gē chéng mǎn lù huā。
沧江万里意,独立送残霞。cāng jiāng wàn lǐ yì,dú lì sòng cán xiá。

闲居遣兴

韩元吉

着雨柔桑暗,吹风小麦齐。zhe yǔ róu sāng àn,chuī fēng xiǎo mài qí。
江深涵日净,野阔并云低。jiāng shēn hán rì jìng,yě kuò bìng yún dī。
车马能相问,琴书故可携。chē mǎ néng xiāng wèn,qín shū gù kě xié。
村村花自好,不奈子规啼。cūn cūn huā zì hǎo,bù nài zi guī tí。

道中遇停郊祀诏书

韩元吉

丹诏西来急,沿淮次第知。dān zhào xī lái jí,yán huái cì dì zhī。
应嗟飨帝日,却作视师期。yīng jiē xiǎng dì rì,què zuò shì shī qī。
士苦三年戍,人怀四郡悲。shì kǔ sān nián shù,rén huái sì jùn bēi。
平戎可无策,帷幄定谁咨。píng róng kě wú cè,wéi wò dìng shuí zī。

建业书事

韩元吉

千载西州路,何人不此行。qiān zài xī zhōu lù,hé rén bù cǐ xíng。
山横桃叶渡,江动石头城。shān héng táo yè dù,jiāng dòng shí tóu chéng。
天阙云端耸,秦淮雨后清。tiān quē yún duān sǒng,qín huái yǔ hòu qīng。
敢论风景异,举目笑平生。gǎn lùn fēng jǐng yì,jǔ mù xiào píng shēng。

过芙蓉对镜岭

韩元吉

世事日千变,劳生忧患多。shì shì rì qiān biàn,láo shēng yōu huàn duō。
谁知度炎热,正尔陟嵯峨。shuí zhī dù yán rè,zhèng ěr zhì cuó é。
峰矗莲初绽,崖枯镜未磨。fēng chù lián chū zhàn,yá kū jìng wèi mó。
江东兹绝险,叹我两经过。jiāng dōng zī jué xiǎn,tàn wǒ liǎng jīng guò。

慈云岭

韩元吉

极目慈云路,看山立少时。jí mù cí yún lù,kàn shān lì shǎo shí。
湖光经雨阔,柳色泥烟垂。hú guāng jīng yǔ kuò,liǔ sè ní yān chuí。
琢石观蹲兽,镌崖读断碑。zuó shí guān dūn shòu,juān yá dú duàn bēi。
西关知底险,抚掌笑儿嬉。xī guān zhī dǐ xiǎn,fǔ zhǎng xiào ér xī。

山行

韩元吉

意适都忘远,行歌未觉劳。yì shì dōu wàng yuǎn,xíng gē wèi jué láo。
崎岖一径入,上下数峰高。qí qū yī jìng rù,shàng xià shù fēng gāo。
嫩白怜新菊,轻红讶小桃。nèn bái lián xīn jú,qīng hóng yà xiǎo táo。
归来情兴动,风叶乱萧骚。guī lái qíng xīng dòng,fēng yè luàn xiāo sāo。

山行

韩元吉

秋尽暑犹剧,今朝凉意新。qiū jǐn shǔ yóu jù,jīn cháo liáng yì xīn。
轻阴能障日,小雨不生尘。qīng yīn néng zhàng rì,xiǎo yǔ bù shēng chén。
度壑时投策,看云一岸巾。dù hè shí tóu cè,kàn yún yī àn jīn。
邻僧问何往,茗果愧情亲。lín sēng wèn hé wǎng,míng guǒ kuì qíng qīn。

登玉京洞遇雨

韩元吉

俗物祇散意,市朝那复情。sú wù qí sàn yì,shì cháo nà fù qíng。
未能蓬岛去,且上玉京行。wèi néng péng dǎo qù,qiě shàng yù jīng xíng。
古洞深无底,幽泉细有声。gǔ dòng shēn wú dǐ,yōu quán xì yǒu shēng。
山灵知我意,剩乞片时晴。shān líng zhī wǒ yì,shèng qǐ piàn shí qíng。

雨中同邹德饭白云庵

韩元吉

小雨不成雪,冻云犹没山。xiǎo yǔ bù chéng xuě,dòng yún yóu méi shān。
若无官事缚,聊傍野僧闲。ruò wú guān shì fù,liáo bàng yě sēng xián。
浊酒间何阔,清游阻且艰。zhuó jiǔ jiān hé kuò,qīng yóu zǔ qiě jiān。
相看成冷淡,得句不空还。xiāng kàn chéng lěng dàn,dé jù bù kōng hái。

雨中同邹德饭白云庵

韩元吉

懒惰已成癖,幽寻湖上台。lǎn duò yǐ chéng pǐ,yōu xún hú shàng tái。
应知千里近,动作半年来。yīng zhī qiān lǐ jìn,dòng zuò bàn nián lái。
一径草仍碧,两山梅未开。yī jìng cǎo réng bì,liǎng shān méi wèi kāi。
犹怜冲雨湿,路入乱云堆。yóu lián chōng yǔ shī,lù rù luàn yún duī。

龙华寺傅大士真身像

韩元吉

古寺郊丘侧,钟鱼晓未喧。gǔ sì jiāo qiū cè,zhōng yú xiǎo wèi xuān。
双林有遗骨,瑞萼记名园。shuāng lín yǒu yí gǔ,ruì è jì míng yuán。
粒石嗟馀饭,神槌想叩门。lì shí jiē yú fàn,shén chuí xiǎng kòu mén。
蚕桑犹有谒,鼓舞动山村。cán sāng yóu yǒu yè,gǔ wǔ dòng shān cūn。

青阳龙池山潮泉其应有时祷于泉上坐顷三应山中人以为未有也

韩元吉

八月钱塘岸,江潮昼殷雷。bā yuè qián táng àn,jiāng cháo zhòu yīn léi。
岂知惊浪涌,不转此峰来。qǐ zhī jīng làng yǒng,bù zhuǎn cǐ fēng lái。
古窦深无际,神渊秘莫开。gǔ dòu shēn wú jì,shén yuān mì mò kāi。
山灵如爱我,三送雪成堆。shān líng rú ài wǒ,sān sòng xuě chéng duī。

寄题尹少稷借竹轩

韩元吉

借屋复借竹,主人贫可知。jiè wū fù jiè zhú,zhǔ rén pín kě zhī。
清风时引酒,长日最须棋。qīng fēng shí yǐn jiǔ,zhǎng rì zuì xū qí。
墙缺秋声过,庭空月影随。qiáng quē qiū shēng guò,tíng kōng yuè yǐng suí。
遥怜对高节,幽独更题诗。yáo lián duì gāo jié,yōu dú gèng tí shī。