古诗词

题周彦约壶斋

汪藻

化人谒帝游清都,俯视宫室如积苏。huà rén yè dì yóu qīng dōu,fǔ shì gōng shì rú jī sū。
那知神仙隐朝市,云窗雾阁在一壶。nà zhī shén xiān yǐn cháo shì,yún chuāng wù gé zài yī hú。
古来志士守环堵,宅弥万里乾坤俱。gǔ lái zhì shì shǒu huán dǔ,zhái mí wàn lǐ qián kūn jù。
君今官冷百僚底,世人未识文於菟。jūn jīn guān lěng bǎi liáo dǐ,shì rén wèi shí wén yú tú。
故营容膝尺度足,卷藏风月吞江湖。gù yíng róng xī chǐ dù zú,juǎn cáng fēng yuè tūn jiāng hú。
客卿笔墨共游戏,维摩床坐同跏趺。kè qīng bǐ mò gòng yóu xì,wéi mó chuáng zuò tóng jiā fū。
钩帘终日屏尘事,卧听秋雨鸣菰蒲。gōu lián zhōng rì píng chén shì,wò tīng qiū yǔ míng gū pú。
伊余想像未得往,一读妙语清而腴。yī yú xiǎng xiàng wèi dé wǎng,yī dú miào yǔ qīng ér yú。
遥知坐稳肉生髀,满壁但挂归来图。yáo zhī zuò wěn ròu shēng bì,mǎn bì dàn guà guī lái tú。
功名富贵会相迫,恐此骨相山林无。gōng míng fù guì huì xiāng pò,kǒng cǐ gǔ xiāng shān lín wú。
平泉绿野看他日,莫忘筑室愚溪愚。píng quán lǜ yě kàn tā rì,mò wàng zhù shì yú xī yú。
汪藻

汪藻

汪藻(1079~1154)北宋末、南宋初文学家。字彦章,号浮溪,又号龙溪,饶州德兴(今属江西)人。汪谷之子。先世籍贯婺源,后移居饶州德兴(今属江西)。早年曾向徐俯、韩驹学诗,入太学,喜读《春秋左氏传》及《西汉书》。崇宁二年(1103)进士,任婺州(今浙江金华)观察推官、宣州(今属安徽)教授、著作佐郎、宣州(今属安徽)通判等职。《全宋词》录其词4首。 汪藻的作品>>

猜您喜欢

汴中偶题

汪藻

蜻蜓斜日立帘钩,燕子新晴语柁楼。qīng tíng xié rì lì lián gōu,yàn zi xīn qíng yǔ duò lóu。
熠熠晚花随意得,茫茫春水此生浮。yì yì wǎn huā suí yì dé,máng máng chūn shuǐ cǐ shēng fú。
无官可缓三人带,有子能胜十具牛。wú guān kě huǎn sān rén dài,yǒu zi néng shèng shí jù niú。
老大拂衣归去好,莼鲈何必待清秋。lǎo dà fú yī guī qù hǎo,chún lú hé bì dài qīng qiū。

过金陵

汪藻

六代兴亡迹愈陈,迹陈谁遣意如新。liù dài xīng wáng jì yù chén,jì chén shuí qiǎn yì rú xīn。
古今更欲悲何事,天地长留景似人。gǔ jīn gèng yù bēi hé shì,tiān dì zhǎng liú jǐng shì rén。
云压山低惟妒晚,雾蟠江阔更含春。yún yā shān dī wéi dù wǎn,wù pán jiāng kuò gèng hán chūn。
固知到此无穷感,岂独区区我一身。gù zhī dào cǐ wú qióng gǎn,qǐ dú qū qū wǒ yī shēn。

傅冲益久不得书

汪藻

经年坐久一蒲团,幽鸟时呼到曲栏。jīng nián zuò jiǔ yī pú tuán,yōu niǎo shí hū dào qū lán。
山色总兼溪色好,松声长学雨声寒。shān sè zǒng jiān xī sè hǎo,sōng shēng zhǎng xué yǔ shēng hán。
那将俗物关心事,只拟晴窗想鼻端。nà jiāng sú wù guān xīn shì,zhǐ nǐ qíng chuāng xiǎng bí duān。
已作生涯蚕事老,故人谁肯报平安。yǐ zuò shēng yá cán shì lǎo,gù rén shuí kěn bào píng ān。

次韵孙国器喜予钞书精密

汪藻

天教江海著潜郎,拟作他年柱下藏。tiān jiào jiāng hǎi zhù qián láng,nǐ zuò tā nián zhù xià cáng。
未办壁书摹古漆,聊将阁本写官黄。wèi bàn bì shū mó gǔ qī,liáo jiāng gé běn xiě guān huáng。
苦心便拟耽成癖,病眼犹堪细作行。kǔ xīn biàn nǐ dān chéng pǐ,bìng yǎn yóu kān xì zuò xíng。
只恐雌霓成误读,更须频访沈东阳。zhǐ kǒng cí ní chéng wù dú,gèng xū pín fǎng shěn dōng yáng。

还吴禹功徐帖

汪藻

谁专小学国朝初,籍籍甘泉数二徐。shuí zhuān xiǎo xué guó cháo chū,jí jí gān quán shù èr xú。
辈行虽居骑曹后,典刑全是峄山馀。bèi xíng suī jū qí cáo hòu,diǎn xíng quán shì yì shān yú。
柳家莫笑姜芽手,郑老方耽柿叶书。liǔ jiā mò xiào jiāng yá shǒu,zhèng lǎo fāng dān shì yè shū。
待得门前溪水黑,凭看合作定何如。dài dé mén qián xī shuǐ hēi,píng kàn hé zuò dìng hé rú。

朱新仲自韶州寄灵寿杖并诗次韵答之

汪藻

苔渍岚侵几百秋,诗仙寄我海南州。tái zì lán qīn jǐ bǎi qiū,shī xiān jì wǒ hǎi nán zhōu。
携来应自滇池国,得处还因博望侯。xié lái yīng zì diān chí guó,dé chù hái yīn bó wàng hóu。
吹烛会寻延阁老,挂钱肯学饮家流。chuī zhú huì xún yán gé lǎo,guà qián kěn xué yǐn jiā liú。
杖兮莫便为龙去,扶取衰翁老故丘。zhàng xī mò biàn wèi lóng qù,fú qǔ shuāi wēng lǎo gù qiū。

题四望亭

汪藻

累栋层轩缥缈间,碧虚相照水精寒。lèi dòng céng xuān piāo miǎo jiān,bì xū xiāng zhào shuǐ jīng hán。
纵横尽得江山胜,俯仰方知宇宙宽。zòng héng jǐn dé jiāng shān shèng,fǔ yǎng fāng zhī yǔ zhòu kuān。
千里风烟环广座,四时星斗转危栏。qiān lǐ fēng yān huán guǎng zuò,sì shí xīng dòu zhuǎn wēi lán。
何须更画东平障,十万人家表里看。hé xū gèng huà dōng píng zhàng,shí wàn rén jiā biǎo lǐ kàn。

简蔡天任

汪藻

寂寂闲庭少客过,翛然丈室一维摩。jì jì xián tíng shǎo kè guò,xiāo rán zhàng shì yī wéi mó。
脑脂遮眼空豪在,药裹关心奈老何。nǎo zhī zhē yǎn kōng háo zài,yào guǒ guān xīn nài lǎo hé。
雨后书连修竹翠,夜深床绕候虫歌。yǔ hòu shū lián xiū zhú cuì,yè shēn chuáng rào hòu chóng gē。
东邻似最知人意,合有新诗到薜萝。dōng lín shì zuì zhī rén yì,hé yǒu xīn shī dào bì luó。

熊使君次韵

汪藻

万石亭西半是苔,旧时官柳著行栽。wàn shí tíng xī bàn shì tái,jiù shí guān liǔ zhù xíng zāi。
使君为筑溪边屋,野老同倾月下杯。shǐ jūn wèi zhù xī biān wū,yě lǎo tóng qīng yuè xià bēi。
好在一廛从此记,休论三径有谁来。hǎo zài yī chán cóng cǐ jì,xiū lùn sān jìng yǒu shuí lái。
会须便作渔梁去,莫遣鸬鹚忽见猜。huì xū biàn zuò yú liáng qù,mò qiǎn lú cí hū jiàn cāi。

和家叔春日

汪藻

晓看春水满方塘,静掩柴扉白日长。xiǎo kàn chūn shuǐ mǎn fāng táng,jìng yǎn chái fēi bái rì zhǎng。
花意风光空烂漫,客愁山色对苍茫。huā yì fēng guāng kōng làn màn,kè chóu shān sè duì cāng máng。
扬州歌吹今何在,陶令田园亦就荒。yáng zhōu gē chuī jīn hé zài,táo lìng tián yuán yì jiù huāng。
试问南来米贵贱,欲随春浪过潇湘。shì wèn nán lái mǐ guì jiàn,yù suí chūn làng guò xiāo xiāng。

挽留二兄

汪藻

闻挈囊衣指故林,上堂长跪涕沾襟。wén qiè náng yī zhǐ gù lín,shàng táng zhǎng guì tì zhān jīn。
肯将断雁相望影,来慰惊波未定心。kěn jiāng duàn yàn xiāng wàng yǐng,lái wèi jīng bō wèi dìng xīn。
客路山川方积雪,吾庐桃李久成阴。kè lù shān chuān fāng jī xuě,wú lú táo lǐ jiǔ chéng yīn。
归鞍底用匆匆发,更促杯盘语夜深。guī ān dǐ yòng cōng cōng fā,gèng cù bēi pán yǔ yè shēn。

嘲人买妾而病二首

汪藻

但知琼树斗清新,不道三彭捷有神。dàn zhī qióng shù dòu qīng xīn,bù dào sān péng jié yǒu shén。
处仲未闻开阁事,维摩空对问禅人。chù zhòng wèi wén kāi gé shì,wéi mó kōng duì wèn chán rén。
封侯燕颔何妨瘦,伐性蛾眉却怕颦。fēng hóu yàn hàn hé fáng shòu,fá xìng é méi què pà pín。
从此空花扫除尽,定须嚼蜡向横陈。cóng cǐ kōng huā sǎo chú jǐn,dìng xū jué là xiàng héng chén。

嘲人买妾而病二首

汪藻

何须天气水边新,便好尊前赋洛神。hé xū tiān qì shuǐ biān xīn,biàn hǎo zūn qián fù luò shén。
定自中年多作恶,非关尤物解移人。dìng zì zhōng nián duō zuò è,fēi guān yóu wù jiě yí rén。
莫愁阿鹜烦君嫁,且学西施为我颦。mò chóu ā wù fán jūn jià,qiě xué xī shī wèi wǒ pín。
争似农家无一事,从来婚嫁只朱陈。zhēng shì nóng jiā wú yī shì,cóng lái hūn jià zhǐ zhū chén。

德劭亲迎而归乃有打包辟谷之兴以诗见贻戏用其韵

汪藻

解事无人似乐天,玉簪旧语世相传。jiě shì wú rén shì lè tiān,yù zān jiù yǔ shì xiāng chuán。
打包就使从前话,弹指安能断后缘。dǎ bāo jiù shǐ cóng qián huà,dàn zhǐ ān néng duàn hòu yuán。
寂寂空房惟法喜,茫茫何处问臞仙。jì jì kōng fáng wéi fǎ xǐ,máng máng hé chù wèn qú xiān。
冬之夜永宜长虑,百计真从若个边。dōng zhī yè yǒng yí zhǎng lǜ,bǎi jì zhēn cóng ruò gè biān。

咏菊

汪藻

依倚西风不自持,葳蕤羽葆杂金规。yī yǐ xī fēng bù zì chí,wēi ruí yǔ bǎo zá jīn guī。
繁开不负朝阳色,独步非关昊帝私。fán kāi bù fù cháo yáng sè,dú bù fēi guān hào dì sī。
把酒可能追靖节,掇苗终欲慕天随。bǎ jiǔ kě néng zhuī jìng jié,duō miáo zhōng yù mù tiān suí。
春红过尽聊经眼,赖有芬菲慰所思。chūn hóng guò jǐn liáo jīng yǎn,lài yǒu fēn fēi wèi suǒ sī。