古诗词

次韵过顾子美话旧因游惠山

汪藻

放船出郭溪浑浑,乘潮夜到吾家门。fàng chuán chū guō xī hún hún,chéng cháo yè dào wú jiā mén。
潮头细卷落花雨,湿橹不惊春梦魂。cháo tóu xì juǎn luò huā yǔ,shī lǔ bù jīng chūn mèng hún。
君家难忘复易识,依然井径当丘樊。jūn jiā nán wàng fù yì shí,yī rán jǐng jìng dāng qiū fán。
向来恶子下窥处,绕屋但见清阴繁。xiàng lái è zi xià kuī chù,rào wū dàn jiàn qīng yīn fán。
飘零怀抱少倾倒,一见故人如故园。piāo líng huái bào shǎo qīng dào,yī jiàn gù rén rú gù yuán。
嗟予何因得之子,旧事请自钟陵论。jiē yǔ hé yīn dé zhī zi,jiù shì qǐng zì zhōng líng lùn。
钟陵当日盛游集,往往前辈风流存。zhōng líng dāng rì shèng yóu jí,wǎng wǎng qián bèi fēng liú cún。
啸歌虽容阮籍逸,人物不数王融谖。xiào gē suī róng ruǎn jí yì,rén wù bù shù wáng róng xuān。
我时三十君始壮,矫矫两鹤俱乘轩。wǒ shí sān shí jūn shǐ zhuàng,jiǎo jiǎo liǎng hè jù chéng xuān。
大儿洪徐小儿向,此外馀子何劳吞。dà ér hóng xú xiǎo ér xiàng,cǐ wài yú zi hé láo tūn。
龙沙买酒醉秋月,倒床但听长江奔。lóng shā mǎi jiǔ zuì qiū yuè,dào chuáng dàn tīng zhǎng jiāng bēn。
只今相去能几日,世事反复那胜言。zhǐ jīn xiāng qù néng jǐ rì,shì shì fǎn fù nà shèng yán。
一官得谪大如屋,五年乞米供朝昏。yī guān dé zhé dà rú wū,wǔ nián qǐ mǐ gōng cháo hūn。
颇疑造物乃知我,欲使晚节穷弥敦。pǒ yí zào wù nǎi zhī wǒ,yù shǐ wǎn jié qióng mí dūn。
君看静躁不同者,王孙顾肯还为猿。jūn kàn jìng zào bù tóng zhě,wáng sūn gù kěn hái wèi yuán。
饮酣起步青松根,共瞻佛宇诸峰尊。yǐn hān qǐ bù qīng sōng gēn,gòng zhān fú yǔ zhū fēng zūn。
席边正喜泉漱壑,风外已复乌啼村。xí biān zhèng xǐ quán shù hè,fēng wài yǐ fù wū tí cūn。
个中好著我辈人,寄与石上留洼樽。gè zhōng hǎo zhù wǒ bèi rén,jì yǔ shí shàng liú wā zūn。
汪藻

汪藻

汪藻(1079~1154)北宋末、南宋初文学家。字彦章,号浮溪,又号龙溪,饶州德兴(今属江西)人。汪谷之子。先世籍贯婺源,后移居饶州德兴(今属江西)。早年曾向徐俯、韩驹学诗,入太学,喜读《春秋左氏传》及《西汉书》。崇宁二年(1103)进士,任婺州(今浙江金华)观察推官、宣州(今属安徽)教授、著作佐郎、宣州(今属安徽)通判等职。《全宋词》录其词4首。 汪藻的作品>>

猜您喜欢

题葆真阁

汪藻

溪山上下碧相寻,中有幽人妙陆沉。xī shān shàng xià bì xiāng xún,zhōng yǒu yōu rén miào lù chén。
自古几人能转物,平生万事要刳心。zì gǔ jǐ rén néng zhuǎn wù,píng shēng wàn shì yào kū xīn。
清风不动竹阴直,白日有馀春意深。qīng fēng bù dòng zhú yīn zhí,bái rì yǒu yú chūn yì shēn。
世论未宜轻小隐,可能朝市胜山林。shì lùn wèi yí qīng xiǎo yǐn,kě néng cháo shì shèng shān lín。

附舶船送荔子

汪藻

千里云飘破浪开,使君知道荔枝来。qiān lǐ yún piāo pò làng kāi,shǐ jūn zhī dào lì zhī lái。
未尝玉井醍醐味,先看金盘火齐堆。wèi cháng yù jǐng tí hú wèi,xiān kàn jīn pán huǒ qí duī。
肯作浪题霜后橘,聊同驰寄陇头梅。kěn zuò làng tí shuāng hòu jú,liáo tóng chí jì lǒng tóu méi。
到头应遣纤纤手,笑擘轻红喔酒杯。dào tóu yīng qiǎn xiān xiān shǒu,xiào bāi qīng hóng ō jiǔ bēi。

题晋祠

汪藻

一脉泉随天地老,悠然洗尽半生心。yī mài quán suí tiān dì lǎo,yōu rán xǐ jǐn bàn shēng xīn。
欲令惠及生民远,须道仁同此水深。yù lìng huì jí shēng mín yuǎn,xū dào rén tóng cǐ shuǐ shēn。
圣母慈灵昭往古,高题崇号重来今。shèng mǔ cí líng zhāo wǎng gǔ,gāo tí chóng hào zhòng lái jīn。
登祠拜罢秋无际,目极西城万亩阴。dēng cí bài bà qiū wú jì,mù jí xī chéng wàn mǔ yīn。

过五岭

汪藻

蜀道如天世路稀,那知五岭与云齐。shǔ dào rú tiān shì lù xī,nà zhī wǔ lǐng yǔ yún qí。
登临直上凌霄去,仰视何妨稳步跻。dēng lín zhí shàng líng xiāo qù,yǎng shì hé fáng wěn bù jī。
仁杰思亲聊税驾,王尊念国欲鞭蹄。rén jié sī qīn liáo shuì jià,wáng zūn niàn guó yù biān tí。
往还勿谓兹山险,更有无穷万丈溪。wǎng hái wù wèi zī shān xiǎn,gèng yǒu wú qióng wàn zhàng xī。

知非斋

汪藻

真是果安在,况今非故吾。zhēn shì guǒ ān zài,kuàng jīn fēi gù wú。
个中惟醉好,莫忘黄公垆。gè zhōng wéi zuì hǎo,mò wàng huáng gōng lú。

爱闲斋

汪藻

竿木逢场处,何人肯自还。gān mù féng chǎng chù,hé rén kěn zì hái。
只应韩吏部,能道不如闲。zhǐ yīng hán lì bù,néng dào bù rú xián。

光风桥

汪藻

茂林修竹下,一水独萦回。mào lín xiū zhú xià,yī shuǐ dú yíng huí。
时过赤栏去,风从蘋末来。shí guò chì lán qù,fēng cóng píng mò lái。

饭牛庵

汪藻

相从龙具中,耕稼亦吾学。xiāng cóng lóng jù zhōng,gēng jià yì wú xué。
所求一饱同,安用莹蹄角。suǒ qiú yī bǎo tóng,ān yòng yíng tí jiǎo。

临赋阁

汪藻

与物相忘久,于何寄此情。yǔ wù xiāng wàng jiǔ,yú hé jì cǐ qíng。
只应逢胜会,不觉句还成。zhǐ yīng féng shèng huì,bù jué jù hái chéng。

次韵吴明叟集鹤林五首

汪藻

平生梦往处,始到天南峰。píng shēng mèng wǎng chù,shǐ dào tiān nán fēng。
风来荷气度,日转松阴重。fēng lái hé qì dù,rì zhuǎn sōng yīn zhòng。

次韵吴明叟集鹤林五首

汪藻

林间煮茗罢,谷口苍烟漫。lín jiān zhǔ míng bà,gǔ kǒu cāng yān màn。
行看草根露,已作珠玑团。xíng kàn cǎo gēn lù,yǐ zuò zhū jī tuán。

次韵吴明叟集鹤林五首

汪藻

临分更携手,坐听烟钟声。lín fēn gèng xié shǒu,zuò tīng yān zhōng shēng。
斜阳有底急,不贷四窗明。xié yáng yǒu dǐ jí,bù dài sì chuāng míng。

次韵吴明叟集鹤林五首

汪藻

支头涧底石,濯足松下泉。zhī tóu jiàn dǐ shí,zhuó zú sōng xià quán。
吾生傥有此,无复东西缘。wú shēng tǎng yǒu cǐ,wú fù dōng xī yuán。

次韵吴明叟集鹤林五首

汪藻

冥冥近岭翠,浏浏长廊风。míng míng jìn lǐng cuì,liú liú zhǎng láng fēng。
他年竹林社,记取山王同。tā nián zhú lín shè,jì qǔ shān wáng tóng。

北窗

汪藻

睡起无一事,怡然盼庭柯。shuì qǐ wú yī shì,yí rán pàn tíng kē。
绿阴微缺处,最得南飔多。lǜ yīn wēi quē chù,zuì dé nán sī duō。