古诗词

寄友人

连文凤

少年锐气尽消磨,岁月相随醉梦过。shǎo nián ruì qì jǐn xiāo mó,suì yuè xiāng suí zuì mèng guò。
今古悠悠交道变,江山渺渺俗人多。jīn gǔ yōu yōu jiāo dào biàn,jiāng shān miǎo miǎo sú rén duō。
绝弦应为无知者,鼓瑟其如不好何。jué xián yīng wèi wú zhī zhě,gǔ sè qí rú bù hǎo hé。
从此诗筒频寄取,莺花时节莫蹉跎。cóng cǐ shī tǒng pín jì qǔ,yīng huā shí jié mò cuō tuó。

连文凤

宋福州三山人,字百正,号应山。宋末太学生,亦尝为官。宋亡入元,变姓名为罗公福,常与诸遗老结社吟诗。其诗清切流丽,入选月泉吟社为第一名。有《百正集》。 连文凤的作品>>

猜您喜欢

春日田园杂兴

连文凤

老我无心出市朝,东风林壑自逍遥。lǎo wǒ wú xīn chū shì cháo,dōng fēng lín hè zì xiāo yáo。
一犁好雨秧初种,几道寒泉药旋浇。yī lí hǎo yǔ yāng chū zhǒng,jǐ dào hán quán yào xuán jiāo。
放犊晓登云外垄,听莺时立柳边桥。fàng dú xiǎo dēng yún wài lǒng,tīng yīng shí lì liǔ biān qiáo。
池塘见说生新草,已许吟魂入梦招。chí táng jiàn shuō shēng xīn cǎo,yǐ xǔ yín hún rù mèng zhāo。

己丑元宵

连文凤

不因灯火有元宵,强把时光慰寂寥。bù yīn dēng huǒ yǒu yuán xiāo,qiáng bǎ shí guāng wèi jì liáo。
十四年来无此兴,三更踏月过河桥。shí sì nián lái wú cǐ xīng,sān gèng tà yuè guò hé qiáo。

王昭君

连文凤

使者相随出汉宫,辞君上马去匆匆。shǐ zhě xiāng suí chū hàn gōng,cí jūn shàng mǎ qù cōng cōng。
只因自恃好颜色,不把金钱买画工。zhǐ yīn zì shì hǎo yán sè,bù bǎ jīn qián mǎi huà gōng。

书斋夜坐

连文凤

读罢残书听雁声,西风一榻一青灯。dú bà cán shū tīng yàn shēng,xī fēng yī tà yī qīng dēng。
老来清思浑如许,自笑前生莫是僧。lǎo lái qīng sī hún rú xǔ,zì xiào qián shēng mò shì sēng。

中秋夜坐

连文凤

寂寞无如此夜坐,西窗剪烛读离骚。jì mò wú rú cǐ yè zuò,xī chuāng jiǎn zhú dú lí sāo。
可怜尘世多风雨,天柱峰头月正高。kě lián chén shì duō fēng yǔ,tiān zhù fēng tóu yuè zhèng gāo。

赠卖花湖妓

连文凤

客来不惜买花钱,客醉青楼月在天。kè lái bù xī mǎi huā qián,kè zuì qīng lóu yuè zài tiān。
欲尽樽前歌舞意,湖头已有早开船。yù jǐn zūn qián gē wǔ yì,hú tóu yǐ yǒu zǎo kāi chuán。

虞美人

连文凤

帐中对饮复高歌,饮罢歌残泪雨多。zhàng zhōng duì yǐn fù gāo gē,yǐn bà gē cán lèi yǔ duō。
自是天将亡楚国,不因红粉失山河。zì shì tiān jiāng wáng chǔ guó,bù yīn hóng fěn shī shān hé。

月夜独坐

连文凤

坐久不闻人语喧,风枝吹动宿禽翻。zuò jiǔ bù wén rén yǔ xuān,fēng zhī chuī dòng sù qín fān。
几家负却三更月,未到钟声已闭门。jǐ jiā fù què sān gèng yuè,wèi dào zhōng shēng yǐ bì mén。

送韩仲文归京口

连文凤

有客京口号竹坡,苍然碧玉横清波。yǒu kè jīng kǒu hào zhú pō,cāng rán bì yù héng qīng bō。
凄凉驼陌走风雨,游尘飞扑征衫多。qī liáng tuó mò zǒu fēng yǔ,yóu chén fēi pū zhēng shān duō。

送韩仲文归京口

连文凤

一点吴山看未了,乡梦悠悠大江表。yī diǎn wú shān kàn wèi le,xiāng mèng yōu yōu dà jiāng biǎo。
夕阳何处认归帆,野树苍烟隔飞鸟。xī yáng hé chù rèn guī fān,yě shù cāng yān gé fēi niǎo。

送高继伯分教湖之德清

连文凤

此时不忍抱遗材,欲把文章扇冷灰。cǐ shí bù rěn bào yí cái,yù bǎ wén zhāng shàn lěng huī。
见说读书堂尚在,瓣香寄与谒东莱。jiàn shuō dú shū táng shàng zài,bàn xiāng jì yǔ yè dōng lái。

小雪次北客韵

连文凤

丰年佳瑞此先知,莫恨无多莫恨迟。fēng nián jiā ruì cǐ xiān zhī,mò hèn wú duō mò hèn chí。
若使纷纷犹未已,梅花冻杀又多时。ruò shǐ fēn fēn yóu wèi yǐ,méi huā dòng shā yòu duō shí。

赋椰子吸月杯

连文凤

壳似悬匏护玉房,谁人剖玉注天浆。ké shì xuán páo hù yù fáng,shuí rén pōu yù zhù tiān jiāng。
有时吞却杯中兔,带得长生药气香。yǒu shí tūn què bēi zhōng tù,dài dé zhǎng shēng yào qì xiāng。

费壶天人一

连文凤

高高下下两无穷,尽在壶天一色中。gāo gāo xià xià liǎng wú qióng,jǐn zài hú tiān yī sè zhōng。
俯仰不堪供一笑,何当相与问洪蒙。fǔ yǎng bù kān gōng yī xiào,hé dāng xiāng yǔ wèn hóng méng。

赋黑兔

连文凤

昔日蟾宫捣药时,桂花树下影依依。xī rì chán gōng dǎo yào shí,guì huā shù xià yǐng yī yī。
一朝误落人间世,却被缁尘染素衣。yī cháo wù luò rén jiān shì,què bèi zī chén rǎn sù yī。
126«3456789