古诗词

王干竹枕甚简古客有得之者为赋二绝

杨冠卿

荣枯已熟槐安境,妄幻敢藏鸿宝书。róng kū yǐ shú huái ān jìng,wàng huàn gǎn cáng hóng bǎo shū。
一节黑甜参已透,漆园胡蝶浪分疏。yī jié hēi tián cān yǐ tòu,qī yuán hú dié làng fēn shū。

杨冠卿

杨冠卿(1138-?)南宋诗人,字梦锡,江陵(今属湖北)人,举进士,为九江戎司掾,又尝知广州,以事罢。晚寓临安。闭门不出,与姜夔等相倡和。冠卿才华清俊,四六尤流丽浑雅,淳熙十四年(1187),编有《群公词选》三卷(已佚),自序曰:“余漂流困踬,久客诸侯间……时有所撄拂,则取酒独酌,浩歌数阕,怡然自适,似不觉天壤之大,穷通之为殊途也。”著有《客亭类稿》十五卷。《彊村丛书》辑有《客亭乐府》一卷。《四库总目》传于世。 杨冠卿的作品>>

猜您喜欢

秋怀十首微云淡河汉疏雨滴梧桐为韵

杨冠卿

月上天无云,树阴散扶疏。yuè shàng tiān wú yún,shù yīn sàn fú shū。
秋声生寂历,凉飔满吾庐。qiū shēng shēng jì lì,liáng sī mǎn wú lú。
幸此尊有酒,敢歌食无鱼。xìng cǐ zūn yǒu jiǔ,gǎn gē shí wú yú。
陶然且一醉,世间各贤愚。táo rán qiě yī zuì,shì jiān gè xián yú。

秋怀十首微云淡河汉疏雨滴梧桐为韵

杨冠卿

春秧困深寒,夏穗仍悯雨。chūn yāng kùn shēn hán,xià suì réng mǐn yǔ。
书来西江西,赤地扫瓜芋。shū lái xī jiāng xī,chì dì sǎo guā yù。
墨数食指多,坐羞长袖舞。mò shù shí zhǐ duō,zuò xiū zhǎng xiù wǔ。
忧忧米如珠,南山采薇去。yōu yōu mǐ rú zhū,nán shān cǎi wēi qù。

秋怀十首微云淡河汉疏雨滴梧桐为韵

杨冠卿

晚云暂垂阴,零露不成滴。wǎn yún zàn chuí yīn,líng lù bù chéng dī。
邻墙几好树,叶下声策策。lín qiáng jǐ hǎo shù,yè xià shēng cè cè。
一灯同夜阑,此抱谁与适。yī dēng tóng yè lán,cǐ bào shuí yǔ shì。
前身岂壁鱼,甘擅文字癖。qián shēn qǐ bì yú,gān shàn wén zì pǐ。

秋怀十首微云淡河汉疏雨滴梧桐为韵

杨冠卿

忧来抵揬人,衰怀小城孤。yōu lái dǐ tú rén,shuāi huái xiǎo chéng gū。
解围赖从事,几成不支梧。jiě wéi lài cóng shì,jǐ chéng bù zhī wú。
所忧岂其私,天高信难呼。suǒ yōu qǐ qí sī,tiān gāo xìn nán hū。
努力加餐饭,世缘久崎岖。nǔ lì jiā cān fàn,shì yuán jiǔ qí qū。

秋怀十首微云淡河汉疏雨滴梧桐为韵

杨冠卿

幽花上篱落,寒烟婘楸桐。yōu huā shàng lí luò,hán yān quán qiū tóng。
络纬勉妇织,暮色凄房栊。luò wěi miǎn fù zhī,mù sè qī fáng lóng。
日月如跳丸,虫鱼不书攻。rì yuè rú tiào wán,chóng yú bù shū gōng。
发黑今益白,脱巾成老翁。fā hēi jīn yì bái,tuō jīn chéng lǎo wēng。

北亭

杨冠卿

北风无时休,荒山路绵绵。běi fēng wú shí xiū,huāng shān lù mián mián。
老马被吹扬,却立不肯前。lǎo mǎ bèi chuī yáng,què lì bù kěn qián。
我仆行且仆,竟日数里间。wǒ pū xíng qiě pū,jìng rì shù lǐ jiān。
悠然欲何适,正坐归无田。yōu rán yù hé shì,zhèng zuò guī wú tián。

感事

杨冠卿

我车昔载脂,柳色初濯濯。wǒ chē xī zài zhī,liǔ sè chū zhuó zhuó。
及归脱征骖,柳叶半黄落。jí guī tuō zhēng cān,liǔ yè bàn huáng luò。
恍然仅一梦,已费十晦朔。huǎng rán jǐn yī mèng,yǐ fèi shí huì shuò。
只应为客老,惘惘不自觉。zhǐ yīng wèi kè lǎo,wǎng wǎng bù zì jué。

赴城南隐居小集

杨冠卿

白雨濯青山,孤云霭馀姿。bái yǔ zhuó qīng shān,gū yún ǎi yú zī。
溶溶荒江水,近岸生清漪。róng róng huāng jiāng shuǐ,jìn àn shēng qīng yī。
扶舆出城府,眷此幽人期。fú yú chū chéng fǔ,juàn cǐ yōu rén qī。
茅茨倚林麓,秀薄相参差。máo cí yǐ lín lù,xiù báo xiāng cān chà。
欣兹暂解带,虚白明朝曦。xīn zī zàn jiě dài,xū bái míng cháo xī。
向来旅穷徼,抑郁中怀悲。xiàng lái lǚ qióng jiǎo,yì yù zhōng huái bēi。
相逢辄顾笑,觞酒相淋漓。xiāng féng zhé gù xiào,shāng jiǔ xiāng lín lí。
春风不日去,淹留我何为。chūn fēng bù rì qù,yān liú wǒ hé wèi。

悲秋

杨冠卿

秋色遽如许,客心徒自惊。qiū sè jù rú xǔ,kè xīn tú zì jīng。
盈盈露花泣,策策风树鸣。yíng yíng lù huā qì,cè cè fēng shù míng。
别影讵可吊,强怀不能平。bié yǐng jù kě diào,qiáng huái bù néng píng。
轩车几时还,恻怆难为情。xuān chē jǐ shí hái,cè chuàng nán wèi qíng。

悲秋

杨冠卿

沄沄西江水,送我沙边舟。yún yún xī jiāng shuǐ,sòng wǒ shā biān zhōu。
当时送行客,勉我无久留。dāng shí sòng xíng kè,miǎn wǒ wú jiǔ liú。
晤言宛如昨,庭叶忽再秋。wù yán wǎn rú zuó,tíng yè hū zài qiū。
人生寸心违,何以消吾忧。rén shēng cùn xīn wéi,hé yǐ xiāo wú yōu。

夜坐看月

杨冠卿

南风扫阴翳,快若诛神奸。nán fēng sǎo yīn yì,kuài ruò zhū shén jiān。
日暮天无云,月出房心间。rì mù tiān wú yún,yuè chū fáng xīn jiān。
幽人倦蒸溽,痴坐山中山。yōu rén juàn zhēng rù,chī zuò shān zhōng shān。
连连甲子雨,幸此天破悭。lián lián jiǎ zi yǔ,xìng cǐ tiān pò qiān。
清明皆我有,何但窥一斑。qīng míng jiē wǒ yǒu,hé dàn kuī yī bān。

夜坐看月

杨冠卿

春泥少曾干,天漏几不补。chūn ní shǎo céng gàn,tiān lòu jǐ bù bǔ。
冥观赤乌飞,喜见长虹吐。míng guān chì wū fēi,xǐ jiàn zhǎng hóng tǔ。
修竹来清风,孤光相媚妩。xiū zhú lái qīng fēng,gū guāng xiāng mèi wǔ。
心神濯冰壶,何必须起舞。xīn shén zhuó bīng hú,hé bì xū qǐ wǔ。
更欲寻断桥,前溪有饥虎。gèng yù xún duàn qiáo,qián xī yǒu jī hǔ。

夜坐看月

杨冠卿

春夏季孟间,草木蔽山骨。chūn xià jì mèng jiān,cǎo mù bì shān gǔ。
青苍霭芳华,烟霏相出没。qīng cāng ǎi fāng huá,yān fēi xiāng chū méi。
适从忧患场,观化超理窟。shì cóng yōu huàn chǎng,guān huà chāo lǐ kū。
无心岫间云,有定水中月。wú xīn xiù jiān yún,yǒu dìng shuǐ zhōng yuè。
我方意如如,谁尚书咄咄。wǒ fāng yì rú rú,shuí shàng shū duō duō。

暮景

杨冠卿

鞍马来殊方,祇园已秋寂。ān mǎ lái shū fāng,qí yuán yǐ qiū jì。
虚堂耿清夜,卧听寒雨滴。xū táng gěng qīng yè,wò tīng hán yǔ dī。
永怀平生愿,浩荡谁与适。yǒng huái píng shēng yuàn,hào dàng shuí yǔ shì。
愁心正纷如,西风韵邻笛。chóu xīn zhèng fēn rú,xī fēng yùn lín dí。

暮景

杨冠卿

客行无常期,远适亦有归。kè xíng wú cháng qī,yuǎn shì yì yǒu guī。
家人具膏沐,垢发幸一晞。jiā rén jù gāo mù,gòu fā xìng yī xī。
可怜儿时面,坐受塞色欺。kě lián ér shí miàn,zuò shòu sāi sè qī。
看镜恍如失,功名定何时。kàn jìng huǎng rú shī,gōng míng dìng hé shí。