古诗词

之霅

卫宗武

小艇经从处,村村尽掩扉。xiǎo tǐng jīng cóng chù,cūn cūn jǐn yǎn fēi。
山川今似旧,城郭是耶非。shān chuān jīn shì jiù,chéng guō shì yé fēi。
泽竭鱼龙困,林空鸟雀稀。zé jié yú lóng kùn,lín kōng niǎo què xī。
天寒岁年晚,蚤计盍知归。tiān hán suì nián wǎn,zǎo jì hé zhī guī。

卫宗武

卫宗武约公元?年至一二八九年字洪父,(一作淇父)自号九山,嘉兴华亭人。生年不详,卒于元世祖至元二十六年。淳佑间历官尚书郎,出知常州。罢官闲居三十余载,以诗丈自娱。宋亡,不仕。宗武著有《秋声集》八卷,《国史经籍志》传于世。诗文气韵冲澹,有萧然自得之趣。 卫宗武的作品>>

猜您喜欢

慰张石山幼子亡

卫宗武

无子虽可悲,有子未为喜。wú zi suī kě bēi,yǒu zi wèi wèi xǐ。
断以释子言,莫非假合耳。duàn yǐ shì zi yán,mò fēi jiǎ hé ěr。
杜陵咏为麟,瑞物能有几。dù líng yǒng wèi lín,ruì wù néng yǒu jǐ。
昌黎谓之枭,恶德乃类是。chāng lí wèi zhī xiāo,è dé nǎi lèi shì。
无之恐无后,有之亦为累。wú zhī kǒng wú hòu,yǒu zhī yì wèi lèi。
苟非弗克肖,曷若听其逝。gǒu fēi fú kè xiào,hé ruò tīng qí shì。
颜路之亡回,宣尼之丧鲤。yán lù zhī wáng huí,xuān ní zhī sàng lǐ。
此皆长而贤,痛甚于幼死。cǐ jiē zhǎng ér xián,tòng shén yú yòu sǐ。
夷甫虽尝云,情钟在我辈。yí fǔ suī cháng yún,qíng zhōng zài wǒ bèi。
过哀亦奚为,安有复生理。guò āi yì xī wèi,ān yǒu fù shēng lǐ。
子夏空失明,季札号知礼。zi xià kōng shī míng,jì zhá hào zhī lǐ。
吾友方盛年,何忧乏良嗣。wú yǒu fāng shèng nián,hé yōu fá liáng sì。

和友人新阳韵

卫宗武

生机天地宁终藏,剥极复反开新阳。shēng jī tiān dì níng zhōng cáng,bō jí fù fǎn kāi xīn yáng。
阳明渐进阴浊散,辉光万象熏佳祥。yáng míng jiàn jìn yīn zhuó sàn,huī guāng wàn xiàng xūn jiā xiáng。
不必晷验度合表,不必风问来何方。bù bì guǐ yàn dù hé biǎo,bù bì fēng wèn lái hé fāng。
朝廷有道雨旸若,满家五谷歌穰穰。cháo tíng yǒu dào yǔ yáng ruò,mǎn jiā wǔ gǔ gē ráng ráng。
占年梅映腊雪瑞,回暖柳拂春昼长。zhàn nián méi yìng là xuě ruì,huí nuǎn liǔ fú chūn zhòu zhǎng。
愿君多送锦绣句,为我一洗冰炭肠。yuàn jūn duō sòng jǐn xiù jù,wèi wǒ yī xǐ bīng tàn cháng。
阳春一曲和盖寡,愧我芜陋匪报章。yáng chūn yī qū hé gài guǎ,kuì wǒ wú lòu fěi bào zhāng。
独思愁叹接田里,安得击壤衢游康。dú sī chóu tàn jiē tián lǐ,ān dé jī rǎng qú yóu kāng。

为徐进士天隐赋辟谷长吟

卫宗武

物盈宇宙皆有穷,一气先天常浩浩。wù yíng yǔ zhòu jiē yǒu qióng,yī qì xiān tiān cháng hào hào。
荣华富贵能几何,百岁光阴如电扫。róng huá fù guì néng jǐ hé,bǎi suì guāng yīn rú diàn sǎo。
开辟由来莫几年,圣哲英雄骨俱槁。kāi pì yóu lái mò jǐ nián,shèng zhé yīng xióng gǔ jù gǎo。
勋名盖世文瑞时,岂若玄玄穷徼妙。xūn míng gài shì wén ruì shí,qǐ ruò xuán xuán qióng jiǎo miào。
古仙率多山泽癯,方平通经后从老。gǔ xiān lǜ duō shān zé qú,fāng píng tōng jīng hòu cóng lǎo。
伯阳隐士著参同,援述宣尼辞可考。bó yáng yǐn shì zhù cān tóng,yuán shù xuān ní cí kě kǎo。
人身口腹乃大患,举世凡夫为此恼。rén shēn kǒu fù nǎi dà huàn,jǔ shì fán fū wèi cǐ nǎo。
厚味腊毒尤伤生,甘旨肥醴偏害道。hòu wèi là dú yóu shāng shēng,gān zhǐ féi lǐ piān hài dào。
学仙万虑要屏除,有累俱为方寸扰。xué xiān wàn lǜ yào píng chú,yǒu lèi jù wèi fāng cùn rǎo。
希夷辟谷功始成,抱朴休粮法宜效。xī yí pì gǔ gōng shǐ chéng,bào pǔ xiū liáng fǎ yí xiào。
所以丹丘诸羽人,莫不餐松茹灵草。suǒ yǐ dān qiū zhū yǔ rén,mò bù cān sōng rú líng cǎo。
谁云不食胃徒空,入道门衢此为要。shuí yún bù shí wèi tú kōng,rù dào mén qú cǐ wèi yào。
天隐良士工词章,经传百家仍探讨。tiān yǐn liáng shì gōng cí zhāng,jīng chuán bǎi jiā réng tàn tǎo。
孰知抗志乃松乔,浊利浮荣非所好。shú zhī kàng zhì nǎi sōng qiáo,zhuó lì fú róng fēi suǒ hǎo。
年当强仕舍壮图,勇辞馆餐栖窈窱。nián dāng qiáng shì shě zhuàng tú,yǒng cí guǎn cān qī yǎo tiǎo。
欲仁仁至天所资,道藏仙方过鸿宝。yù rén rén zhì tiān suǒ zī,dào cáng xiān fāng guò hóng bǎo。
卫生有药可忘饥,不愁煮字那能饱。wèi shēng yǒu yào kě wàng jī,bù chóu zhǔ zì nà néng bǎo。
一从易置冰玉肠,不假青精颜色好。yī cóng yì zhì bīng yù cháng,bù jiǎ qīng jīng yán sè hǎo。
会驱乾马及坤牛,捕虎擒龙归鼎灶。huì qū qián mǎ jí kūn niú,bǔ hǔ qín lóng guī dǐng zào。
易骨洗髓由此基,三岛十洲轻可到。yì gǔ xǐ suǐ yóu cǐ jī,sān dǎo shí zhōu qīng kě dào。
纵未能尝方朔桃,亦须先致安期枣。zòng wèi néng cháng fāng shuò táo,yì xū xiān zhì ān qī zǎo。
世儒悉被客尘迷,志在衣锦而食稻。shì rú xī bèi kè chén mí,zhì zài yī jǐn ér shí dào。
惟君高蹈出凡流,见谓秋阳同皓皓。wéi jūn gāo dǎo chū fán liú,jiàn wèi qiū yáng tóng hào hào。

和野渡赋双竹松梅古风

卫宗武

挺然昂霄蟠涧阿,彼美松者非凡槎。tǐng rán áng xiāo pán jiàn ā,bǐ měi sōng zhě fēi fán chá。
千林摇落乃孤秀,舞春杨柳徒傞傞。qiān lín yáo luò nǎi gū xiù,wǔ chūn yáng liǔ tú suō suō。
翛然照水溪一涯,彼美梅者非凡葩。xiāo rán zhào shuǐ xī yī yá,bǐ měi méi zhě fēi fán pā。
冰姿皎洁抱清独,漫山桃李徒繁华。bīng zī jiǎo jié bào qīng dú,màn shān táo lǐ tú fán huá。
昔人品题信不苟,每以此木配此花。xī rén pǐn tí xìn bù gǒu,měi yǐ cǐ mù pèi cǐ huā。
伊谁挈置小盆盎,高标盘曲良可嗟。yī shuí qiè zhì xiǎo pén àng,gāo biāo pán qū liáng kě jiē。
然虽矫揉失真性,幽香贞色仍堪夸。rán suī jiǎo róu shī zhēn xìng,yōu xiāng zhēn sè réng kān kuā。
况分瑞竹与鼎立,岁寒之侣何以加。kuàng fēn ruì zhú yǔ dǐng lì,suì hán zhī lǚ hé yǐ jiā。
竹尤挺特过二者,逸鞭吐秀如兰芽。zhú yóu tǐng tè guò èr zhě,yì biān tǔ xiù rú lán yá。
两枝撑出露头角,一类襁褓髻未丫。liǎng zhī chēng chū lù tóu jiǎo,yī lèi qiǎng bǎo jì wèi yā。
于中此更拔其萃,似觉小异如孟嘉。yú zhōng cǐ gèng bá qí cuì,shì jué xiǎo yì rú mèng jiā。
会从尺寸达寻丈,摩拂穹汉生云霞。huì cóng chǐ cùn dá xún zhàng,mó fú qióng hàn shēng yún xiá。
可亲雅与书帙称,相对慎勿肉食奢。kě qīn yǎ yǔ shū zhì chēng,xiāng duì shèn wù ròu shí shē。
君之取友莫此尚,此友宁久留君家。jūn zhī qǔ yǒu mò cǐ shàng,cǐ yǒu níng jiǔ liú jūn jiā。
须知调鼎待佳实,岂但水影夸横斜。xū zhī diào dǐng dài jiā shí,qǐ dàn shuǐ yǐng kuā héng xié。
须知大才作隆栋,岂但古干森虬蛇。xū zhī dà cái zuò lóng dòng,qǐ dàn gǔ gàn sēn qiú shé。
虚心劲节岂无用,宁在楚楚仪容佳。xū xīn jìn jié qǐ wú yòng,níng zài chǔ chǔ yí róng jiā。
为龙致雨行矣神,变化轰雷掣电与世驱奸邪。wèi lóng zhì yǔ xíng yǐ shén,biàn huà hōng léi chè diàn yǔ shì qū jiān xié。

与卿寓登多景楼口占立成

卫宗武

世称斯楼天下奇,雨馀振履此游适。shì chēng sī lóu tiān xià qí,yǔ yú zhèn lǚ cǐ yóu shì。
埋头旅舍气弗苏,一见端能洗湮郁。mái tóu lǚ shě qì fú sū,yī jiàn duān néng xǐ yān yù。
连冈三面作襟袖,洪流千里在履舄。lián gāng sān miàn zuò jīn xiù,hóng liú qiān lǐ zài lǚ xì。
俯窥万井若棋布,前阅千帆似梭掷。fǔ kuī wàn jǐng ruò qí bù,qián yuè qiān fān shì suō zhì。
银涛涌出丹碧居,金焦两山相对立。yín tāo yǒng chū dān bì jū,jīn jiāo liǎng shān xiāng duì lì。
群阴解驳宿霭收,放出修眉数峰碧。qún yīn jiě bó sù ǎi shōu,fàng chū xiū méi shù fēng bì。
景名多景名不虚,似此江山何处觅。jǐng míng duō jǐng míng bù xū,shì cǐ jiāng shān hé chù mì。
凭栏一笑问波神,欲举归帆在何日。píng lán yī xiào wèn bō shén,yù jǔ guī fān zài hé rì。

和张石山古风约郊行

卫宗武

乾坤空阔几由旬,仁气坱圠熏为春。qián kūn kōng kuò jǐ yóu xún,rén qì yǎng yà xūn wèi chūn。
郊原万象列绮绣,华哉规令方施行。jiāo yuán wàn xiàng liè qǐ xiù,huá zāi guī lìng fāng shī xíng。
旧年与花尝有约,肯倦携筇并蹑屩。jiù nián yǔ huā cháng yǒu yuē,kěn juàn xié qióng bìng niè juē。
近来时事与花违,一任自开还自落。jìn lái shí shì yǔ huā wéi,yī rèn zì kāi hái zì luò。
此时何地可维舟,难效山阴禊事修。cǐ shí hé dì kě wéi zhōu,nán xiào shān yīn xì shì xiū。
醉吟有样犹可法,随处可留无不留。zuì yín yǒu yàng yóu kě fǎ,suí chù kě liú wú bù liú。
欲纵清游先蜡屐,剩拟一造芝兰室。yù zòng qīng yóu xiān là jī,shèng nǐ yī zào zhī lán shì。
料应红紫尚馀芳,但愧平章无健笔。liào yīng hóng zǐ shàng yú fāng,dàn kuì píng zhāng wú jiàn bǐ。
折简支郎盟在前,期吊野王今几年。zhé jiǎn zhī láng méng zài qián,qī diào yě wáng jīn jǐ nián。
或行或止若有制,人不自由殊可怜。huò xíng huò zhǐ ruò yǒu zhì,rén bù zì yóu shū kě lián。
转头点点飞红雨,美景良辰那忍负。zhuǎn tóu diǎn diǎn fēi hóng yǔ,měi jǐng liáng chén nà rěn fù。
大篇短牍重招邀,起往从之其敢后。dà piān duǎn dú zhòng zhāo yāo,qǐ wǎng cóng zhī qí gǎn hòu。
但嗟戴笠与乘车,昔骑紫马今无驴。dàn jiē dài lì yǔ chéng chē,xī qí zǐ mǎ jīn wú lǘ。
荣华消歇与春尽,宠辱不动心如如。róng huá xiāo xiē yǔ chūn jǐn,chǒng rǔ bù dòng xīn rú rú。

和野渡为青溪赋

卫宗武

好士不论亲与疏,绝甘分少宁求馀。hǎo shì bù lùn qīn yǔ shū,jué gān fēn shǎo níng qiú yú。
孔程一见便倾盖,欢如故旧其非欤。kǒng chéng yī jiàn biàn qīng gài,huān rú gù jiù qí fēi yú。
世多奇俊无南北,平昔可曾致佳客。shì duō qí jùn wú nán běi,píng xī kě céng zhì jiā kè。
吾乡良友无出君,二仲之交犹欠一。wú xiāng liáng yǒu wú chū jūn,èr zhòng zhī jiāo yóu qiàn yī。
青溪人瑞名闻扬,剑气上射牛斗光。qīng xī rén ruì míng wén yáng,jiàn qì shàng shè niú dòu guāng。
淋漓笔下走风雨,其势浩浩声浪浪。lín lí bǐ xià zǒu fēng yǔ,qí shì hào hào shēng làng làng。
双鹄俱堪侪野鹤,宜与翱翔天地廓。shuāng gǔ jù kān chái yě hè,yí yǔ áo xiáng tiān dì kuò。
一为羁羽一仝巢,羁者飞来慰寥寞。yī wèi jī yǔ yī tóng cháo,jī zhě fēi lái wèi liáo mò。
人生遇合天实为,远方朋来从尔思。rén shēng yù hé tiān shí wèi,yuǎn fāng péng lái cóng ěr sī。
但亲益友非损友,何间新知与旧知。dàn qīn yì yǒu fēi sǔn yǒu,hé jiān xīn zhī yǔ jiù zhī。
吾侪气臭在投合,有来馆粲须延纳。wú chái qì chòu zài tóu hé,yǒu lái guǎn càn xū yán nà。
不妨北海常开樽,岂但休源乃施榻。bù fáng běi hǎi cháng kāi zūn,qǐ dàn xiū yuán nǎi shī tà。
我家有竹门可款,植此不徒悦俗眼。wǒ jiā yǒu zhú mén kě kuǎn,zhí cǐ bù tú yuè sú yǎn。
批风抹月待嘉宾,绝胜肉食供朝晚。pī fēng mǒ yuè dài jiā bīn,jué shèng ròu shí gōng cháo wǎn。
嵇吕交情虽似漆,千里相遇难再得。jī lǚ jiāo qíng suī shì qī,qiān lǐ xiāng yù nán zài dé。
何如耆俊里社仝,时得亲薰才学识。hé rú qí jùn lǐ shè tóng,shí dé qīn xūn cái xué shí。

莺花吟为良友作

卫宗武

羽族竞繁声,仓庚尤善鸣。yǔ zú jìng fán shēng,cāng gēng yóu shàn míng。
喧啾百喙忽奏雅,尽洗盈耳筝竽音。xuān jiū bǎi huì hū zòu yǎ,jǐn xǐ yíng ěr zhēng yú yīn。
芬菲芳事毕,木芍药晚出。fēn fēi fāng shì bì,mù sháo yào wǎn chū。
于中姚魏更倾城,扫退目前赪紫色。yú zhōng yáo wèi gèng qīng chéng,sǎo tuì mù qián chēng zǐ sè。
转眼韶华便欲休,恨无长绳系春留。zhuǎn yǎn sháo huá biàn yù xiū,hèn wú zhǎng shéng xì chūn liú。
一春妩媚在花鸟,常恐易逐光阴流。yī chūn wǔ mèi zài huā niǎo,cháng kǒng yì zhú guāng yīn liú。
浮荡谁家挟弹子,飞丸巧中俄摧翅。fú dàng shuí jiā xié dàn zi,fēi wán qiǎo zhōng é cuī chì。
封姨底事苦禁持,飘摇欲使无完蒂。fēng yí dǐ shì kǔ jìn chí,piāo yáo yù shǐ wú wán dì。
可嗟凡卉与凡禽,遂情快意何纷纷。kě jiē fán huì yǔ fán qín,suì qíng kuài yì hé fēn fēn。
不思物恶伤其类,尔形尔气非同群。bù sī wù è shāng qí lèi,ěr xíng ěr qì fēi tóng qún。
岁购名葩不常遇,日听好音能几度。suì gòu míng pā bù cháng yù,rì tīng hǎo yīn néng jǐ dù。
寄与东君力遮护,勿使凋零同臭腐,不然辜负莺花主。jì yǔ dōng jūn lì zhē hù,wù shǐ diāo líng tóng chòu fǔ,bù rán gū fù yīng huā zhǔ。

为徐太初友人陈府判赋梅居饯行

卫宗武

青鞋不踏孤山路,辜负逋花今几度。qīng xié bù tà gū shān lù,gū fù bū huā jīn jǐ dù。
那知别有姑射居,众谓孤山未必如。nà zhī bié yǒu gū shè jū,zhòng wèi gū shān wèi bì rú。
夙昔名传尤愿见,渴想此仙难觌面。sù xī míng chuán yóu yuàn jiàn,kě xiǎng cǐ xiān nán dí miàn。
朋来满口誉风神,俨若眼底逢佳人。péng lái mǎn kǒu yù fēng shén,yǎn ruò yǎn dǐ féng jiā rén。
枝间独具先天易,惟有太初心默识。zhī jiān dú jù xiān tiān yì,wéi yǒu tài chū xīn mò shí。
雅游拟问古航船,索笑相亲须有缘。yǎ yóu nǐ wèn gǔ háng chuán,suǒ xiào xiāng qīn xū yǒu yuán。
闲中积岁玩风月,虐甚祁寒饱霜雪。xián zhōng jī suì wán fēng yuè,nüè shén qí hán bǎo shuāng xuě。
此往春浮雨露香,归来万玉争辉光。cǐ wǎng chūn fú yǔ lù xiāng,guī lái wàn yù zhēng huī guāng。

墓松既夷所馀无几方植松秧自赋

卫宗武

重来丙舍岁三易,翠巘插空仍兀突。zhòng lái bǐng shě suì sān yì,cuì yǎn chā kōng réng wù tū。
乔林郁蓊歼斧斨,一二仅存于百亿。qiáo lín yù wěng jiān fǔ qiāng,yī èr jǐn cún yú bǎi yì。
参差历落更孤秀,不假依凭而挺立。cān chà lì luò gèng gū xiù,bù jiǎ yī píng ér tǐng lì。
宛如九老瑞唐朝,又类耆英隆宋室。wǎn rú jiǔ lǎo ruì táng cháo,yòu lèi qí yīng lóng sòng shì。
合兹异代众君子,仙去一朝于此集。hé zī yì dài zhòng jūn zi,xiān qù yī cháo yú cǐ jí。
千夫束手何敢向,万牛回首难容力。qiān fū shù shǒu hé gǎn xiàng,wàn niú huí shǒu nán róng lì。
已芟嘉植勿复论,寿此佺期不朽骨。yǐ shān jiā zhí wù fù lùn,shòu cǐ quán qī bù xiǔ gǔ。
稚松匝地散新秧,头角森森纷羽翼。zhì sōng zā dì sàn xīn yāng,tóu jiǎo sēn sēn fēn yǔ yì。
他年雨露饱沾濡,满鼻珠玑香习习。tā nián yǔ lù bǎo zhān rú,mǎn bí zhū jī xiāng xí xí。
会须百尺长龙身,仍复层林森凤翼。huì xū bǎi chǐ zhǎng lóng shēn,réng fù céng lín sēn fèng yì。
作诗聊记角弓章,子子孙孙永培植。zuò shī liáo jì jiǎo gōng zhāng,zi zi sūn sūn yǒng péi zhí。

和南塘咏梅

卫宗武

剥极大冶如死灰,潜阳初动生意回。bō jí dà yě rú sǐ huī,qián yáng chū dòng shēng yì huí。
冲融一脉贯万汇,物有清气拂斗魁。chōng róng yī mài guàn wàn huì,wù yǒu qīng qì fú dòu kuí。
嘉植几世培其栽,孤芳欲折犹裴回。jiā zhí jǐ shì péi qí zāi,gū fāng yù zhé yóu péi huí。
此花消得酒百杯,料君耻与红紫偎。cǐ huā xiāo dé jiǔ bǎi bēi,liào jūn chǐ yǔ hóng zǐ wēi。
只应两屐磨苍苔,豪饮岂惜玉山颓。zhǐ yīng liǎng jī mó cāng tái,háo yǐn qǐ xī yù shān tuí。
醉中两手敲复推,句成不假击钵催。zuì zhōng liǎng shǒu qiāo fù tuī,jù chéng bù jiǎ jī bō cuī。
青皇襟量何恢恢,任教残腊偷春来。qīng huáng jīn liàng hé huī huī,rèn jiào cán là tōu chūn lái。
暗香明艳无纤埃,俯视众植为陪台。àn xiāng míng yàn wú xiān āi,fǔ shì zhòng zhí wèi péi tái。
纷纷盆盎见古罍,千花锦绣徒成堆。fēn fēn pén àng jiàn gǔ léi,qiān huā jǐn xiù tú chéng duī。
天然不假冰玉裁,岁岁为渠青眼开。tiān rán bù jiǎ bīng yù cái,suì suì wèi qú qīng yǎn kāi。

过瓜洲

卫宗武

伟哉千里万里流,衮衮其来自巴蜀。wěi zāi qiān lǐ wàn lǐ liú,gǔn gǔn qí lái zì bā shǔ。
奔腾澎湃入尾闾,势雄何啻吞百谷。bēn téng pēng pài rù wěi lǘ,shì xióng hé chì tūn bǎi gǔ。
金焦对峙两鳌浮,千顷玻瓈浸其足。jīn jiāo duì zhì liǎng áo fú,qiān qǐng bō lí jìn qí zú。
光生金碧殿阁涌,气蒸紫翠林丛沃。guāng shēng jīn bì diàn gé yǒng,qì zhēng zǐ cuì lín cóng wò。
附庸更有小陂陀,东晋诗仙卧其麓。fù yōng gèng yǒu xiǎo bēi tuó,dōng jìn shī xiān wò qí lù。
穹龟长蛇簸风雨,鬼怪神奇不可触。qióng guī zhǎng shé bǒ fēng yǔ,guǐ guài shén qí bù kě chù。
地灵设险莫此如,此天所以限南北。dì líng shè xiǎn mò cǐ rú,cǐ tiān suǒ yǐ xiàn nán běi。
江山终古无变迁,世运如输几翻覆。jiāng shān zhōng gǔ wú biàn qiān,shì yùn rú shū jǐ fān fù。
英雄灭没去不反,人事纷轮转相续。yīng xióng miè méi qù bù fǎn,rén shì fēn lún zhuǎn xiāng xù。
嗟予蛰处几二纪,殆类龟藏蜗局缩。jiē yǔ zhé chù jǐ èr jì,dài lèi guī cáng wō jú suō。
兹来云梦气可吞,浩荡乾坤在吾目。zī lái yún mèng qì kě tūn,hào dàng qián kūn zài wú mù。
靴纹猎猎日流辉,鬟黛葱葱雨初沐。xuē wén liè liè rì liú huī,huán dài cōng cōng yǔ chū mù。
沙禽云鸟自往来,浪舶风帆互征逐。shā qín yún niǎo zì wǎng lái,làng bó fēng fān hù zhēng zhú。
野芳零落舞残红,汀草蒙茸涨平绿。yě fāng líng luò wǔ cán hóng,tīng cǎo méng rōng zhǎng píng lǜ。
烂然宇宙一丹青,绝胜鹅溪千画幅。làn rán yǔ zhòu yī dān qīng,jué shèng é xī qiān huà fú。
归舟那得大如川,载取江头春万斛。guī zhōu nà dé dà rú chuān,zài qǔ jiāng tóu chūn wàn hú。

和陆象翁以梅配竹

卫宗武

骈头始生为箨龙,森然而立列群玉。pián tóu shǐ shēng wèi tuò lóng,sēn rán ér lì liè qún yù。
琮琤有韵天籁鸣,蓊郁成阴云气簇。cóng chēng yǒu yùn tiān lài míng,wěng yù chéng yīn yún qì cù。
楚楚少年来自河,猗猗君子瞻彼澳。chǔ chǔ shǎo nián lái zì hé,yī yī jūn zi zhān bǐ ào。
其实曾致雏鹓来,其枝可留栖凤宿。qí shí céng zhì chú yuān lái,qí zhī kě liú qī fèng sù。
月香水影犹更奇,弹压春花千万属。yuè xiāng shuǐ yǐng yóu gèng qí,dàn yā chūn huā qiān wàn shǔ。
羞为西子事涂抹,喜作道韫淡妆束。xiū wèi xī zi shì tú mǒ,xǐ zuò dào yùn dàn zhuāng shù。
不居驿路即溪桥,好傍岩腰与山腹。bù jū yì lù jí xī qiáo,hǎo bàng yán yāo yǔ shān fù。
谓宜作妃以相从,雅韵幽姿俱不俗。wèi yí zuò fēi yǐ xiāng cóng,yǎ yùn yōu zī jù bù sú。
此君何以待美人,翠帷重重富罗縠。cǐ jūn hé yǐ dài měi rén,cuì wéi zhòng zhòng fù luó hú。
美人何以奉此君,碎玉明珠不论斛。měi rén hé yǐ fèng cǐ jūn,suì yù míng zhū bù lùn hú。
于中更有无价香,迥胜龙涎与麝馥。yú zhōng gèng yǒu wú jià xiāng,jiǒng shèng lóng xián yǔ shè fù。
此君挺特气不凡,美人窈窕姿尤淑。cǐ jūn tǐng tè qì bù fán,měi rén yǎo tiǎo zī yóu shū。
执柯者友秦大夫,不烦月老绳纡足。zhí kē zhě yǒu qín dà fū,bù fán yuè lǎo shéng yū zú。
且善为醪以合欢,味过蒲萄及醽醁。qiě shàn wèi láo yǐ hé huān,wèi guò pú táo jí líng lù。
梅之所见乃不然,谓恐为人所指目。méi zhī suǒ jiàn nǎi bù rán,wèi kǒng wèi rén suǒ zhǐ mù。
从来洁白不可溷,每鄙仙人华萼绿。cóng lái jié bái bù kě hùn,měi bǐ xiān rén huá è lǜ。
彼固无慊为丈夫,予宁屈体而雌伏。bǐ gù wú qiàn wèi zhàng fū,yǔ níng qū tǐ ér cí fú。
不如仍作岁寒交,永为贞女甘幽独。bù rú réng zuò suì hán jiāo,yǒng wèi zhēn nǚ gān yōu dú。

自王园归约诸友山行

卫宗武

天不怜我老且贫,荒径不可酬华春。tiān bù lián wǒ lǎo qiě pín,huāng jìng bù kě chóu huá chūn。
遂令东里互邀致,借之双圃娱芳辰。suì lìng dōng lǐ hù yāo zhì,jiè zhī shuāng pǔ yú fāng chén。
痴云酿雨雨旋止,霁日含辉更清美。chī yún niàng yǔ yǔ xuán zhǐ,jì rì hán huī gèng qīng měi。
花间尽晷得盘桓,但费东君为料理。huā jiān jǐn guǐ dé pán huán,dàn fèi dōng jūn wèi liào lǐ。
归来未久檐溜倾,乃信造物真有情。guī lái wèi jiǔ yán liū qīng,nǎi xìn zào wù zhēn yǒu qíng。
十分淑景一分在,但愿从此天开明。shí fēn shū jǐng yī fēn zài,dàn yuàn cóng cǐ tiān kāi míng。
一方一曲春有限,芳菲未足舒老眼。yī fāng yī qū chūn yǒu xiàn,fāng fēi wèi zú shū lǎo yǎn。
扁舟远欲逐清华,锦绣山川穷胜赏。biǎn zhōu yuǎn yù zhú qīng huá,jǐn xiù shān chuān qióng shèng shǎng。
维此林峦地虽窄,耸秀流芳亦不恶。wéi cǐ lín luán dì suī zhǎi,sǒng xiù liú fāng yì bù è。
安得良友相追随,步屧生香遍行乐。ān dé liáng yǒu xiāng zhuī suí,bù xiè shēng xiāng biàn xíng lè。
只恐囊无贺老诗,不愁屐费阮生蜡。zhǐ kǒng náng wú hè lǎo shī,bù chóu jī fèi ruǎn shēng là。

五云诗

卫宗武

千岩万壑东南美,中有一山尤秀伟。qiān yán wàn hè dōng nán měi,zhōng yǒu yī shān yóu xiù wěi。
伊谁衣被以佳名,非雾非烟腾瑞气。yī shuí yī bèi yǐ jiā míng,fēi wù fēi yān téng ruì qì。
有人于此曾课书,出山能士为写图。yǒu rén yú cǐ céng kè shū,chū shān néng shì wèi xiě tú。
风林泉石振清响,占毕吟诵声难模。fēng lín quán shí zhèn qīng xiǎng,zhàn bì yín sòng shēng nán mó。
聚为胸中线五色,不补衣裳华衮黻。jù wèi xiōng zhōng xiàn wǔ sè,bù bǔ yī shang huá gǔn fú。
乃作江湖漫浪游,奋藻扬葩肆吟笔。nǎi zuò jiāng hú màn làng yóu,fèn zǎo yáng pā sì yín bǐ。
文为人瑞要瑞时,时不与我文奚为。wén wèi rén ruì yào ruì shí,shí bù yǔ wǒ wén xī wèi。
何如抱书还旧隐,姑颂楚橘歌商芝。hé rú bào shū hái jiù yǐn,gū sòng chǔ jú gē shāng zhī。
吾衰一字不解作,平生学殖叹荒落。wú shuāi yī zì bù jiě zuò,píng shēng xué zhí tàn huāng luò。
为儒无用拟修玄,徒想仙人五云宅。wèi rú wú yòng nǐ xiū xuán,tú xiǎng xiān rén wǔ yún zhái。