古诗词

和野渡春雪

卫宗武

天教滕巽互驱驰,令下东皇莫敢违。tiān jiào téng xùn hù qū chí,lìng xià dōng huáng mò gǎn wéi。
云擘碎绵迷眼界,山遮新黛抹腰围。yún bāi suì mián mí yǎn jiè,shān zhē xīn dài mǒ yāo wéi。
众芳被虐难争巧,二麦呈祥不用祈。zhòng fāng bèi nüè nán zhēng qiǎo,èr mài chéng xiáng bù yòng qí。
片片吹将入檐幕,佳人错认落梅飞。piàn piàn chuī jiāng rù yán mù,jiā rén cuò rèn luò méi fēi。

卫宗武

卫宗武约公元?年至一二八九年字洪父,(一作淇父)自号九山,嘉兴华亭人。生年不详,卒于元世祖至元二十六年。淳佑间历官尚书郎,出知常州。罢官闲居三十余载,以诗丈自娱。宋亡,不仕。宗武著有《秋声集》八卷,《国史经籍志》传于世。诗文气韵冲澹,有萧然自得之趣。 卫宗武的作品>>

猜您喜欢

和野渡咏梅

卫宗武

傍宅林园巧,亭垂剪剪茅。bàng zhái lín yuán qiǎo,tíng chuí jiǎn jiǎn máo。
雪香藏冷艳,月影浸疏梢。xuě xiāng cáng lěng yàn,yuè yǐng jìn shū shāo。
桃李陪台等,松筠道义交。táo lǐ péi tái děng,sōng yún dào yì jiāo。
巡檐频索笑,应不厌推敲。xún yán pín suǒ xiào,yīng bù yàn tuī qiāo。

紫荆花

卫宗武

秾艳压春葩,葩成叶始芽。nóng yàn yā chūn pā,pā chéng yè shǐ yá。
未张青羽旆,先糁紫金砂。wèi zhāng qīng yǔ pèi,xiān sǎn zǐ jīn shā。
谱接三荆树,名齐连萼花。pǔ jiē sān jīng shù,míng qí lián è huā。
移根向深谷,寂寞爱繁奢。yí gēn xiàng shēn gǔ,jì mò ài fán shē。

春山

卫宗武

新晴散佳丽,列阜气尤豪。xīn qíng sàn jiā lì,liè fù qì yóu háo。
腻草翻风沃,芳林映日高。nì cǎo fān fēng wò,fāng lín yìng rì gāo。
殢情醲似酒,溢目涌如涛。tì qíng nóng shì jiǔ,yì mù yǒng rú tāo。
众史应难画,吟将入彩毫。zhòng shǐ yīng nán huà,yín jiāng rù cǎi háo。

出郊

卫宗武

几度拟郊行,天公欠一晴。jǐ dù nǐ jiāo xíng,tiān gōng qiàn yī qíng。
水寒鱼绝影,林暝鸟藏声。shuǐ hán yú jué yǐng,lín míng niǎo cáng shēng。
云敛天容净,雨馀山骨清。yún liǎn tiān róng jìng,yǔ yú shān gǔ qīng。
津桥小盘薄,梅有数枝横。jīn qiáo xiǎo pán báo,méi yǒu shù zhī héng。

访山庵

卫宗武

弥月住山家,晴天物色奢。mí yuè zhù shān jiā,qíng tiān wù sè shē。
莺迁对人语,蜂聚报僧衙。yīng qiān duì rén yǔ,fēng jù bào sēng yá。
笋老欲成竹,蕙香开遍花。sǔn lǎo yù chéng zhú,huì xiāng kāi biàn huā。
清吟无个事,冉冉送春华。qīng yín wú gè shì,rǎn rǎn sòng chūn huá。

次韵幽居

卫宗武

柴荆长日闭,一径窈而深。chái jīng zhǎng rì bì,yī jìng yǎo ér shēn。
花竹四时趣,简编千古心。huā zhú sì shí qù,jiǎn biān qiān gǔ xīn。
户庭无俗驾,风月入骚吟。hù tíng wú sú jià,fēng yuè rù sāo yín。
种秫多为酒,客来须共斟。zhǒng shú duō wèi jiǔ,kè lái xū gòng zhēn。

张石山迁居

卫宗武

于我已渠渠,迁乔喜得庐。yú wǒ yǐ qú qú,qiān qiáo xǐ dé lú。
挈来三釜粟,更有一床书。qiè lái sān fǔ sù,gèng yǒu yī chuáng shū。
叠石境不俗,得山名岂虚。dié shí jìng bù sú,dé shān míng qǐ xū。
从今来问字,门外列高车。cóng jīn lái wèn zì,mén wài liè gāo chē。

过安吉县梅溪二首

卫宗武

壮年知几到,幽径喜重寻。zhuàng nián zhī jǐ dào,yōu jìng xǐ zhòng xún。
异世桃源路,暮春梅子林。yì shì táo yuán lù,mù chūn méi zi lín。
屏山森秀色,盘涧漱清音。píng shān sēn xiù sè,pán jiàn shù qīng yīn。
迤逦穷幽渺,山行不厌深。yí lǐ qióng yōu miǎo,shān xíng bù yàn shēn。

过安吉县梅溪二首

卫宗武

纵步历前村,翛然幽趣深。zòng bù lì qián cūn,xiāo rán yōu qù shēn。
鸣鸿归别渚,倦鹊立寒林。míng hóng guī bié zhǔ,juàn què lì hán lín。
烟树远横带,云甍高耸岑。yān shù yuǎn héng dài,yún méng gāo sǒng cén。
随风数声笛,清绝似龙吟。suí fēng shù shēng dí,qīng jué shì lóng yín。

题城山顶庵

卫宗武

高广与城埒,平夷似砥同。gāo guǎng yǔ chéng liè,píng yí shì dǐ tóng。
举头瞻近日,敌面怯东风。jǔ tóu zhān jìn rì,dí miàn qiè dōng fēng。
千嶂履屐下,重湖几席中。qiān zhàng lǚ jī xià,zhòng hú jǐ xí zhōng。
吾乡那有此,几欲傲愚公。wú xiāng nà yǒu cǐ,jǐ yù ào yú gōng。

牡丹和韵二首

卫宗武

红紫富轮囷,京花非浪名。hóng zǐ fù lún qūn,jīng huā fēi làng míng。
相看仝国色,独酌愧耆英。xiāng kàn tóng guó sè,dú zhuó kuì qí yīng。
物好能移老,春归更有情。wù hǎo néng yí lǎo,chūn guī gèng yǒu qíng。
桑榆阴未徙,尚拟续芳盟。sāng yú yīn wèi xǐ,shàng nǐ xù fāng méng。

牡丹和韵二首

卫宗武

似盘还似囷,尊号擅芳名。shì pán hái shì qūn,zūn hào shàn fāng míng。
洛土分来种,景星流作英。luò tǔ fēn lái zhǒng,jǐng xīng liú zuò yīng。
纷敷为绝色,向背若含情。fēn fū wèi jué sè,xiàng bèi ruò hán qíng。
别久喜相对,开尊话旧盟。bié jiǔ xǐ xiāng duì,kāi zūn huà jiù méng。

自桃岭历诸陇后返至唐村庵

卫宗武

扶杖穿桃岭,山行历几村。fú zhàng chuān táo lǐng,shān xíng lì jǐ cūn。
嵚崎穷绝巘,旋折反穷源。qīn qí qióng jué yǎn,xuán zhé fǎn qióng yuán。
地迥犹仙隐,山多隔市喧。dì jiǒng yóu xiān yǐn,shān duō gé shì xuān。
层峦互将送,不觉月黄昏。céng luán hù jiāng sòng,bù jué yuè huáng hūn。

登多景楼口占立成

卫宗武

新霁登多景,斯游亦快哉。xīn jì dēng duō jǐng,sī yóu yì kuài zāi。
双尖浮殿塔,千堞裹楼台。shuāng jiān fú diàn tǎ,qiān dié guǒ lóu tái。
潋滟琉璃合,微茫图画开。liàn yàn liú lí hé,wēi máng tú huà kāi。
江山仍似旧,投绂慨重来。jiāng shān réng shì jiù,tóu fú kǎi zhòng lái。

过墓邻僧寺

卫宗武

一见说交情,僧醪为客斟。yī jiàn shuō jiāo qíng,sēng láo wèi kè zhēn。
溪山衔落照,杉竹聚清阴。xī shān xián luò zhào,shān zhú jù qīng yīn。
日对画图轴,风生琴筑音。rì duì huà tú zhóu,fēng shēng qín zhù yīn。
意行行不足,逸兴对高吟。yì xíng xíng bù zú,yì xīng duì gāo yín。
3181234567»