古诗词

锦山自杭来诗呈乡曲共举月集

卫宗武

岁月易以迈,羲娥不停旋。suì yuè yì yǐ mài,xī é bù tíng xuán。
忆昔聚嬉戏,缟发今盈颠。yì xī jù xī xì,gǎo fā jīn yíng diān。
日往而月来,壮逝老至焉。rì wǎng ér yuè lái,zhuàng shì lǎo zhì yān。
交情贵浃洽,良辰忍弃捐。jiāo qíng guì jiā qià,liáng chén rěn qì juān。
簪舄要时集,尊俎宜相先。zān xì yào shí jí,zūn zǔ yí xiāng xiān。
闻风益所无,议论攻其偏。wén fēng yì suǒ wú,yì lùn gōng qí piān。
急难援心勇,友助劳斯宣。jí nán yuán xīn yǒng,yǒu zhù láo sī xuān。
里闾皆吾与,疾苦毋吝言。lǐ lǘ jiē wú yǔ,jí kǔ wú lìn yán。
惠利苟可及,念勿遗颠连。huì lì gǒu kě jí,niàn wù yí diān lián。
杜门惟独善,此见恐未然。dù mén wéi dú shàn,cǐ jiàn kǒng wèi rán。
良朋去七载,归锦荣山川。liáng péng qù qī zài,guī jǐn róng shān chuān。
盟鸥思海上,访鹤来云边。méng ōu sī hǎi shàng,fǎng hè lái yún biān。
胸中五千卷,笔下琳琅篇。xiōng zhōng wǔ qiān juǎn,bǐ xià lín láng piān。
尤当会以文,雅好庶不愆。yóu dāng huì yǐ wén,yǎ hǎo shù bù qiān。
真率月有集,旧典犹可沿。zhēn lǜ yuè yǒu jí,jiù diǎn yóu kě yán。
洛社多尚齿,尚齿则未便。luò shè duō shàng chǐ,shàng chǐ zé wèi biàn。
何如仿修禊,少长无拘挛。hé rú fǎng xiū xì,shǎo zhǎng wú jū luán。
光风猎猎长,万象皆暄妍。guāng fēng liè liè zhǎng,wàn xiàng jiē xuān yán。
四时有佳致,陵谷纵变迁。sì shí yǒu jiā zhì,líng gǔ zòng biàn qiān。
山巅或水际,竹下并花前。shān diān huò shuǐ jì,zhú xià bìng huā qián。
高吟吐风月,逸气嘘云烟。gāo yín tǔ fēng yuè,yì qì xū yún yān。
烦襟可洗除,芳景宜留连。fán jīn kě xǐ chú,fāng jǐng yí liú lián。
毋徒嗟百罹,一笑觞互传。wú tú jiē bǎi lí,yī xiào shāng hù chuán。

卫宗武

卫宗武约公元?年至一二八九年字洪父,(一作淇父)自号九山,嘉兴华亭人。生年不详,卒于元世祖至元二十六年。淳佑间历官尚书郎,出知常州。罢官闲居三十余载,以诗丈自娱。宋亡,不仕。宗武著有《秋声集》八卷,《国史经籍志》传于世。诗文气韵冲澹,有萧然自得之趣。 卫宗武的作品>>

猜您喜欢

即席赓喜雪韵

卫宗武

崇峦九叠破天悭,地远尘嚣隔几关。chóng luán jiǔ dié pò tiān qiān,dì yuǎn chén xiāo gé jǐ guān。
方恨重云封皓月,俄惊半夜老青山。fāng hèn zhòng yún fēng hào yuè,é jīng bàn yè lǎo qīng shān。
莫嫌腊后欠三白,且喜春前露一斑。mò xián là hòu qiàn sān bái,qiě xǐ chūn qián lù yī bān。
几度冬来逢上瑞,更祈盈尺送舟还。jǐ dù dōng lái féng shàng ruì,gèng qí yíng chǐ sòng zhōu hái。

次韵雪积即消

卫宗武

冯夷剪水抑何悭,只怕天工未许闲。féng yí jiǎn shuǐ yì hé qiān,zhǐ pà tiān gōng wèi xǔ xián。
上瑞先春才破白,屡丰卜岁已窥斑。shàng ruì xiān chūn cái pò bái,lǚ fēng bo suì yǐ kuī bān。
可怜俄顷消成水,不怕明朝失却山。kě lián é qǐng xiāo chéng shuǐ,bù pà míng cháo shī què shān。
金帐羊羔非我事,汲清煮茗课奴蛮。jīn zhàng yáng gāo fēi wǒ shì,jí qīng zhǔ míng kè nú mán。

和野渡雪消二律

卫宗武

雪晴吟弄句仍佳,满纸鲛珠屡拜嘉。xuě qíng yín nòng jù réng jiā,mǎn zhǐ jiāo zhū lǚ bài jiā。
刻玉林林空楮叶,沾泥处处失杨花。kè yù lín lín kōng chǔ yè,zhān ní chù chù shī yáng huā。
消成滴沥原归旧,润入根荄生有涯。xiāo chéng dī lì yuán guī jiù,rùn rù gēn gāi shēng yǒu yá。
剩洗瓶罂储此水,待驱炎暑煮春茶。shèng xǐ píng yīng chǔ cǐ shuǐ,dài qū yán shǔ zhǔ chūn chá。

和野渡雪消二律

卫宗武

可亲馀暇复奚为,雪霁何妨剩赋诗。kě qīn yú xiá fù xī wèi,xuě jì hé fáng shèng fù shī。
应怪玉峰还翳荟,更怜银屋变茅茨。yīng guài yù fēng hái yì huì,gèng lián yín wū biàn máo cí。
结成冰笋方连夜,散作檐花特顷时。jié chéng bīng sǔn fāng lián yè,sàn zuò yán huā tè qǐng shí。
物物要知须返本,冰仍归水更何疑。wù wù yào zhī xū fǎn běn,bīng réng guī shuǐ gèng hé yí。

寄贺陆翠庭迁居

卫宗武

翠庭欲到到非难,觌面须当听麈谈。cuì tíng yù dào dào fēi nán,dí miàn xū dāng tīng zhǔ tán。
未必移家似东野,料应有宅过罗含。wèi bì yí jiā shì dōng yě,liào yīng yǒu zhái guò luó hán。
幽怀万堞尘埃隔,胜概两湖风月涵。yōu huái wàn dié chén āi gé,shèng gài liǎng hú fēng yuè hán。
唐宋诗人多姓陆,吟边行远可相参。táng sòng shī rén duō xìng lù,yín biān xíng yuǎn kě xiāng cān。

贺南塘得孙诗

卫宗武

咎消无妄福来宜,喜气津津溢秀眉。jiù xiāo wú wàng fú lái yí,xǐ qì jīn jīn yì xiù méi。
桂子昨方移别种,桐孙今见长新枝。guì zi zuó fāng yí bié zhǒng,tóng sūn jīn jiàn zhǎng xīn zhī。
金章鱼佩须传祖,玉果犀钱梦得儿。jīn zhāng yú pèi xū chuán zǔ,yù guǒ xī qián mèng dé ér。
我欲去为汤饼客,却惭未赋老坡诗。wǒ yù qù wèi tāng bǐng kè,què cán wèi fù lǎo pō shī。

南塘归自浙东

卫宗武

鼓枻归来波浪平,碧天如水月分明。gǔ yì guī lái bō làng píng,bì tiān rú shuǐ yuè fēn míng。
几番恶梦频惊散,一片闲愁顿扫清。jǐ fān è mèng pín jīng sàn,yī piàn xián chóu dùn sǎo qīng。
桂子高风生逸思,菊花老圃悦吟情。guì zi gāo fēng shēng yì sī,jú huā lǎo pǔ yuè yín qíng。
同盟约过渊明宅,载酒东篱莫厌倾。tóng méng yuē guò yuān míng zhái,zài jiǔ dōng lí mò yàn qīng。

和南塘

卫宗武

历遍崔嵬又涉川,菊秋还见早梅天。lì biàn cuī wéi yòu shè chuān,jú qiū hái jiàn zǎo méi tiān。
重来槁顶惟添老,屡对青山似有缘。zhòng lái gǎo dǐng wéi tiān lǎo,lǚ duì qīng shān shì yǒu yuán。
携友拟为深谷隐,有僧可问小乘禅。xié yǒu nǐ wèi shēn gǔ yǐn,yǒu sēng kě wèn xiǎo chéng chán。
临风却忆南塘老,便脱芒鞋棹去船。lín fēng què yì nán táng lǎo,biàn tuō máng xié zhào qù chuán。

和丹岩以青溪至有作

卫宗武

故人未到欠诗催,才到九山云为开。gù rén wèi dào qiàn shī cuī,cái dào jiǔ shān yún wèi kāi。
野鹤正思寻老伴,盟鸥亦竞喜朋来。yě hè zhèng sī xún lǎo bàn,méng ōu yì jìng xǐ péng lái。
免教北陇惭空帐,消得南山咏有台。miǎn jiào běi lǒng cán kōng zhàng,xiāo dé nán shān yǒng yǒu tái。
梅信已传花信动,直须领客待春回。méi xìn yǐ chuán huā xìn dòng,zhí xū lǐng kè dài chūn huí。

霅陇回舟过湖城

卫宗武

起来雨气掩朝阳,俄喜天开正色苍。qǐ lái yǔ qì yǎn cháo yáng,é xǐ tiān kāi zhèng sè cāng。
一道澄溪云弄影,千峰霁景泛林光。yī dào chéng xī yún nòng yǐng,qiān fēng jì jǐng fàn lín guāng。
微茫烟外颓城露,蓊郁山巅古寺藏。wēi máng yān wài tuí chéng lù,wěng yù shān diān gǔ sì cáng。
踏遍层峦游屐倦,归船欸乃橹声忙。tà biàn céng luán yóu jī juàn,guī chuán āi nǎi lǔ shēng máng。

重到霅陇新阡

卫宗武

摸金郎久遍郊原,冢域犹欣草木蕃。mō jīn láng jiǔ biàn jiāo yuán,zhǒng yù yóu xīn cǎo mù fān。
松已高年为老友,竹添新谱长仍孙。sōng yǐ gāo nián wèi lǎo yǒu,zhú tiān xīn pǔ zhǎng réng sūn。
四围秀色山浮几,一曲清溪水到门。sì wéi xiù sè shān fú jǐ,yī qū qīng xī shuǐ dào mén。
莫恨牛眠无瑞应,且欣老寿此身存。mò hèn niú mián wú ruì yīng,qiě xīn lǎo shòu cǐ shēn cún。

又题霅陇坟庵

卫宗武

斗大山庵历几春,茂林丰草绿初匀。dòu dà shān ān lì jǐ chūn,mào lín fēng cǎo lǜ chū yún。
青山缭绕犹列戟,玉涧萦回似曳绅。qīng shān liáo rào yóu liè jǐ,yù jiàn yíng huí shì yè shēn。
新竹羽成雏凤尾,古松鳞长老龙身。xīn zhú yǔ chéng chú fèng wěi,gǔ sōng lín zhǎng lǎo lóng shēn。
吾年已迈嗟无用,表道泷冈尚欠人。wú nián yǐ mài jiē wú yòng,biǎo dào lóng gāng shàng qiàn rén。

南徐买舟将归

卫宗武

风雨连朝思黯然,山迷宿霭水迷烟。fēng yǔ lián cháo sī àn rán,shān mí sù ǎi shuǐ mí yān。
一年春事少闲日,半月客程逢漏天。yī nián chūn shì shǎo xián rì,bàn yuè kè chéng féng lòu tiān。
喜涉鲸波返江国,便思鹤唳买河船。xǐ shè jīng bō fǎn jiāng guó,biàn sī hè lì mǎi hé chuán。
修途往复成何事,姑了馀生未了缘。xiū tú wǎng fù chéng hé shì,gū le yú shēng wèi le yuán。

舟行分途次野渡韵

卫宗武

同舟李郭喜相亲,尽日赓酬夜至分。tóng zhōu lǐ guō xǐ xiāng qīn,jǐn rì gēng chóu yè zhì fēn。
未信诗能穷我辈,不应天遽丧斯文。wèi xìn shī néng qióng wǒ bèi,bù yīng tiān jù sàng sī wén。
相违虽判城西路,有约同看岭上云。xiāng wéi suī pàn chéng xī lù,yǒu yuē tóng kàn lǐng shàng yún。
从此吟毫可停运,只疑风月未饶君。cóng cǐ yín háo kě tíng yùn,zhǐ yí fēng yuè wèi ráo jūn。

舟泊姑苏

卫宗武

夜泊垂杨古渡头,片帆已喜到邻州。yè pō chuí yáng gǔ dù tóu,piàn fān yǐ xǐ dào lín zhōu。
经从城郭惊前梦,寂寞川途异旧游。jīng cóng chéng guō jīng qián mèng,jì mò chuān tú yì jiù yóu。
近事能知惟语燕,馀生何有付盟鸥。jìn shì néng zhī wéi yǔ yàn,yú shēng hé yǒu fù méng ōu。
可堪人与春俱老,落絮飞花点点愁。kě kān rén yǔ chūn jù lǎo,luò xù fēi huā diǎn diǎn chóu。