古诗词

为徐进士天隐赋辟谷长吟

卫宗武

物盈宇宙皆有穷,一气先天常浩浩。wù yíng yǔ zhòu jiē yǒu qióng,yī qì xiān tiān cháng hào hào。
荣华富贵能几何,百岁光阴如电扫。róng huá fù guì néng jǐ hé,bǎi suì guāng yīn rú diàn sǎo。
开辟由来莫几年,圣哲英雄骨俱槁。kāi pì yóu lái mò jǐ nián,shèng zhé yīng xióng gǔ jù gǎo。
勋名盖世文瑞时,岂若玄玄穷徼妙。xūn míng gài shì wén ruì shí,qǐ ruò xuán xuán qióng jiǎo miào。
古仙率多山泽癯,方平通经后从老。gǔ xiān lǜ duō shān zé qú,fāng píng tōng jīng hòu cóng lǎo。
伯阳隐士著参同,援述宣尼辞可考。bó yáng yǐn shì zhù cān tóng,yuán shù xuān ní cí kě kǎo。
人身口腹乃大患,举世凡夫为此恼。rén shēn kǒu fù nǎi dà huàn,jǔ shì fán fū wèi cǐ nǎo。
厚味腊毒尤伤生,甘旨肥醴偏害道。hòu wèi là dú yóu shāng shēng,gān zhǐ féi lǐ piān hài dào。
学仙万虑要屏除,有累俱为方寸扰。xué xiān wàn lǜ yào píng chú,yǒu lèi jù wèi fāng cùn rǎo。
希夷辟谷功始成,抱朴休粮法宜效。xī yí pì gǔ gōng shǐ chéng,bào pǔ xiū liáng fǎ yí xiào。
所以丹丘诸羽人,莫不餐松茹灵草。suǒ yǐ dān qiū zhū yǔ rén,mò bù cān sōng rú líng cǎo。
谁云不食胃徒空,入道门衢此为要。shuí yún bù shí wèi tú kōng,rù dào mén qú cǐ wèi yào。
天隐良士工词章,经传百家仍探讨。tiān yǐn liáng shì gōng cí zhāng,jīng chuán bǎi jiā réng tàn tǎo。
孰知抗志乃松乔,浊利浮荣非所好。shú zhī kàng zhì nǎi sōng qiáo,zhuó lì fú róng fēi suǒ hǎo。
年当强仕舍壮图,勇辞馆餐栖窈窱。nián dāng qiáng shì shě zhuàng tú,yǒng cí guǎn cān qī yǎo tiǎo。
欲仁仁至天所资,道藏仙方过鸿宝。yù rén rén zhì tiān suǒ zī,dào cáng xiān fāng guò hóng bǎo。
卫生有药可忘饥,不愁煮字那能饱。wèi shēng yǒu yào kě wàng jī,bù chóu zhǔ zì nà néng bǎo。
一从易置冰玉肠,不假青精颜色好。yī cóng yì zhì bīng yù cháng,bù jiǎ qīng jīng yán sè hǎo。
会驱乾马及坤牛,捕虎擒龙归鼎灶。huì qū qián mǎ jí kūn niú,bǔ hǔ qín lóng guī dǐng zào。
易骨洗髓由此基,三岛十洲轻可到。yì gǔ xǐ suǐ yóu cǐ jī,sān dǎo shí zhōu qīng kě dào。
纵未能尝方朔桃,亦须先致安期枣。zòng wèi néng cháng fāng shuò táo,yì xū xiān zhì ān qī zǎo。
世儒悉被客尘迷,志在衣锦而食稻。shì rú xī bèi kè chén mí,zhì zài yī jǐn ér shí dào。
惟君高蹈出凡流,见谓秋阳同皓皓。wéi jūn gāo dǎo chū fán liú,jiàn wèi qiū yáng tóng hào hào。

卫宗武

卫宗武约公元?年至一二八九年字洪父,(一作淇父)自号九山,嘉兴华亭人。生年不详,卒于元世祖至元二十六年。淳佑间历官尚书郎,出知常州。罢官闲居三十余载,以诗丈自娱。宋亡,不仕。宗武著有《秋声集》八卷,《国史经籍志》传于世。诗文气韵冲澹,有萧然自得之趣。 卫宗武的作品>>

猜您喜欢

和文友催梅

卫宗武

日昴验星躔,阳和梅占先。rì mǎo yàn xīng chán,yáng hé méi zhàn xiān。
未教疑雪似,早已夺春妍。wèi jiào yí xuě shì,zǎo yǐ duó chūn yán。
少缓芳蕤放,多令秀句传。shǎo huǎn fāng ruí fàng,duō lìng xiù jù chuán。
输君探山意,日日醉花前。shū jūn tàn shān yì,rì rì zuì huā qián。

山行道间

卫宗武

行春行不足,今日又明朝。xíng chūn xíng bù zú,jīn rì yòu míng cháo。
平岭上危岭,长桥过短桥。píng lǐng shàng wēi lǐng,zhǎng qiáo guò duǎn qiáo。
残红明石涧,腻绿暗风条。cán hóng míng shí jiàn,nì lǜ àn fēng tiáo。
最是宜人听,迁莺出谷娇。zuì shì yí rén tīng,qiān yīng chū gǔ jiāo。

听莺

卫宗武

羽族满幽谷,绵蛮声更多。yǔ zú mǎn yōu gǔ,mián mán shēng gèng duō。
翠林深万绪,金羽掷双梭。cuì lín shēn wàn xù,jīn yǔ zhì shuāng suō。
破晓频惊梦,叫云如解歌。pò xiǎo pín jīng mèng,jiào yún rú jiě gē。
弓丸那可近,鸣跃在高柯。gōng wán nà kě jìn,míng yuè zài gāo kē。

钱园小隐

卫宗武

林园依岸曲,小隐是谁家。lín yuán yī àn qū,xiǎo yǐn shì shuí jiā。
画阁虚临水,绿筠深护花。huà gé xū lín shuǐ,lǜ yún shēn hù huā。
晴川流皓月,落景衬明霞。qíng chuān liú hào yuè,luò jǐng chèn míng xiá。
幻境无多地,幽情未易涯。huàn jìng wú duō dì,yōu qíng wèi yì yá。

下岭

卫宗武

下岭望前村,参差去路分。xià lǐng wàng qián cūn,cān chà qù lù fēn。
数畴田接垄,一穗爨生云。shù chóu tián jiē lǒng,yī suì cuàn shēng yún。
古树藏山胁,幽泉漱石龈。gǔ shù cáng shān xié,yōu quán shù shí kěn。
岩居非不隐,士马亦纷纷。yán jū fēi bù yǐn,shì mǎ yì fēn fēn。

初秋夜雨

卫宗武

老火势方张,欣逢律转商。lǎo huǒ shì fāng zhāng,xīn féng lǜ zhuǎn shāng。
打窗风送湿,袭袂夜生凉。dǎ chuāng fēng sòng shī,xí mèi yè shēng liáng。
洒若烦襟豁,悠然清梦长。sǎ ruò fán jīn huō,yōu rán qīng mèng zhǎng。
流膏到原隰,黍稷遍含香。liú gāo dào yuán xí,shǔ jì biàn hán xiāng。

过荻塘

卫宗武

烟火人村盛,川途客旅稠。yān huǒ rén cūn shèng,chuān tú kè lǚ chóu。
荻塘三百里,禹甸几千畴。dí táng sān bǎi lǐ,yǔ diān jǐ qiān chóu。
绵络庐相接,膏腴稼倍收。mián luò lú xiāng jiē,gāo yú jià bèi shōu。
经从少至老,复此系扁舟。jīng cóng shǎo zhì lǎo,fù cǐ xì biǎn zhōu。

月师西岩

卫宗武

灵山作岩骨,清气涤炎洲。líng shān zuò yán gǔ,qīng qì dí yán zhōu。
突兀插万古,玲珑涵九秋。tū wù chā wàn gǔ,líng lóng hán jiǔ qiū。
排云宿翳扫,宾日晓光浮。pái yún sù yì sǎo,bīn rì xiǎo guāng fú。
的的西来意,宜于此处求。de de xī lái yì,yí yú cǐ chù qiú。

霅陇晚步

卫宗武

幽涧水萦回,深林路杳微。yōu jiàn shuǐ yíng huí,shēn lín lù yǎo wēi。
僧居无客到,樵径有人归。sēng jū wú kè dào,qiáo jìng yǒu rén guī。
岁晚松孤秀,天寒鸟倦飞。suì wǎn sōng gū xiù,tiān hán niǎo juàn fēi。
一尘浑不到,倚杖看斜晖。yī chén hún bù dào,yǐ zhàng kàn xié huī。

重到霅陇

卫宗武

重来知几度,行屐遍松楸。zhòng lái zhī jǐ dù,xíng jī biàn sōng qiū。
白日惟催老,黄花又送秋。bái rì wéi cuī lǎo,huáng huā yòu sòng qiū。
山深林翳扫,墅豁稻云收。shān shēn lín yì sǎo,shù huō dào yún shōu。
尽说丰年乐,田家更觉愁。jǐn shuō fēng nián lè,tián jiā gèng jué chóu。

重到霅陇

卫宗武

少壮记曾游,兹来营首丘。shǎo zhuàng jì céng yóu,zī lái yíng shǒu qiū。
青山不改色,白发自多愁。qīng shān bù gǎi sè,bái fā zì duō chóu。
寂寂千年晚,萧萧风雨秋。jì jì qiān nián wǎn,xiāo xiāo fēng yǔ qiū。
世缘何日了,一笑问盟鸥。shì yuán hé rì le,yī xiào wèn méng ōu。

山行

卫宗武

晚芳开欲尽,落叶满林楸。wǎn fāng kāi yù jǐn,luò yè mǎn lín qiū。
风色转寒候,雨声鸣暮秋。fēng sè zhuǎn hán hòu,yǔ shēng míng mù qiū。
清游殊有碍,归兴浩难收。qīng yóu shū yǒu ài,guī xīng hào nán shōu。
何日逢开霁,天还解客愁。hé rì féng kāi jì,tiān hái jiě kè chóu。

晚眺

卫宗武

一碧秋万顷,了无云翳侵。yī bì qiū wàn qǐng,le wú yún yì qīn。
远山醒病眼,澄水莹尘襟。yuǎn shān xǐng bìng yǎn,chéng shuǐ yíng chén jīn。
雁落浮寒渚,乌栖认旧林。yàn luò fú hán zhǔ,wū qī rèn jiù lín。
临流小盘薄,飞镜挂危岑。lín liú xiǎo pán báo,fēi jìng guà wēi cén。

晚眺

卫宗武

病眸犹远眺,惟恨鬓霜侵。bìng móu yóu yuǎn tiào,wéi hèn bìn shuāng qīn。
稻色云连亩,桂香风满襟。dào sè yún lián mǔ,guì xiāng fēng mǎn jīn。
野桥横落照,晚磬出幽林。yě qiáo héng luò zhào,wǎn qìng chū yōu lín。
牧笛数声外,明霞衬碧岑。mù dí shù shēng wài,míng xiá chèn bì cén。

秋后郊行

卫宗武

水北水南村,萦回草径深。shuǐ běi shuǐ nán cūn,yíng huí cǎo jìng shēn。
食蔬虫篆叶,宿树鸟盘林。shí shū chóng zhuàn yè,sù shù niǎo pán lín。
岸断分支港,云开出远岑。àn duàn fēn zhī gǎng,yún kāi chū yuǎn cén。
意行无个事,斜日照孤吟。yì xíng wú gè shì,xié rì zhào gū yín。
3181234567»