古诗词

和野渡赋双竹松梅古风

卫宗武

挺然昂霄蟠涧阿,彼美松者非凡槎。tǐng rán áng xiāo pán jiàn ā,bǐ měi sōng zhě fēi fán chá。
千林摇落乃孤秀,舞春杨柳徒傞傞。qiān lín yáo luò nǎi gū xiù,wǔ chūn yáng liǔ tú suō suō。
翛然照水溪一涯,彼美梅者非凡葩。xiāo rán zhào shuǐ xī yī yá,bǐ měi méi zhě fēi fán pā。
冰姿皎洁抱清独,漫山桃李徒繁华。bīng zī jiǎo jié bào qīng dú,màn shān táo lǐ tú fán huá。
昔人品题信不苟,每以此木配此花。xī rén pǐn tí xìn bù gǒu,měi yǐ cǐ mù pèi cǐ huā。
伊谁挈置小盆盎,高标盘曲良可嗟。yī shuí qiè zhì xiǎo pén àng,gāo biāo pán qū liáng kě jiē。
然虽矫揉失真性,幽香贞色仍堪夸。rán suī jiǎo róu shī zhēn xìng,yōu xiāng zhēn sè réng kān kuā。
况分瑞竹与鼎立,岁寒之侣何以加。kuàng fēn ruì zhú yǔ dǐng lì,suì hán zhī lǚ hé yǐ jiā。
竹尤挺特过二者,逸鞭吐秀如兰芽。zhú yóu tǐng tè guò èr zhě,yì biān tǔ xiù rú lán yá。
两枝撑出露头角,一类襁褓髻未丫。liǎng zhī chēng chū lù tóu jiǎo,yī lèi qiǎng bǎo jì wèi yā。
于中此更拔其萃,似觉小异如孟嘉。yú zhōng cǐ gèng bá qí cuì,shì jué xiǎo yì rú mèng jiā。
会从尺寸达寻丈,摩拂穹汉生云霞。huì cóng chǐ cùn dá xún zhàng,mó fú qióng hàn shēng yún xiá。
可亲雅与书帙称,相对慎勿肉食奢。kě qīn yǎ yǔ shū zhì chēng,xiāng duì shèn wù ròu shí shē。
君之取友莫此尚,此友宁久留君家。jūn zhī qǔ yǒu mò cǐ shàng,cǐ yǒu níng jiǔ liú jūn jiā。
须知调鼎待佳实,岂但水影夸横斜。xū zhī diào dǐng dài jiā shí,qǐ dàn shuǐ yǐng kuā héng xié。
须知大才作隆栋,岂但古干森虬蛇。xū zhī dà cái zuò lóng dòng,qǐ dàn gǔ gàn sēn qiú shé。
虚心劲节岂无用,宁在楚楚仪容佳。xū xīn jìn jié qǐ wú yòng,níng zài chǔ chǔ yí róng jiā。
为龙致雨行矣神,变化轰雷掣电与世驱奸邪。wèi lóng zhì yǔ xíng yǐ shén,biàn huà hōng léi chè diàn yǔ shì qū jiān xié。

卫宗武

卫宗武约公元?年至一二八九年字洪父,(一作淇父)自号九山,嘉兴华亭人。生年不详,卒于元世祖至元二十六年。淳佑间历官尚书郎,出知常州。罢官闲居三十余载,以诗丈自娱。宋亡,不仕。宗武著有《秋声集》八卷,《国史经籍志》传于世。诗文气韵冲澹,有萧然自得之趣。 卫宗武的作品>>

猜您喜欢

挽悟悦师二章

卫宗武

契合岂前因,交情淡愈真。qì hé qǐ qián yīn,jiāo qíng dàn yù zhēn。
开缄疑晋帖,赓句逼唐人。kāi jiān yí jìn tiē,gēng jù bī táng rén。
高著棋空局,清谈案积尘。gāo zhù qí kōng jú,qīng tán àn jī chén。
满襟挥老泪,释友更谁亲。mǎn jīn huī lǎo lèi,shì yǒu gèng shuí qīn。

至霅白莞泽步入唐村

卫宗武

舍舟而从陆,逦迤步巑岏。shě zhōu ér cóng lù,lǐ yí bù cuán wán。
绿畦平野宽,青嶂四面还。lǜ qí píng yě kuān,qīng zhàng sì miàn hái。
春容千万状,平挹跬步间。chūn róng qiān wàn zhuàng,píng yì kuǐ bù jiān。
行行二十里,窈窕入我山。xíng xíng èr shí lǐ,yǎo tiǎo rù wǒ shān。
故山迎故人,禽鸟俱欢颜。gù shān yíng gù rén,qín niǎo jù huān yán。
清泉响琚佩,列峰拥髻鬟。qīng quán xiǎng jū pèi,liè fēng yōng jì huán。
回视尘嚣廛,相去隔几关。huí shì chén xiāo chán,xiāng qù gé jǐ guān。
幽谷多白云,可与相对闲。yōu gǔ duō bái yún,kě yǔ xiāng duì xián。
不妨自吟哦,但恐好句悭。bù fáng zì yín ó,dàn kǒng hǎo jù qiān。
更须穷胜事,尚喜两脚顽。gèng xū qióng shèng shì,shàng xǐ liǎng jiǎo wán。
皇皇欲何之,并游当忘还。huáng huáng yù hé zhī,bìng yóu dāng wàng hái。

耕渔处

卫宗武

清涟万顷渟为湖,湛湛一镜涵太虚。qīng lián wàn qǐng tíng wèi hú,zhàn zhàn yī jìng hán tài xū。
其旁鳞次田莓莓,四望沃若皆膏腴。qí páng lín cì tián méi méi,sì wàng wò ruò jiē gāo yú。
蔬畦麦陇间碧树,洲蘋岸蓼连平芜。shū qí mài lǒng jiān bì shù,zhōu píng àn liǎo lián píng wú。
水村落照晚钟寺,中有一山成画图。shuǐ cūn luò zhào wǎn zhōng sì,zhōng yǒu yī shān chéng huà tú。
郑谷无此宽闲野,严濑无此浩渺区。zhèng gǔ wú cǐ kuān xián yě,yán lài wú cǐ hào miǎo qū。
更于何所堪下钓,更于何所堪荷锄。gèng yú hé suǒ kān xià diào,gèng yú hé suǒ kān hé chú。
谁与卜筑于此居,峨然其冠孔氏徒。shuí yǔ bo zhù yú cǐ jū,é rán qí guān kǒng shì tú。
时哉不偶堪遁世,垂缗把耒以自娱。shí zāi bù ǒu kān dùn shì,chuí mín bǎ lěi yǐ zì yú。
兴来风月入吟啸,错落吐出鲛盘珠。xīng lái fēng yuè rù yín xiào,cuò luò tǔ chū jiāo pán zhū。
人惟内省有足乐,眇视外物刍狗如。rén wéi nèi shěng yǒu zú lè,miǎo shì wài wù chú gǒu rú。
膏粱于此且不愿,况为鳣鲔而施罛。gāo liáng yú cǐ qiě bù yuàn,kuàng wèi zhān wěi ér shī gū。
则知之子命名者,是特寄意耕与渔。zé zhī zhī zi mìng míng zhě,shì tè jì yì gēng yǔ yú。
岂亦伯成子高之在野,庄周濠上之观鱼。qǐ yì bó chéng zi gāo zhī zài yě,zhuāng zhōu háo shàng zhī guān yú。