古诗词

和吟友月夜遇风雨不见薄蚀韵

卫宗武

麟经纪载浩岁月,天家妖祥互分别。lín jīng jì zài hào suì yuè,tiān jiā yāo xiáng hù fēn bié。
所书薄蚀三十六,独于黑夜泯无说。suǒ shū báo shí sān shí liù,dú yú hēi yè mǐn wú shuō。
岂以为阳义所崇,可略者阴辞遂辍。qǐ yǐ wèi yáng yì suǒ chóng,kě lüè zhě yīn cí suì chuò。
曩年月蚀无风雨,风雨胡为为月设。nǎng nián yuè shí wú fēng yǔ,fēng yǔ hú wèi wèi yuè shè。
三百六旬惟此宵,羞使望舒颜面缺。sān bǎi liù xún wéi cǐ xiāo,xiū shǐ wàng shū yán miàn quē。
第怪飞廉逞怒号,摆撼广寒枝欲折。dì guài fēi lián chěng nù hào,bǎi hàn guǎng hán zhī yù zhé。
海涛助势卷地来,万户千门一时撤。hǎi tāo zhù shì juǎn dì lái,wàn hù qiān mén yī shí chè。
天目臲卼秦望摇,奚问区区小丘垤。tiān mù niè wù qín wàng yáo,xī wèn qū qū xiǎo qiū dié。
明朝揭日出虞渊,疑是天工手亲挈。míng cháo jiē rì chū yú yuān,yí shì tiān gōng shǒu qīn qiè。
群阴散驳世清夷,蛟螭那复为妖孽。qún yīn sàn bó shì qīng yí,jiāo chī nà fù wèi yāo niè。
我欲作诗颂阳明,文思久枯笔屡掣。wǒ yù zuò shī sòng yáng míng,wén sī jiǔ kū bǐ lǚ chè。
但愿合璧常光明,年谷顺成风雨节。dàn yuàn hé bì cháng guāng míng,nián gǔ shùn chéng fēng yǔ jié。
中秋把酒对嫦娥,处处团圆天下悦。zhōng qiū bǎ jiǔ duì cháng é,chù chù tuán yuán tiān xià yuè。

卫宗武

卫宗武约公元?年至一二八九年字洪父,(一作淇父)自号九山,嘉兴华亭人。生年不详,卒于元世祖至元二十六年。淳佑间历官尚书郎,出知常州。罢官闲居三十余载,以诗丈自娱。宋亡,不仕。宗武著有《秋声集》八卷,《国史经籍志》传于世。诗文气韵冲澹,有萧然自得之趣。 卫宗武的作品>>

猜您喜欢

舟近吴兴郡见山

卫宗武

一舸夷犹白浪间,抬头俄喜对青山。yī gě yí yóu bái làng jiān,tái tóu é xǐ duì qīng shān。
平生每见便刮目,今日重来不改颜。píng shēng měi jiàn biàn guā mù,jīn rì zhòng lái bù gǎi yán。
城郭衣冠应寂寂,川原草木尚斑斑。chéng guō yī guān yīng jì jì,chuān yuán cǎo mù shàng bān bān。
馀龄未艾须时到,健笔犹能记往还。yú líng wèi ài xū shí dào,jiàn bǐ yóu néng jì wǎng hái。

为谢氏赋流芳

卫宗武

斯文一脉可传家,囊帛籯金不足夸。sī wén yī mài kě chuán jiā,náng bó yíng jīn bù zú kuā。
须信诗书涵润泽,自今庭户发英华。xū xìn shī shū hán rùn zé,zì jīn tíng hù fā yīng huá。
谢兰辉映方生玉,窦桂香含不断花。xiè lán huī yìng fāng shēng yù,dòu guì xiāng hán bù duàn huā。
不但种芳兼种德,百年之计此为嘉。bù dàn zhǒng fāng jiān zhǒng dé,bǎi nián zhī jì cǐ wèi jiā。

七十生朝制坡帽

卫宗武

喜至生朝疾有瘳,旋裁坡老帽蒙头。xǐ zhì shēng cháo jí yǒu chōu,xuán cái pō lǎo mào méng tóu。
肖形雅称氅披鹤,缓步何须杖策鸠。xiào xíng yǎ chēng chǎng pī hè,huǎn bù hé xū zhàng cè jiū。
皓首今为七十老,黄花更有几番秋。hào shǒu jīn wèi qī shí lǎo,huáng huā gèng yǒu jǐ fān qiū。
明年准拟抛家宅,水北山南狎野鸥。míng nián zhǔn nǐ pāo jiā zhái,shuǐ běi shān nán xiá yě ōu。

借丹岩韵贻青溪

卫宗武

良朋有约著书催,未到愁云拨不开。liáng péng yǒu yuē zhù shū cuī,wèi dào chóu yún bō bù kāi。
丹穴孤云宜间见,青溪只鹤喜重来。dān xué gū yún yí jiān jiàn,qīng xī zhǐ hè xǐ zhòng lái。
有谁剖玉明荆璞,愧我无金筑隗台。yǒu shuí pōu yù míng jīng pú,kuì wǒ wú jīn zhù kuí tái。
郑校子衿佻达久,拟延尼父铸颜回。zhèng xiào zi jīn tiāo dá jiǔ,nǐ yán ní fù zhù yán huí。

和丹岩述志

卫宗武

蠹简钻研眼欲穿,读书何似夏侯玄。dù jiǎn zuān yán yǎn yù chuān,dú shū hé shì xià hóu xuán。
文传可使纸增价,酒尽何妨尊屡眠。wén chuán kě shǐ zhǐ zēng jià,jiǔ jǐn hé fáng zūn lǚ mián。
唾落成珠皆至宝,笔耕有粟胜良田。tuò luò chéng zhū jiē zhì bǎo,bǐ gēng yǒu sù shèng liáng tián。
席珍尽足需时聘,经史何劳手更编。xí zhēn jǐn zú xū shí pìn,jīng shǐ hé láo shǒu gèng biān。

和丹岩述志

卫宗武

室罄囊空气不衰,朵颐宁肯舍灵龟。shì qìng náng kōng qì bù shuāi,duǒ yí níng kěn shě líng guī。
多金未羡陶朱富,淅玉姑为杜老炊。duō jīn wèi xiàn táo zhū fù,xī yù gū wèi dù lǎo chuī。
暖客情难到貂鼠,惠人智不及蒲葵。nuǎn kè qíng nán dào diāo shǔ,huì rén zhì bù jí pú kuí。
春风可笑随流俗,不长桃枝长棘枝。chūn fēng kě xiào suí liú sú,bù zhǎng táo zhī zhǎng jí zhī。

和丹岩入屋韵

卫宗武

得庐莫恨太婆娑,缭以芳蘅葺以荷。dé lú mò hèn tài pó suō,liáo yǐ fāng héng qì yǐ hé。
徙舍借车家具少,架书充栋手编多。xǐ shě jiè chē jiā jù shǎo,jià shū chōng dòng shǒu biān duō。
且甘穷巷饮瓢乐,须有文朋载酒过。qiě gān qióng xiàng yǐn piáo lè,xū yǒu wén péng zài jiǔ guò。
他日不妨更爽垲,诗人宁逊庾并罗。tā rì bù fáng gèng shuǎng kǎi,shī rén níng xùn yǔ bìng luó。

代饯行

卫宗武

比来长掾宰如君,退食时惟儒士亲。bǐ lái zhǎng yuàn zǎi rú jūn,tuì shí shí wéi rú shì qīn。
编简香中犹得味,簿书丛底不沾尘。biān jiǎn xiāng zhōng yóu dé wèi,bù shū cóng dǐ bù zhān chén。
乍交只恨过从浅,每到须蒙问劳频。zhà jiāo zhǐ hèn guò cóng qiǎn,měi dào xū méng wèn láo pín。
多少清风留鹤国,不堪折柳向西津。duō shǎo qīng fēng liú hè guó,bù kān zhé liǔ xiàng xī jīn。

代饯行

卫宗武

下车人已诵廉平,三载松江著令名。xià chē rén yǐ sòng lián píng,sān zài sōng jiāng zhù lìng míng。
敏则有功无滞事,惠而为政及疲氓。mǐn zé yǒu gōng wú zhì shì,huì ér wèi zhèng jí pí máng。
班班可纪郡曹美,去去先驰台掾声。bān bān kě jì jùn cáo měi,qù qù xiān chí tái yuàn shēng。
腾实蜚英闻北阙,伫看紫诏趣亨程。téng shí fēi yīng wén běi quē,zhù kàn zǐ zhào qù hēng chéng。

和戚秋涧遗诗

卫宗武

登金步玉信无缘,二十年来喜服田。dēng jīn bù yù xìn wú yuán,èr shí nián lái xǐ fú tián。
肯羡鸣春为候鸟,自甘饮露作寒蝉。kěn xiàn míng chūn wèi hòu niǎo,zì gān yǐn lù zuò hán chán。
嗜闲倦举吟风笔,叹老贫无钓月船。shì xián juàn jǔ yín fēng bǐ,tàn lǎo pín wú diào yuè chuán。
但得有钱供客醉,绝胜名字挂凌烟。dàn dé yǒu qián gōng kè zuì,jué shèng míng zì guà líng yān。

和戚秋涧遗诗

卫宗武

欲废推敲几岁华,诗葩君至复萌芽。yù fèi tuī qiāo jǐ suì huá,shī pā jūn zhì fù méng yá。
吟章既富旧成帙,生计无多新载家。yín zhāng jì fù jiù chéng zhì,shēng jì wú duō xīn zài jiā。
胸著古今书拍塞,墨行真草字横斜。xiōng zhù gǔ jīn shū pāi sāi,mò xíng zhēn cǎo zì héng xié。
年逾八十身方健,高把松乔寿未涯。nián yú bā shí shēn fāng jiàn,gāo bǎ sōng qiáo shòu wèi yá。

偶成

卫宗武

平生梦不遇邯郸,学道求仙兴已阑。píng shēng mèng bù yù hán dān,xué dào qiú xiān xīng yǐ lán。
旋改诗编入新刻,重寻琴谱发清弹。xuán gǎi shī biān rù xīn kè,zhòng xún qín pǔ fā qīng dàn。
不惭晚境为寒峻,翻笑当年慕热官。bù cán wǎn jìng wèi hán jùn,fān xiào dāng nián mù rè guān。
志业无成年及耄,那知身反误儒冠。zhì yè wú chéng nián jí mào,nà zhī shēn fǎn wù rú guān。

为乡人赋心田

卫宗武

方寸良畴人共有,能耕能敛几人知。fāng cùn liáng chóu rén gòng yǒu,néng gēng néng liǎn jǐ rén zhī。
坦平非有山河界,存养何殊雨露滋。tǎn píng fēi yǒu shān hé jiè,cún yǎng hé shū yǔ lù zī。
盍剖藩篱忘彼我,却明畦畛别公私。hé pōu fān lí wàng bǐ wǒ,què míng qí zhěn bié gōng sī。
尽多阴骘于中种,播穫当为百世菑。jǐn duō yīn zhì yú zhōng zhǒng,bō huò dāng wèi bǎi shì zāi。

宣妙寺偶成

卫宗武

孤寺萧然寄碧岑,尘无半点到僧门。gū sì xiāo rán jì bì cén,chén wú bàn diǎn dào sēng mén。
风传钟鼓万家县,山绕犁锄十里村。fēng chuán zhōng gǔ wàn jiā xiàn,shān rào lí chú shí lǐ cūn。
一榻高眠慨今夕,八窗洞达纳乾坤。yī tà gāo mián kǎi jīn xī,bā chuāng dòng dá nà qián kūn。
此行梅月孤良觌,雨打寒林晚复昏。cǐ xíng méi yuè gū liáng dí,yǔ dǎ hán lín wǎn fù hūn。

赋宣妙院古柏

卫宗武

饱经三百载风霜,几见林间古木僵。bǎo jīng sān bǎi zài fēng shuāng,jǐ jiàn lín jiān gǔ mù jiāng。
修骨蜕龙鳞甲长,繁柯擎凤羽毛苍。xiū gǔ tuì lóng lín jiǎ zhǎng,fán kē qíng fèng yǔ máo cāng。
孤高独与风云会,葱茜深藏雨露香。gū gāo dú yǔ fēng yún huì,cōng qiàn shēn cáng yǔ lù xiāng。
寄语山灵须爱护,殷勤重赋角弓章。jì yǔ shān líng xū ài hù,yīn qín zhòng fù jiǎo gōng zhāng。