古诗词

和催雪

卫宗武

我欲问天天穹窿,岁卜其有于岁终。wǒ yù wèn tiān tiān qióng lóng,suì bo qí yǒu yú suì zhōng。
胡然玄律欲遒尽,燠乎一岁融而冲。hú rán xuán lǜ yù qiú jǐn,yù hū yī suì róng ér chōng。
冻肤未起玉楼粟,寒力尚怯珠槽红。dòng fū wèi qǐ yù lóu sù,hán lì shàng qiè zhū cáo hóng。
腊前三见瑞盈尺,九土斯农之望同。là qián sān jiàn ruì yíng chǐ,jiǔ tǔ sī nóng zhī wàng tóng。
冱寒虽以云布濩,合影尚欠宵通胧。hù hán suī yǐ yún bù huò,hé yǐng shàng qiàn xiāo tōng lóng。
梁园徒聚为赋客,灞桥更误能诗翁。liáng yuán tú jù wèi fù kè,bà qiáo gèng wù néng shī wēng。
倩谁剪下银潢水,六花人代天施工。qiàn shuí jiǎn xià yín huáng shuǐ,liù huā rén dài tiān shī gōng。
不必作威藉风伯,不必布势劳丰隆。bù bì zuò wēi jí fēng bó,bù bì bù shì láo fēng lóng。
预占多稼满周亩,首验小麦连崆峒。yù zhàn duō jià mǎn zhōu mǔ,shǒu yàn xiǎo mài lián kōng dòng。
尝闻玉妃从者万,要看羽卫来仙宫。cháng wén yù fēi cóng zhě wàn,yào kàn yǔ wèi lái xiān gōng。
未多刘子比西阆,抑陋卫人歌北风。wèi duō liú zi bǐ xī láng,yì lòu wèi rén gē běi fēng。
撑肠吐出冰雪句,清辉交映弥寒空。chēng cháng tǔ chū bīng xuě jù,qīng huī jiāo yìng mí hán kōng。
列岑银铸增突兀,千林楮刻森玲珑。liè cén yín zhù zēng tū wù,qiān lín chǔ kè sēn líng lóng。
瑶芝一望千万顷,不辨田上田中中。yáo zhī yī wàng qiān wàn qǐng,bù biàn tián shàng tián zhōng zhōng。
忆昔腊霙点予须,至今皓首如飞蓬。yì xī là yīng diǎn yǔ xū,zhì jīn hào shǒu rú fēi péng。
自怜老朽难用世,只堪把耒勤农功。zì lián lǎo xiǔ nán yòng shì,zhǐ kān bǎ lěi qín nóng gōng。
行天须见度有马,入地庶使潜无螽。xíng tiān xū jiàn dù yǒu mǎ,rù dì shù shǐ qián wú zhōng。
年丰常愿颂秋报,岂止击壤歌三农。nián fēng cháng yuàn sòng qiū bào,qǐ zhǐ jī rǎng gē sān nóng。

卫宗武

卫宗武约公元?年至一二八九年字洪父,(一作淇父)自号九山,嘉兴华亭人。生年不详,卒于元世祖至元二十六年。淳佑间历官尚书郎,出知常州。罢官闲居三十余载,以诗丈自娱。宋亡,不仕。宗武著有《秋声集》八卷,《国史经籍志》传于世。诗文气韵冲澹,有萧然自得之趣。 卫宗武的作品>>

猜您喜欢

山行

卫宗武

两度来游饱看山,又回双桨溯晴澜。liǎng dù lái yóu bǎo kàn shān,yòu huí shuāng jiǎng sù qíng lán。
山光每恨舟难载,点染篇章作画看。shān guāng měi hèn zhōu nán zài,diǎn rǎn piān zhāng zuò huà kàn。

山行

卫宗武

山横数里如鬟耸,水界千畴似砥平。shān héng shù lǐ rú huán sǒng,shuǐ jiè qiān chóu shì dǐ píng。
花事已阑农事动,村村雨足一犁耕。huā shì yǐ lán nóng shì dòng,cūn cūn yǔ zú yī lí gēng。

山行

卫宗武

红紫飘零笋蕨抽,一年芳事又成休。hóng zǐ piāo líng sǔn jué chōu,yī nián fāng shì yòu chéng xiū。
榆钱万叠春难买,落絮随风万点愁。yú qián wàn dié chūn nán mǎi,luò xù suí fēng wàn diǎn chóu。

山行

卫宗武

开到荼蘼花事休,妇桑男亩又从头。kāi dào tú mí huā shì xiū,fù sāng nán mǔ yòu cóng tóu。
阳春有脚堂堂去,万缕垂杨系不留。yáng chūn yǒu jiǎo táng táng qù,wàn lǚ chuí yáng xì bù liú。

山行

卫宗武

乱擘晴绵清昼迟,阴阴古木绿云齐。luàn bāi qíng mián qīng zhòu chí,yīn yīn gǔ mù lǜ yún qí。
僧窗尽日无尘事,梦破一声春鸟啼。sēng chuāng jǐn rì wú chén shì,mèng pò yī shēng chūn niǎo tí。

和沾上人韵

卫宗武

易地开山辟广居,静中妙趣契真如。yì dì kāi shān pì guǎng jū,jìng zhōng miào qù qì zhēn rú。
自怜至老无闻达,抛却儒书读化书。zì lián zhì lǎo wú wén dá,pāo què rú shū dú huà shū。

和南塘赋东轩春日即事

卫宗武

十分春过半,稚绿已侵花。shí fēn chūn guò bàn,zhì lǜ yǐ qīn huā。
又见拳抽蕨,相将舌吐茶。yòu jiàn quán chōu jué,xiāng jiāng shé tǔ chá。
川原美如画,卉木烂成霞。chuān yuán měi rú huà,huì mù làn chéng xiá。
红旆思行乐,黄紬忆放衙。hóng pèi sī xíng lè,huáng chóu yì fàng yá。
榆年许憔悴,芳景自纷华。yú nián xǔ qiáo cuì,fāng jǐng zì fēn huá。
但有书为圃,不妨涵圣涯。dàn yǒu shū wèi pǔ,bù fáng hán shèng yá。

理学

卫宗武

寥寥二千载,道统几欲坠。liáo liáo èr qiān zài,dào tǒng jǐ yù zhuì。
濂洛暨关中,浚源接洙泗。lián luò jì guān zhōng,jùn yuán jiē zhū sì。
乾淳诸大儒,流派何以异。qián chún zhū dà rú,liú pài hé yǐ yì。
无极而太极,性命发其秘。wú jí ér tài jí,xìng mìng fā qí mì。
先天而后天,理数稽其至。xiān tiān ér hòu tiān,lǐ shù jī qí zhì。
四书共群籍,精微穷奥义。sì shū gòng qún jí,jīng wēi qióng ào yì。
五常与异端,辨析无遗旨。wǔ cháng yǔ yì duān,biàn xī wú yí zhǐ。
谓教以渐进,谓功可直遂。wèi jiào yǐ jiàn jìn,wèi gōng kě zhí suì。
为说虽殊科,其归同一揆。wèi shuō suī shū kē,qí guī tóng yī kuí。
践修本诚敬,讲贯非口耳。jiàn xiū běn chéng jìng,jiǎng guàn fēi kǒu ěr。
要在绝己私,浑然循天理。yào zài jué jǐ sī,hún rán xún tiān lǐ。
启钥以抽关,发蒙而警聩。qǐ yào yǐ chōu guān,fā méng ér jǐng kuì。
后进有所宗,绝学得所继。hòu jìn yǒu suǒ zōng,jué xué dé suǒ jì。
作者蔑以加,百世或可俟。zuò zhě miè yǐ jiā,bǎi shì huò kě qí。

君道

卫宗武

勋华相授受,谟典所具述。xūn huá xiāng shòu shòu,mó diǎn suǒ jù shù。
其要在厥中,精一而允执。qí yào zài jué zhōng,jīng yī ér yǔn zhí。
惟诚乃能精,惟诚乃能一。wéi chéng nǎi néng jīng,wéi chéng nǎi néng yī。
是以无党偏,是以臻正直。shì yǐ wú dǎng piān,shì yǐ zhēn zhèng zhí。
三代所共守,百世不可易。sān dài suǒ gòng shǒu,bǎi shì bù kě yì。
伯者假仁义,战国尚诈力。bó zhě jiǎ rén yì,zhàn guó shàng zhà lì。
汉唐非无君,文为事矫饰。hàn táng fēi wú jūn,wén wèi shì jiǎo shì。
其能粹而王,一指不可屈。qí néng cuì ér wáng,yī zhǐ bù kě qū。
所以无善治,循袭至今日。suǒ yǐ wú shàn zhì,xún xí zhì jīn rì。
纯诚而不杂,惟皇斯立极。chún chéng ér bù zá,wéi huáng sī lì jí。
敛敷锡庶民,懋建昭大德。liǎn fū xī shù mín,mào jiàn zhāo dà dé。
治欲往古如,舍此他无术。zhì yù wǎng gǔ rú,shě cǐ tā wú shù。

伊周

卫宗武

誓征黜夏命,武成有商邑。shì zhēng chù xià mìng,wǔ chéng yǒu shāng yì。
惟王弗率祖,冲人初嗣历。wéi wáng fú lǜ zǔ,chōng rén chū sì lì。
既放奉归亳,已摄复明辟。jì fàng fèng guī bó,yǐ shè fù míng pì。
前此所未闻,浮言曾罔恤。qián cǐ suǒ wèi wén,fú yán céng wǎng xù。
二公德动天,民亦归其德。èr gōng dé dòng tiān,mín yì guī qí dé。
忠诚靡有他,上下素孚格。zhōng chéng mí yǒu tā,shàng xià sù fú gé。
遂以直道行,观听自无惑。suì yǐ zhí dào xíng,guān tīng zì wú huò。
吁嗟人不古,后世几新室。xū jiē rén bù gǔ,hòu shì jǐ xīn shì。

汉文帝

卫宗武

恺悌而爱人,恭俭以持己。kǎi tì ér ài rén,gōng jiǎn yǐ chí jǐ。
府库有馀财,勿忍为己费。fǔ kù yǒu yú cái,wù rěn wèi jǐ fèi。
田租奉公上,屡至为民赐。tián zū fèng gōng shàng,lǚ zhì wèi mín cì。
不肯私嬖臣,以存大臣体。bù kěn sī bì chén,yǐ cún dà chén tǐ。
不敢私贵戚,以贻天下议。bù gǎn sī guì qī,yǐ yí tiān xià yì。
澹乎无嗜好,绝不尚功利。dàn hū wú shì hǎo,jué bù shàng gōng lì。
断刑岁数百,烟火绵万里。duàn xíng suì shù bǎi,yān huǒ mián wàn lǐ。
礼乐虽未遑,亦足为善治。lǐ lè suī wèi huáng,yì zú wèi shàn zhì。
洪惟庆历君,盛德概相类。hóng wéi qìng lì jūn,shèng dé gài xiāng lèi。
爰立俱名臣,后元则无是。yuán lì jù míng chén,hòu yuán zé wú shì。

隋炀帝

卫宗武

方其为储贰,用智固已谲。fāng qí wèi chǔ èr,yòng zhì gù yǐ jué。
及夫据大器,为谋抑何逆。jí fū jù dà qì,wèi móu yì hé nì。
龙舟及凤谲,无岁不游适。lóng zhōu jí fèng jué,wú suì bù yóu shì。
离宫与别殿,快意事淫佚。lí gōng yǔ bié diàn,kuài yì shì yín yì。
置酒燕要荒,会者三十国。zhì jiǔ yàn yào huāng,huì zhě sān shí guó。
紫舌与黄支,无所不臣服。zǐ shé yǔ huáng zhī,wú suǒ bù chén fú。
亲驾两征辽,方且肆穷黩。qīn jià liǎng zhēng liáo,fāng qiě sì qióng dú。
群盗遂蜂起,土地日以蹙。qún dào suì fēng qǐ,tǔ dì rì yǐ cù。
惛犹不知悟,愎谏辄诛戮。hūn yóu bù zhī wù,bì jiàn zhé zhū lù。
肘腋俄变生,兵刃交于目。zhǒu yè é biàn shēng,bīng rèn jiāo yú mù。
不肖孰甚焉,身亡而国覆。bù xiào shú shén yān,shēn wáng ér guó fù。

留侯

卫宗武

狙击岂良图,命几危博浪。jū jī qǐ liáng tú,mìng jǐ wēi bó làng。
既受黄石书,颠秦而蹶项。jì shòu huáng shí shū,diān qín ér jué xiàng。
报韩志已酬,兴汉画仍赞。bào hán zhì yǐ chóu,xīng hàn huà réng zàn。
历陈借箸计,潜消刻印患。lì chén jiè zhù jì,qián xiāo kè yìn huàn。
定封谋遂寝,立嫡计莫尚。dìng fēng móu suì qǐn,lì dí jì mò shàng。
转危以为安,其易犹反掌。zhuǎn wēi yǐ wèi ān,qí yì yóu fǎn zhǎng。
万钟谁不怀,裂土人所望。wàn zhōng shuí bù huái,liè tǔ rén suǒ wàng。
何勃身亦系,韩彭国随丧。hé bó shēn yì xì,hán péng guó suí sàng。
驾言仙与游,高风巢许上。jià yán xiān yǔ yóu,gāo fēng cháo xǔ shàng。

二疏

卫宗武

二君耸高致,今古知敬慕。èr jūn sǒng gāo zhì,jīn gǔ zhī jìng mù。
勇退人所难,尤得所以去。yǒng tuì rén suǒ nán,yóu dé suǒ yǐ qù。
贵戚举爱弟,将使哙为伍。guì qī jǔ ài dì,jiāng shǐ kuài wèi wǔ。
天子尚衷疑,抗议非不许。tiān zi shàng zhōng yí,kàng yì fēi bù xǔ。
傥或身久留,宁免与时忤。tǎng huò shēn jiǔ liú,níng miǎn yǔ shí wǔ。
驾言盍知止,幡然解印组。jià yán hé zhī zhǐ,fān rán jiě yìn zǔ。
归来逸老寿,荣辱一无累。guī lái yì lǎo shòu,róng rǔ yī wú lèi。
鬻金广田宅,拒绝儿辈语。yù jīn guǎng tián zhái,jù jué ér bèi yǔ。
多财益其过,富为众怨府。duō cái yì qí guò,fù wèi zhòng yuàn fǔ。
贤哉乎斯言,奚止明出处。xián zāi hū sī yán,xī zhǐ míng chū chù。

孔明

卫宗武

龙卧而长吟,胸次抱奇伟。lóng wò ér zhǎng yín,xiōng cì bào qí wěi。
立心不北向,特为三顾起。lì xīn bù běi xiàng,tè wèi sān gù qǐ。
曹瞒下荆州,气可吞权备。cáo mán xià jīng zhōu,qì kě tūn quán bèi。
奋袂为一出,遂成鼎足势。fèn mèi wèi yī chū,suì chéng dǐng zú shì。
忠诚以辅国,相业难拟议。zhōng chéng yǐ fǔ guó,xiāng yè nán nǐ yì。
刑政能服人,怨雠至感涕。xíng zhèng néng fú rén,yuàn chóu zhì gǎn tì。
出师陈悃款,训诰相表里。chū shī chén kǔn kuǎn,xùn gào xiāng biǎo lǐ。
南攻孟获平,北出张合殪。nán gōng mèng huò píng,běi chū zhāng hé yì。
司马亦严惮,甘受巾帼耻。sī mǎ yì yán dàn,gān shòu jīn guó chǐ。
傥使先十年,营星未殒坠。tǎng shǐ xiān shí nián,yíng xīng wèi yǔn zhuì。
兴复其可期,中原安有魏。xīng fù qí kě qī,zhōng yuán ān yǒu wèi。