古诗词

陪王毅伯游柏梯寺次毅伯韵

赵鼎

伊昔耐辱人,诛茅此山谷。yī xī nài rǔ rén,zhū máo cǐ shān gǔ。
爱闲如爱官,食薇如食肉。ài xián rú ài guān,shí wēi rú shí ròu。
酌泉吸山光,清泠饱空腹。zhuó quán xī shān guāng,qīng líng bǎo kōng fù。
故居今宛然,修篁蔽山麓。gù jū jīn wǎn rán,xiū huáng bì shān lù。
我亦困尘笼,暮年思退缩。wǒ yì kùn chén lóng,mù nián sī tuì suō。
道人梯柏处,梦想长在目。dào rén tī bǎi chù,mèng xiǎng zhǎng zài mù。
崎岖乃夙心,宁问隘车毂。qí qū nǎi sù xīn,níng wèn ài chē gǔ。
危蹬乱水石,悲风号竹木。wēi dēng luàn shuǐ shí,bēi fēng hào zhú mù。
款步转嵚岈,举头蒙朴蔌。kuǎn bù zhuǎn qīn yá,jǔ tóu méng pǔ sù。
径欲走其颠,仰羡孤飞鹜。jìng yù zǒu qí diān,yǎng xiàn gū fēi wù。
层峰拥户来,何啻三十六。céng fēng yōng hù lái,hé chì sān shí liù。
幽人岂知此,相对一茅屋。yōu rén qǐ zhī cǐ,xiāng duì yī máo wū。
真成拓异境,不胜无遗镞。zhēn chéng tuò yì jìng,bù shèng wú yí zú。
夜枕却生寒,尚烦杯酒燠。yè zhěn què shēng hán,shàng fán bēi jiǔ yù。
清梦那得长,鱼鼓惊晨粥。qīng mèng nà dé zhǎng,yú gǔ jīng chén zhōu。
五老晓相迎,雾雨如盥沐。wǔ lǎo xiǎo xiāng yíng,wù yǔ rú guàn mù。
引我眺北岭,坐觉天宇蹙。yǐn wǒ tiào běi lǐng,zuò jué tiān yǔ cù。
朝日涌地低,明霞疑可掬。cháo rì yǒng dì dī,míng xiá yí kě jū。
欲留采黄精,愧此鬓发秃。yù liú cǎi huáng jīng,kuì cǐ bìn fā tū。
正恐泛槎星,已见君平卜。zhèng kǒng fàn chá xīng,yǐ jiàn jūn píng bo。
赵鼎

赵鼎

赵鼎(1085-1147), 南宋政治家、词人。字元镇,自号得全居士。南宋解州闻喜(今属山西)人。宋高宗时的宰相。有《忠正德文集》10卷,清道光刊本。《四印斋所刻词》有《得全居士词》一卷,存词45首。 赵鼎的作品>>

猜您喜欢

虞乡道中菊

赵鼎

冱露低烟拟怨谁,凄然亦自惜馀姿。hù lù dī yān nǐ yuàn shuí,qī rán yì zì xī yú zī。
无人为买蒲城酒,正是柔桑叶落时。wú rén wèi mǎi pú chéng jiǔ,zhèng shì róu sāng yè luò shí。

和通守王元美二绝句

赵鼎

断无车马访闲曹,背暖儿童罢抑搔。duàn wú chē mǎ fǎng xián cáo,bèi nuǎn ér tóng bà yì sāo。
叹息深林有兰蕙,谁能收拾赋离骚。tàn xī shēn lín yǒu lán huì,shuí néng shōu shí fù lí sāo。

和通守王元美二绝句

赵鼎

志士犹来惜寸阴,青铜那觉二毛侵。zhì shì yóu lái xī cùn yīn,qīng tóng nà jué èr máo qīn。
留连春色一樽酒,未必东风识此心。liú lián chūn sè yī zūn jiǔ,wèi bì dōng fēng shí cǐ xīn。

和倅车韵

赵鼎

斯文天意属吾曹,技痒何由一快搔。sī wén tiān yì shǔ wú cáo,jì yǎng hé yóu yī kuài sāo。
莫抚断弦思凤髓,如公便可将风骚。mò fǔ duàn xián sī fèng suǐ,rú gōng biàn kě jiāng fēng sāo。

和倅车韵

赵鼎

高标聊复寄尘凡,此意难从俗子谈。gāo biāo liáo fù jì chén fán,cǐ yì nán cóng sú zi tán。
烂醉狂吟公勿怪,公犹如此我何堪。làn zuì kuáng yín gōng wù guài,gōng yóu rú cǐ wǒ hé kān。

解池役所大风

赵鼎

初从蘋末转飘摇,回薄山林势益豪。chū cóng píng mò zhuǎn piāo yáo,huí báo shān lín shì yì háo。
好笑堤边肤寸水,便能平地作波涛。hǎo xiào dī biān fū cùn shuǐ,biàn néng píng dì zuò bō tāo。

解梁别李氏女子晚宿静林寺

赵鼎

满眼西风恨别离,路逢萧寺叩柴扉。mǎn yǎn xī fēng hèn bié lí,lù féng xiāo sì kòu chái fēi。
团栾一听无生话,更觉前谋种种非。tuán luán yī tīng wú shēng huà,gèng jué qián móu zhǒng zhǒng fēi。

解梁别李氏女子晚宿静林寺

赵鼎

山下人家鸡黍时,解鞍那暇拂尘衣。shān xià rén jiā jī shǔ shí,jiě ān nà xiá fú chén yī。
宦游无况田园薄,自问此生何以归。huàn yóu wú kuàng tián yuán báo,zì wèn cǐ shēng hé yǐ guī。

解梁别李氏女子晚宿静林寺

赵鼎

森森竹树晓生寒,病怯秋衾梦易阑。sēn sēn zhú shù xiǎo shēng hán,bìng qiè qiū qīn mèng yì lán。
欲驾征鞍慵未起,卧听渔鼓吼空山。yù jià zhēng ān yōng wèi qǐ,wò tīng yú gǔ hǒu kōng shān。

客舍重九

赵鼎

半月征衫困路尘,一樽芳酒谩情亲。bàn yuè zhēng shān kùn lù chén,yī zūn fāng jiǔ mán qíng qīn。
心知不是陶彭泽,只恐黄花解笑人。xīn zhī bù shì táo péng zé,zhǐ kǒng huáng huā jiě xiào rén。

扬州竹西亭

赵鼎

路入扬州秋草残,竹西亭上曲栏干。lù rù yáng zhōu qiū cǎo cán,zhú xī tíng shàng qū lán gàn。
而今那复闻歌吹,黄叶西风薄暮寒。ér jīn nà fù wén gē chuī,huáng yè xī fēng báo mù hán。

扬州竹西亭

赵鼎

锦缆牙樯一梦愁,行人空击木兰舟。jǐn lǎn yá qiáng yī mèng chóu,xíng rén kōng jī mù lán zhōu。
玉箫吹断青楼锁,二十四桥风月秋。yù xiāo chuī duàn qīng lóu suǒ,èr shí sì qiáo fēng yuè qiū。

大明水

赵鼎

咫尺城中膏火煎,空山竹柏固苍然。zhǐ chǐ chéng zhōng gāo huǒ jiān,kōng shān zhú bǎi gù cāng rán。
赠君杯酌清心骨,此是人间第一泉。zèng jūn bēi zhuó qīng xīn gǔ,cǐ shì rén jiān dì yī quán。

秋江晚渡

赵鼎

木落空江淡夕霏,疏篷一叶并渔矶。mù luò kōng jiāng dàn xī fēi,shū péng yī yè bìng yú jī。
秋风几许莼鲈兴,亦欲临流唤渡归。qiū fēng jǐ xǔ chún lú xīng,yì yù lín liú huàn dù guī。

雨夜不寐

赵鼎

西风吹雨夜潇潇,冷烬残香共寂寥。xī fēng chuī yǔ yè xiāo xiāo,lěng jìn cán xiāng gòng jì liáo。
要作秋江篷底睡,正宜窗外有芭蕉。yào zuò qiū jiāng péng dǐ shuì,zhèng yí chuāng wài yǒu bā jiāo。