古诗词

花望之弄璋亭

孔平仲

开亭面峰岛,来客庆桑弧。kāi tíng miàn fēng dǎo,lái kè qìng sāng hú。
屡种蓝田玉,新还合浦珠。lǚ zhǒng lán tián yù,xīn hái hé pǔ zhū。
海边桃结子,天外凤生雏。hǎi biān táo jié zi,tiān wài fèng shēng chú。
莫笑轩楹陋,高门即似于。mò xiào xuān yíng lòu,gāo mén jí shì yú。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

瑞香花

孔平仲

去年荆楚赏芳菲,今岁江淮水渺弥。qù nián jīng chǔ shǎng fāng fēi,jīn suì jiāng huái shuǐ miǎo mí。
绿发方当少壮日,清樽不负艳阳时。lǜ fā fāng dāng shǎo zhuàng rì,qīng zūn bù fù yàn yáng shí。
风波此去犹千里,桃杏何缘见一枝。fēng bō cǐ qù yóu qiān lǐ,táo xìng hé yuán jiàn yī zhī。
独有瑞香花两槛,远将春色自相随。dú yǒu ruì xiāng huā liǎng kǎn,yuǎn jiāng chūn sè zì xiāng suí。

双头牡丹

孔平仲

牡丹意态已无穷,况是连房斗浅红。mǔ dān yì tài yǐ wú qióng,kuàng shì lián fáng dòu qiǎn hóng。
晓色竞开双萼上,春光分占一枝中。xiǎo sè jìng kāi shuāng è shàng,chūn guāng fēn zhàn yī zhī zhōng。
娥英窈窕临湘浦,姊妹轻盈倚汉宫。é yīng yǎo tiǎo lín xiāng pǔ,zǐ mèi qīng yíng yǐ hàn gōng。
只为多娇便相妒,芳心相隔不相同。zhǐ wèi duō jiāo biàn xiāng dù,fāng xīn xiāng gé bù xiāng tóng。

寄经父

孔平仲

借问东来常太晚,富春亭下舣扁舟。jiè wèn dōng lái cháng tài wǎn,fù chūn tíng xià yǐ biǎn zhōu。
阴天漠漠行梅雨,寒色萧萧报麦秋。yīn tiān mò mò xíng méi yǔ,hán sè xiāo xiāo bào mài qiū。
曲渚浪平犹未渡,隔江风紧不胜愁。qū zhǔ làng píng yóu wèi dù,gé jiāng fēng jǐn bù shèng chóu。
此中望断相思眼,家在蓬莱更倚楼。cǐ zhōng wàng duàn xiāng sī yǎn,jiā zài péng lái gèng yǐ lóu。

次韵和堂父发越州

孔平仲

北堂相送出城西,忍见临分独自归。běi táng xiāng sòng chū chéng xī,rěn jiàn lín fēn dú zì guī。
日暮荒村一回首,秋风吹涕各沾衣。rì mù huāng cūn yī huí shǒu,qiū fēng chuī tì gè zhān yī。
水通鉴曲行将尽,山似稽阴认却非。shuǐ tōng jiàn qū xíng jiāng jǐn,shān shì jī yīn rèn què fēi。
薄宦牵挛不得已,此心何以报春晖。báo huàn qiān luán bù dé yǐ,cǐ xīn hé yǐ bào chūn huī。

送登州太守出城马上作

孔平仲

匆匆送客出城闉,霜意方高日渐醺。cōng cōng sòng kè chū chéng yīn,shuāng yì fāng gāo rì jiàn xūn。
青嶂倚空先有雪,黄沙匝地半和云。qīng zhàng yǐ kōng xiān yǒu xuě,huáng shā zā dì bàn hé yún。
旌旗明灭随车远,鼓角悲凉隔水闻。jīng qí míng miè suí chē yuǎn,gǔ jiǎo bēi liáng gé shuǐ wén。
正是无憀一回首,两行白马映红裙。zhèng shì wú liáo yī huí shǒu,liǎng xíng bái mǎ yìng hóng qún。

呈梦锡节推林思永察推

孔平仲

崎岖寒苦远腾装,喜得高才共此方。qí qū hán kǔ yuǎn téng zhuāng,xǐ dé gāo cái gòng cǐ fāng。
当以清谈销日月,更将和气敌冰霜。dāng yǐ qīng tán xiāo rì yuè,gèng jiāng hé qì dí bīng shuāng。
堂前绛帐惭容迹,幕下红莲幸借香。táng qián jiàng zhàng cán róng jì,mù xià hóng lián xìng jiè xiāng。
闲夕肯来相伴否,小窗残烛厌更长。xián xī kěn lái xiāng bàn fǒu,xiǎo chuāng cán zhú yàn gèng zhǎng。

适值刘从道供奉往信阳镇用前韵送之

孔平仲

君马匆匆赴信阳,虽云同郡似它方。jūn mǎ cōng cōng fù xìn yáng,suī yún tóng jùn shì tā fāng。
村沙卷尽黄昏日,海水吹成半夜霜。cūn shā juǎn jǐn huáng hūn rì,hǎi shuǐ chuī chéng bàn yè shuāng。
别恨不须青草色,归期当及小桃香。bié hèn bù xū qīng cǎo sè,guī qī dāng jí xiǎo táo xiāng。
闲官冷局遥相望,两觉迢迢岁月长。xián guān lěng jú yáo xiāng wàng,liǎng jué tiáo tiáo suì yuè zhǎng。

梦锡同游贺园题诗云谁知清淡者冬月亦登临

孔平仲

寒景峥嵘岁已深,谁知清淡亦登临。hán jǐng zhēng róng suì yǐ shēn,shuí zhī qīng dàn yì dēng lín。
雨吹废馆苔添晕,霜落空城树减阴。yǔ chuī fèi guǎn tái tiān yūn,shuāng luò kōng chéng shù jiǎn yīn。
向晓旋留题叶句,隔年先有探花心。xiàng xiǎo xuán liú tí yè jù,gé nián xiān yǒu tàn huā xīn。
相期红药浓开日,一醉东风费万金。xiāng qī hóng yào nóng kāi rì,yī zuì dōng fēng fèi wàn jīn。

新作书室梦锡示诗羡其清坐

孔平仲

新辟西垣小室成,开编静得古人情。xīn pì xī yuán xiǎo shì chéng,kāi biān jìng dé gǔ rén qíng。
峥嵘老柏寒尤健,窈窕幽窗雪更明。zhēng róng lǎo bǎi hán yóu jiàn,yǎo tiǎo yōu chuāng xuě gèng míng。
我愧滥巾居此地,君能倾盖似平生。wǒ kuì làn jīn jū cǐ dì,jūn néng qīng gài shì píng shēng。
篇诗何必深相羡,渌水芙蓉岂不清。piān shī hé bì shēn xiāng xiàn,lù shuǐ fú róng qǐ bù qīng。

春雪

孔平仲

才喜春风昨夜归,凌晨又见雪飘衣。cái xǐ chūn fēng zuó yè guī,líng chén yòu jiàn xuě piāo yī。
缀林似惜梅花落,扑地争先柳絮飞。zhuì lín shì xī méi huā luò,pū dì zhēng xiān liǔ xù fēi。
寒气却回侵暖律,阴云徐上蔽晴晖。hán qì què huí qīn nuǎn lǜ,yīn yún xú shàng bì qíng huī。
近来四序皆无主,欲向东皇问是非。jìn lái sì xù jiē wú zhǔ,yù xiàng dōng huáng wèn shì fēi。

十六夜

孔平仲

明夜更无今夜灯,都人为此不胜情。míng yè gèng wú jīn yè dēng,dōu rén wèi cǐ bù shèng qíng。
皆愁隔岁期犹远,共约追欢直到明。jiē chóu gé suì qī yóu yuǎn,gòng yuē zhuī huān zhí dào míng。
君饮露台春易醉,我眠书馆月同清。jūn yǐn lù tái chūn yì zuì,wǒ mián shū guǎn yuè tóng qīng。
东风亦有相撩意,梦觉犹传弦管声。dōng fēng yì yǒu xiāng liāo yì,mèng jué yóu chuán xián guǎn shēng。

次韵和常父

孔平仲

卧龙当日醉吟身,冷落天涯一旅人。wò lóng dāng rì zuì yín shēn,lěng luò tiān yá yī lǚ rén。
早夕思亲增怅望,啸歌怀古更愁辛。zǎo xī sī qīn zēng chàng wàng,xiào gē huái gǔ gèng chóu xīn。
角吹海上千山月,草入江南万里春。jiǎo chuī hǎi shàng qiān shān yuè,cǎo rù jiāng nán wàn lǐ chūn。
欲去尚留心未决,梦魂长在越溪滨。yù qù shàng liú xīn wèi jué,mèng hún zhǎng zài yuè xī bīn。

次韵和常父

孔平仲

赴官并出江湖上,讲学联居海岱中。fù guān bìng chū jiāng hú shàng,jiǎng xué lián jū hǎi dài zhōng。
会合尤嗟别离促,音书何似笑言同。huì hé yóu jiē bié lí cù,yīn shū hé shì xiào yán tóng。
黄莺度曲争催晓,红杏薰香半倚风。huáng yīng dù qū zhēng cuī xiǎo,hóng xìng xūn xiāng bàn yǐ fēng。
景物佳时忆相见,恨无双翅逐飞鸿。jǐng wù jiā shí yì xiāng jiàn,hèn wú shuāng chì zhú fēi hóng。

寄常父

孔平仲

历城未到已尝闻,文彩鱼盐市不贫。lì chéng wèi dào yǐ cháng wén,wén cǎi yú yán shì bù pín。
千里山川齐故地,百年风俗舜遗民。qiān lǐ shān chuān qí gù dì,bǎi nián fēng sú shùn yí mín。
泉声滑滑长如雨,海气昏昏晚得春。quán shēng huá huá zhǎng rú yǔ,hǎi qì hūn hūn wǎn dé chūn。
北渚环波皆好景,为兄诗笔长精神。běi zhǔ huán bō jiē hǎo jǐng,wèi xiōng shī bǐ zhǎng jīng shén。

寄常父

孔平仲

缭绕龙山半府阴,春来漂泊阻登临。liáo rào lóng shān bàn fǔ yīn,chūn lái piāo pō zǔ dēng lín。
蓬莱阁下花多少,清旷亭前水浅深。péng lái gé xià huā duō shǎo,qīng kuàng tíng qián shuǐ qiǎn shēn。
暮霭漫天迷望目,东风绝海送归心。mù ǎi màn tiān mí wàng mù,dōng fēng jué hǎi sòng guī xīn。
新诗亦有思家意,应记当年共醉吟。xīn shī yì yǒu sī jiā yì,yīng jì dāng nián gòng zuì yín。