古诗词

春阳

孔平仲

春阳已出地,冰雪尚峥嵘。chūn yáng yǐ chū dì,bīng xuě shàng zhēng róng。
半作泥涂湿,尤妨车马行。bàn zuò ní tú shī,yóu fáng chē mǎ xíng。
溪流成小派,海气乱新晴。xī liú chéng xiǎo pài,hǎi qì luàn xīn qíng。
湮郁须披豁,谁同上古城。yān yù xū pī huō,shuí tóng shàng gǔ chéng。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

再用前意

孔平仲

台州云海阔,梁苑雪天低。tái zhōu yún hǎi kuò,liáng yuàn xuě tiān dī。
地隔书来少,心分梦去迷。dì gé shū lái shǎo,xīn fēn mèng qù mí。
惟兄最邻近,同路隔东西。wéi xiōng zuì lín jìn,tóng lù gé dōng xī。
常欲投簪笏,相招傍虎溪。cháng yù tóu zān hù,xiāng zhāo bàng hǔ xī。

雨中

孔平仲

江南梅已熟,塞北杏初黄。jiāng nán méi yǐ shú,sāi běi xìng chū huáng。
飒飒连朝雨,萧萧满眼凉。sà sà lián cháo yǔ,xiāo xiāo mǎn yǎn liáng。
海山阴不断,节物意何长。hǎi shān yīn bù duàn,jié wù yì hé zhǎng。
坐想萧滩景,烟波对渺茫。zuò xiǎng xiāo tān jǐng,yān bō duì miǎo máng。

试墨

孔平仲

长夏人虽厌,兹晨物所遭。zhǎng xià rén suī yàn,zī chén wù suǒ zāo。
鸣蜩抱枝急,新燕出巢高。míng tiáo bào zhī jí,xīn yàn chū cháo gāo。
衣葛宁嫌薄,驱蚊亦惮劳。yī gé níng xián báo,qū wén yì dàn láo。
时时得一雨,蒸湿地生毛。shí shí dé yī yǔ,zhēng shī dì shēng máo。

食冰

孔平仲

又见颁冰出,曾看白雪收。yòu jiàn bān bīng chū,céng kàn bái xuě shōu。
清辉分积玉,爽气忽高秋。qīng huī fēn jī yù,shuǎng qì hū gāo qiū。
尽室虽同享,吾亲独异州。jǐn shì suī tóng xiǎng,wú qīn dú yì zhōu。
淮南地卑湿,安得代兰羞。huái nán dì bēi shī,ān dé dài lán xiū。

郡聚

孔平仲

促坐留宾醉,传呼放晚衙。cù zuò liú bīn zuì,chuán hū fàng wǎn yá。
门庭少公事,节物正秋华。mén tíng shǎo gōng shì,jié wù zhèng qiū huá。
斋酿新篘美,官奴远望佳。zhāi niàng xīn chōu měi,guān nú yuǎn wàng jiā。
归时虽落月,银蜡照红纱。guī shí suī luò yuè,yín là zhào hóng shā。

寓目

孔平仲

倏此年华晚,萧然学馆幽。shū cǐ nián huá wǎn,xiāo rán xué guǎn yōu。
常闲心却闷,极静景多愁。cháng xián xīn què mèn,jí jìng jǐng duō chóu。
叶走堂阶响,云依殿吻浮。yè zǒu táng jiē xiǎng,yún yī diàn wěn fú。
黄茅日西下,戏犬在城头。huáng máo rì xī xià,xì quǎn zài chéng tóu。

初雪即霁

孔平仲

纷纷千里暗,雪下海边城。fēn fēn qiān lǐ àn,xuě xià hǎi biān chéng。
方与冬为瑞,如何晚即晴。fāng yǔ dōng wèi ruì,rú hé wǎn jí qíng。
竹枝微觉重,瓦口未能平。zhú zhī wēi jué zhòng,wǎ kǒu wèi néng píng。
深夜庭前看,尤添月色清。shēn yè tíng qián kàn,yóu tiān yuè sè qīng。

冬至日作

孔平仲

今宵当月满,此日又阳生。jīn xiāo dāng yuè mǎn,cǐ rì yòu yáng shēng。
明净乾坤气,欢和井邑声。míng jìng qián kūn qì,huān hé jǐng yì shēng。
年年对佳节,处处乐升平。nián nián duì jiā jié,chù chù lè shēng píng。
遥想京师盛,新宫太一迎。yáo xiǎng jīng shī shèng,xīn gōng tài yī yíng。

不雨

孔平仲

雨意竟寥寂,浮云如涌泉。yǔ yì jìng liáo jì,fú yún rú yǒng quán。
商羊空自舞,霹雳谩加鞭。shāng yáng kōng zì wǔ,pī lì mán jiā biān。
溽暑烦挥箑,荒湾久住船。rù shǔ fán huī shà,huāng wān jiǔ zhù chuán。
何时出污浊,洗闷向清川。hé shí chū wū zhuó,xǐ mèn xiàng qīng chuān。

弄水亭

孔平仲

弄水垂吾手,圆波触石堤。nòng shuǐ chuí wú shǒu,yuán bō chù shí dī。
夜深翻斗极,秋霁把虹蜺。yè shēn fān dòu jí,qiū jì bǎ hóng ní。
鸟泛闲相得,烟生望稍迷。niǎo fàn xián xiāng dé,yān shēng wàng shāo mí。
问源思杖策,人指白云西。wèn yuán sī zhàng cè,rén zhǐ bái yún xī。

赵屯寺

孔平仲

崎岖自牛径,潇洒得僧房。qí qū zì niú jìng,xiāo sǎ dé sēng fáng。
坏壁题名满,幽轩背日凉。huài bì tí míng mǎn,yōu xuān bèi rì liáng。
涧花时委地,邻竹稍过墙。jiàn huā shí wěi dì,lín zhú shāo guò qiáng。
归路风犹紧,垂杨作意狂。guī lù fēng yóu jǐn,chuí yáng zuò yì kuáng。

扬子道中寄陈君佐

孔平仲

别我如不忍,念君方索居。bié wǒ rú bù rěn,niàn jūn fāng suǒ jū。
萧然对松竹,独自理图书。xiāo rán duì sōng zhú,dú zì lǐ tú shū。
击钵诗无敌,连环辩有馀。jī bō shī wú dí,lián huán biàn yǒu yú。
骅骝志万里,那久困盐车。huá liú zhì wàn lǐ,nà jiǔ kùn yán chē。

扬子道中寄陈君佐

孔平仲

会合未云久,笑言今苦赊。huì hé wèi yún jiǔ,xiào yán jīn kǔ shē。
山空愁夜鹤,野阔沸春蛙。shān kōng chóu yè hè,yě kuò fèi chūn wā。
雨涨新波满,烟昏故垒遮。yǔ zhǎng xīn bō mǎn,yān hūn gù lěi zhē。
输君官守佚,吟遍郡园花。shū jūn guān shǒu yì,yín biàn jùn yuán huā。

废庙

孔平仲

灵宇何年置,荒台渐欲平。líng yǔ hé nián zhì,huāng tái jiàn yù píng。
丹青多泯灭,苔藓太分明。dān qīng duō mǐn miè,tái xiǎn tài fēn míng。
栋宇非难复,威灵想不行。dòng yǔ fēi nán fù,wēi líng xiǎng bù xíng。
长林相蔽翳,惟有暮鸦鸣。zhǎng lín xiāng bì yì,wéi yǒu mù yā míng。

次韵偶书

孔平仲

凄风下残叶,疏雨滴黄昏。qī fēng xià cán yè,shū yǔ dī huáng hūn。
山气先冬冷,江流入夜浑。shān qì xiān dōng lěng,jiāng liú rù yè hún。
无兵诛二鄙,有策济群元。wú bīng zhū èr bǐ,yǒu cè jì qún yuán。
郁郁平生志,凭谁荐一言。yù yù píng shēng zhì,píng shuí jiàn yī yán。