古诗词

上巳

孔平仲

上巳陪游骑,城南俯落晖。shàng sì péi yóu qí,chéng nán fǔ luò huī。
溪山俱可爱,花木自相依。xī shān jù kě ài,huā mù zì xiāng yī。
佳节虽行乐,他邦未得归。jiā jié suī xíng lè,tā bāng wèi dé guī。
兰亭应禊饮,回首白云飞。lán tíng yīng xì yǐn,huí shǒu bái yún fēi。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

送马朝请使广西

孔平仲

海水扬波今合清,秋风千里使华行。hǎi shuǐ yáng bō jīn hé qīng,qiū fēng qiān lǐ shǐ huá xíng。
言皆有道非徒发,事若无心更不生。yán jiē yǒu dào fēi tú fā,shì ruò wú xīn gèng bù shēng。
谈笑从容怀远俗,琴书潇洒寄高情。tán xiào cóng róng huái yuǎn sú,qín shū xiāo sǎ jì gāo qíng。
伫闻静胜诸蛮服,何必楼船十万兵。zhù wén jìng shèng zhū mán fú,hé bì lóu chuán shí wàn bīng。

八月十六日玩月

孔平仲

团团冰镜吐清辉,今夜何如昨夜时。tuán tuán bīng jìng tǔ qīng huī,jīn yè hé rú zuó yè shí。
只恐月光无好恶,自怜人意有盈亏。zhǐ kǒng yuè guāng wú hǎo è,zì lián rén yì yǒu yíng kuī。
风摩露洗非常洁,地阔天高是处宜。fēng mó lù xǐ fēi cháng jié,dì kuò tiān gāo shì chù yí。
百尺曹亭吾独有,更教玉?倚栏吹。bǎi chǐ cáo tíng wú dú yǒu,gèng jiào yù suì yǐ lán chuī。

送郭明叔任

孔平仲

西安潇洒我常游,去自修川泛小舟。xī ān xiāo sǎ wǒ cháng yóu,qù zì xiū chuān fàn xiǎo zhōu。
民本丰饶矜气节,士多儒雅出公侯。mín běn fēng ráo jīn qì jié,shì duō rú yǎ chū gōng hóu。
梅山晚翠屏当户,茶井春芽雪满瓯。méi shān wǎn cuì píng dāng hù,chá jǐng chūn yá xuě mǎn ōu。
预想弦歌富闲暇,白云深倚凤凰楼。yù xiǎng xián gē fù xián xiá,bái yún shēn yǐ fèng huáng lóu。

送提举太平观熊舍人

孔平仲

未归西掖掌丝纶,且面南谯作守臣。wèi guī xī yē zhǎng sī lún,qiě miàn nán qiáo zuò shǒu chén。
三已何尝观愠色,一鸣从此却惊人。sān yǐ hé cháng guān yùn sè,yī míng cóng cǐ què jīng rén。
朱轓暂去求民瘼,黄闼行当秉国钧。zhū fān zàn qù qiú mín mò,huáng tà xíng dāng bǐng guó jūn。
记取庐山公旧隐,几多草木待青春。jì qǔ lú shān gōng jiù yǐn,jǐ duō cǎo mù dài qīng chūn。

送提举太平观熊舍人

孔平仲

江州几日到滁州,风送征帆暮不收。jiāng zhōu jǐ rì dào chú zhōu,fēng sòng zhēng fān mù bù shōu。
幽谷水声先入梦,炉峰山色远随舟。yōu gǔ shuǐ shēng xiān rù mèng,lú fēng shān sè yuǎn suí zhōu。
素无公事多闲暇,当有新诗自唱酬。sù wú gōng shì duō xián xiá,dāng yǒu xīn shī zì chàng chóu。
寂寞旧居谁复顾,桂花深锁一堂秋。jì mò jiù jū shuí fù gù,guì huā shēn suǒ yī táng qiū。

送提举太平观熊舍人

孔平仲

高才喻蜀策巂羌,凛凛威名动四方。gāo cái yù shǔ cè guī qiāng,lǐn lǐn wēi míng dòng sì fāng。
裁正稷宫新法度,发挥词掖好文章。cái zhèng jì gōng xīn fǎ dù,fā huī cí yē hǎo wén zhāng。
暂还紫府烟霞冷,却上青霄道路长。zàn hái zǐ fǔ yān xiá lěng,què shàng qīng xiāo dào lù zhǎng。
寄语吏民休浪喜,使君宁久在滁阳。jì yǔ lì mín xiū làng xǐ,shǐ jūn níng jiǔ zài chú yáng。

熊伯通阻风未发拿舟就谒留饮数杯

孔平仲

清晨已送君南浦,薄暮未行天北风。qīng chén yǐ sòng jūn nán pǔ,báo mù wèi xíng tiān běi fēng。
此别谩言千里远,笑谈还此一樽同。cǐ bié mán yán qiān lǐ yuǎn,xiào tán hái cǐ yī zūn tóng。
铁山重叠云垂地,玉马腾骧浪驾空。tiě shān zhòng dié yún chuí dì,yù mǎ téng xiāng làng jià kōng。
涉险临危须自戒,且维舟楫莫匆匆。shè xiǎn lín wēi xū zì jiè,qiě wéi zhōu jí mò cōng cōng。

苏子由寄题小庵诗用元韵和

孔平仲

官身粗应三钱府,吏隐聊开一草庵。guān shēn cū yīng sān qián fǔ,lì yǐn liáo kāi yī cǎo ān。
拥砌幽篁如月映,覆檐乔木与天参。yōng qì yōu huáng rú yuè yìng,fù yán qiáo mù yǔ tiān cān。
畏人自比藏头雉,老世今同作蛹蚕。wèi rén zì bǐ cáng tóu zhì,lǎo shì jīn tóng zuò yǒng cán。
岂独忘言兼闭息,舌津晨漱不胜甘。qǐ dú wàng yán jiān bì xī,shé jīn chén shù bù shèng gān。

据案小睡

孔平仲

春气已回人困顿,雨声不断夜潺湲。chūn qì yǐ huí rén kùn dùn,yǔ shēng bù duàn yè chán yuán。
四支退食昏如醉,两眼看书涩有烟。sì zhī tuì shí hūn rú zuì,liǎng yǎn kàn shū sè yǒu yān。
散帙横经那肯读,埋头曲肘即成眠。sàn zhì héng jīng nà kěn dú,mái tóu qū zhǒu jí chéng mián。
只愁稚子窥吾懒,岂畏诸公诮腹便。zhǐ chóu zhì zi kuī wú lǎn,qǐ wèi zhū gōng qiào fù biàn。

子瞻子由各有寄题小庵诗却用元韵和呈

孔平仲

二公俊轨皆千里,两首新诗寄一庵。èr gōng jùn guǐ jiē qiān lǐ,liǎng shǒu xīn shī jì yī ān。
大隐市朝希柱史,好奇兄弟有岑参。dà yǐn shì cháo xī zhù shǐ,hǎo qí xiōng dì yǒu cén cān。
雪天冻坐痴于雀,雨夕春眠困若蚕。xuě tiān dòng zuò chī yú què,yǔ xī chūn mián kùn ruò cán。
不是本来忘世味,便投闲寂亦难甘。bù shì běn lái wàng shì wèi,biàn tóu xián jì yì nán gān。

和经父寄张绩

孔平仲

萧萧木落洞庭湖,一叶扁舟尽室居。xiāo xiāo mù luò dòng tíng hú,yī yè biǎn zhōu jǐn shì jū。
吾道已衰投直笔,人情难合卷长裾。wú dào yǐ shuāi tóu zhí bǐ,rén qíng nán hé juǎn zhǎng jū。
重轻自系朝廷势,褒贬犹存史策书。zhòng qīng zì xì cháo tíng shì,bāo biǎn yóu cún shǐ cè shū。
所遇于天皆有分,未将鲵鲋羡鲸鱼。suǒ yù yú tiān jiē yǒu fēn,wèi jiāng ní fù xiàn jīng yú。

阻风呈经父

孔平仲

风响翻空若疾雷,舟行值此颇淹回。fēng xiǎng fān kōng ruò jí léi,zhōu xíng zhí cǐ pǒ yān huí。
坐看鸥鹜浮波去,近见蛟龙带雨来。zuò kàn ōu wù fú bō qù,jìn jiàn jiāo lóng dài yǔ lái。
春色未还江上柳,雪香谁寄岭头梅。chūn sè wèi hái jiāng shàng liǔ,xuě xiāng shuí jì lǐng tóu méi。
欲收美景陪清唱,恨乏当时子建才。yù shōu měi jǐng péi qīng chàng,hèn fá dāng shí zi jiàn cái。

和经父寄张绩

孔平仲

解纵枭鸱啄凤凰,天心似此亦难详。jiě zòng xiāo chī zhuó fèng huáng,tiān xīn shì cǐ yì nán xiáng。
但知斩马凭孤剑,岂为摧车避太行。dàn zhī zhǎn mǎ píng gū jiàn,qǐ wèi cuī chē bì tài xíng。
得者折腰犹下列,失之垂翅合南翔。dé zhě zhé yāo yóu xià liè,shī zhī chuí chì hé nán xiáng。
不如长揖尘埃去,同老逍遥物外乡。bù rú zhǎng yī chén āi qù,tóng lǎo xiāo yáo wù wài xiāng。

和经父寄张绩

孔平仲

半通官职万人才,卷蓄经纶未得开。bàn tōng guān zhí wàn rén cái,juǎn xù jīng lún wèi dé kāi。
鸾凤托巢虽枳棘,神仙定籍已蓬莱。luán fèng tuō cháo suī zhǐ jí,shén xiān dìng jí yǐ péng lái。
但存漆室葵心在,莫学荆山玉泪哀。dàn cún qī shì kuí xīn zài,mò xué jīng shān yù lèi āi。
倚伏万端宁有定,塞翁失马尚归来。yǐ fú wàn duān níng yǒu dìng,sāi wēng shī mǎ shàng guī lái。

和经父登黄鹤楼

孔平仲

复霭重沙望不穷,坐收千里一樽中。fù ǎi zhòng shā wàng bù qióng,zuò shōu qiān lǐ yī zūn zhōng。
天边江汉波涛阔,地下神仙窟宅通。tiān biān jiāng hàn bō tāo kuò,dì xià shén xiān kū zhái tōng。
窗影偷来湓浦白,檐光飞入沔城红。chuāng yǐng tōu lái pén pǔ bái,yán guāng fēi rù miǎn chéng hóng。
豁然已尽登临兴,云阁章亭谩在东。huō rán yǐ jǐn dēng lín xīng,yún gé zhāng tíng mán zài dōng。