古诗词

弄水亭

孔平仲

弄水垂吾手,圆波触石堤。nòng shuǐ chuí wú shǒu,yuán bō chù shí dī。
夜深翻斗极,秋霁把虹蜺。yè shēn fān dòu jí,qiū jì bǎ hóng ní。
鸟泛闲相得,烟生望稍迷。niǎo fàn xián xiāng dé,yān shēng wàng shāo mí。
问源思杖策,人指白云西。wèn yuán sī zhàng cè,rén zhǐ bái yún xī。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

剪玫瑰寄晦之仍书此为戏

孔平仲

去年君尝寄蔷薇,今年我亦寄玫瑰。qù nián jūn cháng jì qiáng wēi,jīn nián wǒ yì jì méi guī。
蔷薇赭赤未足爱,玫瑰莹白花草魁。qiáng wēi zhě chì wèi zú ài,méi guī yíng bái huā cǎo kuí。
南园春深桃杏落,但见芳草连莓苔。nán yuán chūn shēn táo xìng luò,dàn jiàn fāng cǎo lián méi tái。
唯兹皎洁满栏槛,玉冠瑶佩天边来。wéi zī jiǎo jié mǎn lán kǎn,yù guān yáo pèi tiān biān lái。
主人爱惜屡顾眄,赏心未暇携樽罍。zhǔ rén ài xī lǚ gù miǎn,shǎng xīn wèi xiá xié zūn léi。
寄君凭君巧吟咏,仍须对景倾金杯。jì jūn píng jūn qiǎo yín yǒng,réng xū duì jǐng qīng jīn bēi。
莫令蔷薇窃见此,恐遂羞愧不复开。mò lìng qiáng wēi qiè jiàn cǐ,kǒng suì xiū kuì bù fù kāi。

寄邹蹇叔

孔平仲

西园春深百草长,残花纷纷绿叶光。xī yuán chūn shēn bǎi cǎo zhǎng,cán huā fēn fēn lǜ yè guāng。
蜂归蝶散情已薄,独我绕树行如狂。fēng guī dié sàn qíng yǐ báo,dú wǒ rào shù xíng rú kuáng。
亟令沽酒藉地饮,卧嗅落蕊倾金觞。jí lìng gū jiǔ jí dì yǐn,wò xiù luò ruǐ qīng jīn shāng。
醉来意气颇脱略,睥睨天地如毫芒。zuì lái yì qì pǒ tuō lüè,pì nì tiān dì rú háo máng。
狂歌大笑谁对值,山猿谷鸟啼斜阳。kuáng gē dà xiào shuí duì zhí,shān yuán gǔ niǎo tí xié yáng。
却思高阳旧徒侣,安得飞至坐我傍。què sī gāo yáng jiù tú lǚ,ān dé fēi zhì zuò wǒ bàng。
登城引望不可见,云峰古木徒苍苍。dēng chéng yǐn wàng bù kě jiàn,yún fēng gǔ mù tú cāng cāng。

南卒

孔平仲

坐食者南卒,骄与子弟俱。zuò shí zhě nán zú,jiāo yǔ zi dì jù。
负甲则俯偻,荷戈不能趋。fù jiǎ zé fǔ lóu,hé gē bù néng qū。
嘈然金鼓鸣,气骇失所图。cáo rán jīn gǔ míng,qì hài shī suǒ tú。
固无一技良,徒有七尺躯。gù wú yī jì liáng,tú yǒu qī chǐ qū。
吾闻孙子教,弱女成武夫。wú wén sūn zi jiào,ruò nǚ chéng wǔ fū。
吾欲练汝辈,使之虓虎如。wú yù liàn rǔ bèi,shǐ zhī xiāo hǔ rú。
奈何天子诏,苦禁蓄兵书。nài hé tiān zi zhào,kǔ jìn xù bīng shū。
军旅非素习,壮士心踟蹰。jūn lǚ fēi sù xí,zhuàng shì xīn chí chú。
群蛮屡骚动,主将复左除。qún mán lǚ sāo dòng,zhǔ jiāng fù zuǒ chú。
有急何以报,思之可惊吁。yǒu jí hé yǐ bào,sī zhī kě jīng xū。

夜闻苍鹤唳

孔平仲

为鹤不能白,安用苍其形。wèi hè bù néng bái,ān yòng cāng qí xíng。
厥顶又不朱,无乃盗虚名。jué dǐng yòu bù zhū,wú nǎi dào xū míng。
雌雄守枯木,绝意冲太清。cí xióng shǒu kū mù,jué yì chōng tài qīng。
夜号如婴儿,聒我梦寐惊。yè hào rú yīng ér,guā wǒ mèng mèi jīng。
日欲火其巢,念汝雏方生。rì yù huǒ qí cháo,niàn rǔ chú fāng shēng。
亟宜罢吻噪,报我存养情。jí yí bà wěn zào,bào wǒ cún yǎng qíng。

悯囚

孔平仲

囚岂不乐有父母,囚岂不乐有室家。qiú qǐ bù lè yǒu fù mǔ,qiú qǐ bù lè yǒu shì jiā。
公行劫掠自取死,迫于穷饿情非它。gōng xíng jié lüè zì qǔ sǐ,pò yú qióng è qíng fēi tā。
腥膻所得能几许,哭入东市肩相摩。xīng shān suǒ dé néng jǐ xǔ,kū rù dōng shì jiān xiāng mó。
呜呼法令难力救,囚乎囚乎奈若何。wū hū fǎ lìng nán lì jiù,qiú hū qiú hū nài ruò hé。

移石

孔平仲

谁言磐石坚,势不可动摇。shuí yán pán shí jiān,shì bù kě dòng yáo。
健犊引大车,载行速如飘。jiàn dú yǐn dà chē,zài xíng sù rú piāo。
良因植根浅,未免迁徙劳。liáng yīn zhí gēn qiǎn,wèi miǎn qiān xǐ láo。
触类当自省,我今慎所操。chù lèi dāng zì shěng,wǒ jīn shèn suǒ cāo。

春夕寄兄长

孔平仲

南北万里道,兄弟隔年别。nán běi wàn lǐ dào,xiōng dì gé nián bié。
嬉鸾双翱翔,病马只羁绁。xī luán shuāng áo xiáng,bìng mǎ zhǐ jī xiè。
友关危坐久,顾影愁肠绝。yǒu guān wēi zuò jiǔ,gù yǐng chóu cháng jué。
清夜不可晨,吟残半窗月。qīng yè bù kě chén,yín cán bàn chuāng yuè。

养虎

孔平仲

西邻养虎已被啮,东邻养虎计何拙。xī lín yǎng hǔ yǐ bèi niè,dōng lín yǎng hǔ jì hé zhuō。
哺之既久爪牙强,定看一日难羁绁。bǔ zhī jì jiǔ zhǎo yá qiáng,dìng kàn yī rì nán jī xiè。
寄语东邻宜早图,野心变态在须臾。jì yǔ dōng lín yí zǎo tú,yě xīn biàn tài zài xū yú。
壮士匣中有神剑,欲斩虎头君许无。zhuàng shì xiá zhōng yǒu shén jiàn,yù zhǎn hǔ tóu jūn xǔ wú。

折杨柳

孔平仲

江头杨柳春依依,主人此时伤别离。jiāng tóu yáng liǔ chūn yī yī,zhǔ rén cǐ shí shāng bié lí。
留连祖席日欲晚,风弄绿影摇金卮。liú lián zǔ xí rì yù wǎn,fēng nòng lǜ yǐng yáo jīn zhī。
手攀长条赠君归,纷纷闲愁如絮飞。shǒu pān zhǎng tiáo zèng jūn guī,fēn fēn xián chóu rú xù fēi。
人生聚散似鱼雁,此柳春深有几枝。rén shēng jù sàn shì yú yàn,cǐ liǔ chūn shēn yǒu jǐ zhī。

王昭君

孔平仲

昭君十五入汉宫,自倚花艳如芙蓉。zhāo jūn shí wǔ rù hàn gōng,zì yǐ huā yàn rú fú róng。
黄金不买画者笔,西子变作嫫女容。huáng jīn bù mǎi huà zhě bǐ,xī zi biàn zuò mó nǚ róng。
羊车忽略久不幸,夜夜月照罗帷空。yáng chē hū lüè jiǔ bù xìng,yè yè yuè zhào luó wéi kōng。
娇痴怨恨掩袂泣,常恐兰蕙摧霜风。jiāo chī yuàn hèn yǎn mèi qì,cháng kǒng lán huì cuī shuāng fēng。
不堪坐守寂寞苦,遂愿将身嫁胡虏。bù kān zuò shǒu jì mò kǔ,suì yuàn jiāng shēn jià hú lǔ。
神仙缥缈下朝阳,再拜玉墀辞汉主。shén xiān piāo miǎo xià cháo yáng,zài bài yù chí cí hàn zhǔ。
天颜惊顾初相识,自起欲留留不得。tiān yán jīng gù chū xiāng shí,zì qǐ yù liú liú bù dé。
吁嗟拂袖归禁中,却看飞燕无颜色。xū jiē fú xiù guī jìn zhōng,què kàn fēi yàn wú yán sè。
婵娟去去阴山道,几日风沙貌枯槁。chán juān qù qù yīn shān dào,jǐ rì fēng shā mào kū gǎo。
千秋万古恨无穷,坟上春风无寸草。qiān qiū wàn gǔ hèn wú qióng,fén shàng chūn fēng wú cùn cǎo。

春日行

孔平仲

莺啼花笑清明天,黄金买酒斗十千。yīng tí huā xiào qīng míng tiān,huáng jīn mǎi jiǔ dòu shí qiān。
良时恣意一酩酊,醉倒扶起南堂眠。liáng shí zì yì yī mǐng dīng,zuì dào fú qǐ nán táng mián。
须臾更深残酒醒,明月当窗风气冷。xū yú gèng shēn cán jiǔ xǐng,míng yuè dāng chuāng fēng qì lěng。
闲愁万绪从中来,几欲长号泪如绠。xián chóu wàn xù cóng zhōng lái,jǐ yù zhǎng hào lèi rú gěng。

子夜四时歌春

孔平仲

二月春色来,三月春色老。èr yuè chūn sè lái,sān yuè chūn sè lǎo。
东风收花去,满地留芳草。dōng fēng shōu huā qù,mǎn dì liú fāng cǎo。

子夜四时歌夏

孔平仲

火云堆长空,赤日沸岩瀑。huǒ yún duī zhǎng kōng,chì rì fèi yán pù。
芙蓉已焦死,不减筼筜绿。fú róng yǐ jiāo sǐ,bù jiǎn yún dāng lǜ。

和经父秋夕

孔平仲

爽籁爱虫吟,凄音悲漏永。shuǎng lài ài chóng yín,qī yīn bēi lòu yǒng。
青灯无定焰,照此心情冷。qīng dēng wú dìng yàn,zhào cǐ xīn qíng lěng。
风生蕙帐寒,月满松窗静。fēng shēng huì zhàng hán,yuè mǎn sōng chuāng jìng。
万虑归寂寥,都忘荣辱境。wàn lǜ guī jì liáo,dōu wàng róng rǔ jìng。

次韵常父二十九日闸上作

孔平仲

泊舟不厌城南浅,谈笑淹留惊晷短。pō zhōu bù yàn chéng nán qiǎn,tán xiào yān liú jīng guǐ duǎn。
为传潮信舣江干,暂移已觉如天远。wèi chuán cháo xìn yǐ jiāng gàn,zàn yí yǐ jué rú tiān yuǎn。
足音来此慰寂寞,酒面自红炉自暖。zú yīn lái cǐ wèi jì mò,jiǔ miàn zì hóng lú zì nuǎn。
预愁会合有暌离,人事犹如月亏满。yù chóu huì hé yǒu kuí lí,rén shì yóu rú yuè kuī mǎn。
何如便赋归去来,百尺高帆席同卷。hé rú biàn fù guī qù lái,bǎi chǐ gāo fān xí tóng juǎn。