古诗词

咏橹

孔平仲

以小能行大,天机寄物形。yǐ xiǎo néng xíng dà,tiān jī jì wù xíng。
沿流最有助,深壑屡尝经。yán liú zuì yǒu zhù,shēn hè lǚ cháng jīng。
迅速功无比,讴鸦韵可听。xùn sù gōng wú bǐ,ōu yā yùn kě tīng。
江空插羽翼,水府散雷霆。jiāng kōng chā yǔ yì,shuǐ fǔ sàn léi tíng。
驾浪来湘浦,摇风过洞庭。jià làng lái xiāng pǔ,yáo fēng guò dòng tíng。
侵凌秋岛雾,破碎暮湾星。qīn líng qiū dǎo wù,pò suì mù wān xīng。
雁鹜惊群起,蛟龙睡一醒。yàn wù jīng qún qǐ,jiāo lóng shuì yī xǐng。
浩然乘此兴,东去绝沧溟。hào rán chéng cǐ xīng,dōng qù jué cāng míng。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。