古诗词

咏大

孔平仲

观水宣尼志,歌风汉祖篇。guān shuǐ xuān ní zhì,gē fēng hàn zǔ piān。
鹏抟九万里,椿寿八千年。péng tuán jiǔ wàn lǐ,chūn shòu bā qiān nián。
老子能谈道,唐尧亦法天。lǎo zi néng tán dào,táng yáo yì fǎ tiān。
旅獒宜自戒,魏瓠不胜坚。lǚ áo yí zì jiè,wèi hù bù shèng jiān。
西域瓜如斛,东山栗比拳。xī yù guā rú hú,dōng shān lì bǐ quán。
周蒿芟作柱,舜竹截为船。zhōu hāo shān zuò zhù,shùn zhú jié wèi chuán。
鲁语讥居蔡,邠诗咏献豜。lǔ yǔ jī jū cài,bīn shī yǒng xiàn jiān。
雷声当拟圣,人迹谩疑仙。léi shēng dāng nǐ shèng,rén jì mán yí xiān。
宝训书传百,真乘界说千。bǎo xùn shū chuán bǎi,zhēn chéng jiè shuō qiān。
弓闻阳虎窃,鼎自郜城迁。gōng wén yáng hǔ qiè,dǐng zì gào chéng qiān。
冯异依乔木,刘公受一钱。féng yì yī qiáo mù,liú gōng shòu yī qián。
小鲜无挠国,多稼最宜田。xiǎo xiān wú náo guó,duō jià zuì yí tián。
骨有专车异,珠求径寸圆。gǔ yǒu zhuān chē yì,zhū qiú jìng cùn yuán。
瘿垂惊瓮盎,雹下骇杯棬。yǐng chuí jīng wèng àng,báo xià hài bēi quān。
船泛银山浪,琴操急雨弦。chuán fàn yín shān làng,qín cāo jí yǔ xián。
恐时心缦缦,卧处腹便便。kǒng shí xīn màn màn,wò chù fù biàn biàn。
公罢三名府,官防五在边。gōng bà sān míng fǔ,guān fáng wǔ zài biān。
从容隐朝市,指顾奠山川。cóng róng yǐn cháo shì,zhǐ gù diàn shān chuān。
已识古今体,且知天地全。yǐ shí gǔ jīn tǐ,qiě zhī tiān dì quán。
介圭催入觐,夏屋示优贤。jiè guī cuī rù jìn,xià wū shì yōu xián。
金印悬如斗,神毫运若椽。jīn yìn xuán rú dòu,shén háo yùn ruò chuán。
安荣可长享,儒效照青编。ān róng kě zhǎng xiǎng,rú xiào zhào qīng biān。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。