古诗词

再吟六诗四首拜呈

孔平仲

摩天皆劲翮,对垒尽雄诗。mó tiān jiē jìn hé,duì lěi jǐn xióng shī。
汉士增三杰,唐儒益二夔。hàn shì zēng sān jié,táng rú yì èr kuí。
素修同德行,良会展尊彝。sù xiū tóng dé xíng,liáng huì zhǎn zūn yí。
耻佩苏秦印,闲吟谷永诗。chǐ pèi sū qín yìn,xián yín gǔ yǒng shī。
郡条颁美政,邦典守新规。jùn tiáo bān měi zhèng,bāng diǎn shǒu xīn guī。
暗换阴阳气,平分昼夜时。àn huàn yīn yáng qì,píng fēn zhòu yè shí。
南朝馀草树,战国旧城池。nán cháo yú cǎo shù,zhàn guó jiù chéng chí。
弱跪霜前蟹,奇眸水底龟。ruò guì shuāng qián xiè,qí móu shuǐ dǐ guī。
风标观画鹤,祸福中灵棋。fēng biāo guān huà hè,huò fú zhōng líng qí。
尼父谈诸蔽,尤当谨礼仪。ní fù tán zhū bì,yóu dāng jǐn lǐ yí。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。