古诗词

再吟六诗四首拜呈

孔平仲

累日欲修礼,今兹清饮陪。lèi rì yù xiū lǐ,jīn zī qīng yǐn péi。
位分乾卦画,人比晋卿才。wèi fēn qián guà huà,rén bǐ jìn qīng cái。
宗庙精禋近,侯邦舞羽来。zōng miào jīng yīn jìn,hóu bāng wǔ yǔ lái。
光华连七璧,符采缀三台。guāng huá lián qī bì,fú cǎi zhuì sān tái。
仪凤须论德,良弓自有材。yí fèng xū lùn dé,liáng gōng zì yǒu cái。
雄铓皆帝剑,直节倍公槐。xióng máng jiē dì jiàn,zhí jié bèi gōng huái。
吏计无先善,人情且去哀。lì jì wú xiān shàn,rén qíng qiě qù āi。
箴思丹扆补,彩喜碧油回。zhēn sī dān yǐ bǔ,cǎi xǐ bì yóu huí。
穆若亲朋会,欣然肺腑开。mù ruò qīn péng huì,xīn rán fèi fǔ kāi。
驰蛟参骏轨,朽驭愧驽骀。chí jiāo cān jùn guǐ,xiǔ yù kuì nú dài。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。