古诗词

再吟六诗四首拜呈

孔平仲

侯服安无事,官曹静不哗。hóu fú ān wú shì,guān cáo jìng bù huā。
畴非信善友,俱是孝廉家。chóu fēi xìn shàn yǒu,jù shì xiào lián jiā。
荀衮传荣耀,温龙竞爪牙。xún gǔn chuán róng yào,wēn lóng jìng zhǎo yá。
尺舆思附凤,角扇笑萦蛇。chǐ yú sī fù fèng,jiǎo shàn xiào yíng shé。
士习贤科论,人趋太守衙。shì xí xián kē lùn,rén qū tài shǒu yá。
庄衢当自骋,陈药更谁夸。zhuāng qú dāng zì chěng,chén yào gèng shuí kuā。
和露餐荷叶,临流饮雪花。hé lù cān hé yè,lín liú yǐn xuě huā。
草莱依瑞穗,荆布缀明珈。cǎo lái yī ruì suì,jīng bù zhuì míng jiā。
且固官庭守,宁忧柄用赊。qiě gù guān tíng shǒu,níng yōu bǐng yòng shē。
它时摇玉佩,鳌禁定联华。tā shí yáo yù pèi,áo jìn dìng lián huá。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。