古诗词

再吟六诗四首拜呈

孔平仲

龙笛霜号窍,熊旗露缀斿。lóng dí shuāng hào qiào,xióng qí lù zhuì yóu。
追欢品加豆,偷暇日要囚。zhuī huān pǐn jiā dòu,tōu xiá rì yào qiú。
周冕英才集,商瑚瑞气浮。zhōu miǎn yīng cái jí,shāng hú ruì qì fú。
金韬书屡讲,蓬矢志须酬。jīn tāo shū lǚ jiǎng,péng shǐ zhì xū chóu。
草树双仙岛,风烟半玉楼。cǎo shù shuāng xiān dǎo,fēng yān bàn yù lóu。
画图观隰驳,果实采沅榴。huà tú guān xí bó,guǒ shí cǎi yuán liú。
通贵人无恙,承平府孔修。tōng guì rén wú yàng,chéng píng fǔ kǒng xiū。
官非剑外久,课比茂陵优。guān fēi jiàn wài jiǔ,kè bǐ mào líng yōu。
时变休成论,皇明已照幽。shí biàn xiū chéng lùn,huáng míng yǐ zhào yōu。
责躬无复事,嘉谷谒高秋。zé gōng wú fù shì,jiā gǔ yè gāo qiū。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。