古诗词

送朱君贶德安宰罢任还

孔平仲

浔阳五邑谁善政,历陵令尹朱为姓。xún yáng wǔ yì shuí shàn zhèng,lì líng lìng yǐn zhū wèi xìng。
孜孜常以民存心,四境安娱吏无横。zī zī cháng yǐ mín cún xīn,sì jìng ān yú lì wú héng。
吾爱其人颇真率,笑语诙谐喜讥评。wú ài qí rén pǒ zhēn lǜ,xiào yǔ huī xié xǐ jī píng。
山有猛虎藜藿长,人得朋友衣冠正。shān yǒu měng hǔ lí huò zhǎng,rén dé péng yǒu yī guān zhèng。
当时文学推第一,阔步青云乃蹊径。dāng shí wén xué tuī dì yī,kuò bù qīng yún nǎi qī jìng。
大贤百里固非地,赤子三年且无病。dà xián bǎi lǐ gù fēi dì,chì zi sān nián qiě wú bìng。
如君才智可自达,今归朝廷惟所应。rú jūn cái zhì kě zì dá,jīn guī cháo tíng wéi suǒ yīng。
君臣昔以譬埙篪,吉甫文武陛下圣。jūn chén xī yǐ pì xūn chí,jí fǔ wén wǔ bì xià shèng。
当陈半策绾万金,翩翩六翮凌风劲。dāng chén bàn cè wǎn wàn jīn,piān piān liù hé líng fēng jìn。
江边钟官老铸钱,坐髀已消穷且暝。jiāng biān zhōng guān lǎo zhù qián,zuò bì yǐ xiāo qióng qiě míng。
倘君富贵不通书,当验行藏素非佞。tǎng jūn fù guì bù tōng shū,dāng yàn xíng cáng sù fēi nìng。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。