古诗词

寄子由

孔平仲

晨兴悲风鸣,霜霰集我屋。chén xīng bēi fēng míng,shuāng xiàn jí wǒ wū。
忽惊岁云晚,日月疾转毂。hū jīng suì yún wǎn,rì yuè jí zhuǎn gǔ。
穴虫知天时,闭户各潜伏。xué chóng zhī tiān shí,bì hù gè qián fú。
而我亦劳止,扰扰尚驰逐。ér wǒ yì láo zhǐ,rǎo rǎo shàng chí zhú。
宵征戴星明,暮饭多见烛。xiāo zhēng dài xīng míng,mù fàn duō jiàn zhú。
灰尘雕须眉,铜臭蚀肌肉。huī chén diāo xū méi,tóng chòu shí jī ròu。
念当投劾去,牵系五斗粟。niàn dāng tóu hé qù,qiān xì wǔ dòu sù。
岂无数亩田,亦有千个竹。qǐ wú shù mǔ tián,yì yǒu qiān gè zhú。
平生羡为农,水旱忧不足。píng shēng xiàn wèi nóng,shuǐ hàn yōu bù zú。
空效鸟雀饥,唧啾如聚哭。kōng xiào niǎo què jī,jī jiū rú jù kū。
内顾复迟回,行藏类羝触。nèi gù fù chí huí,xíng cáng lèi dī chù。
长卿著犊鼻,扬子投天禄。zhǎng qīng zhù dú bí,yáng zi tóu tiān lù。
岷峨能生贤,独不主为福。mín é néng shēng xián,dú bù zhǔ wèi fú。
如君乃栖栖,似我宜碌碌。rú jūn nǎi qī qī,shì wǒ yí lù lù。
连山积雪壮,霁色明群玉。lián shān jī xuě zhuàng,jì sè míng qún yù。
对此想清标,凛然疑在目。duì cǐ xiǎng qīng biāo,lǐn rán yí zài mù。
安得两翅长,高举逐黄鹄。ān dé liǎng chì zhǎng,gāo jǔ zhú huáng gǔ。
飞去堕君前,绸缪论心曲。fēi qù duò jūn qián,chóu móu lùn xīn qū。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。