古诗词

元丰四年十二月大雪郡侯送酒

孔平仲

平明大雪风怒嘷,屋上卷来亭下高。píng míng dà xuě fēng nù háo,wū shàng juǎn lái tíng xià gāo。
更深更密皆能到,所在纷纷如雨毛。gèng shēn gèng mì jiē néng dào,suǒ zài fēn fēn rú yǔ máo。
堆床压案扫复聚,取笔欲书冰折毫。duī chuáng yā àn sǎo fù jù,qǔ bǐ yù shū bīng zhé háo。
须眉沾白催我老,自颈以下类拥袍。xū méi zhān bái cuī wǒ lǎo,zì jǐng yǐ xià lèi yōng páo。
此时只好闭门坐,右手把酒左持螯。cǐ shí zhǐ hǎo bì mén zuò,yòu shǒu bǎ jiǔ zuǒ chí áo。
奈何巑岏据听事,千兵踏藉泥如糟。nài hé cuán wán jù tīng shì,qiān bīng tà jí ní rú zāo。
强登曹亭要望远,纸伞掣手不可操。qiáng dēng cáo tíng yào wàng yuǎn,zhǐ sǎn chè shǒu bù kě cāo。
黑阴遮眼铺水墨,寒气刮耳投兵刀。hēi yīn zhē yǎn pù shuǐ mò,hán qì guā ěr tóu bīng dāo。
饥肠及午尚未饭,更搜诗句无乃劳。jī cháng jí wǔ shàng wèi fàn,gèng sōu shī jù wú nǎi láo。
幸有使君怜寂寞,亟使兵厨分冻醪。xìng yǒu shǐ jūn lián jì mò,jí shǐ bīng chú fēn dòng láo。
余虽不饮为一釂,两颊生春红胜桃。yú suī bù yǐn wèi yī jiào,liǎng jiá shēng chūn hóng shèng táo。
醉眼瞢腾视天地,蜾蠃螟蛉轻二豪。zuì yǎn méng téng shì tiān dì,guǒ luǒ míng líng qīng èr háo。
勿令小暖气便壮,自笑世间皆我曹。wù lìng xiǎo nuǎn qì biàn zhuàng,zì xiào shì jiān jiē wǒ cáo。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。