古诗词

再寄子由

孔平仲

湓城趋高安,相望若邻屋。pén chéng qū gāo ān,xiāng wàng ruò lín wū。
思君肠九回,终夕转车毂。sī jūn cháng jiǔ huí,zhōng xī zhuǎn chē gǔ。
一从江上别,再见腊与伏。yī cóng jiāng shàng bié,zài jiàn là yǔ fú。
岧峣阻跻攀,疲曳愧蹑逐。tiáo yáo zǔ jī pān,pí yè kuì niè zhú。
此心敢忘德,烱烱如寸烛。cǐ xīn gǎn wàng dé,jiǒng jiǒng rú cùn zhú。
念昔见教勤,绸缪均骨肉。niàn xī jiàn jiào qín,chóu móu jūn gǔ ròu。
及今无所成,长大惟食粟。jí jīn wú suǒ chéng,zhǎng dà wéi shí sù。
读君黄楼赋,溢耳感丝竹。dú jūn huáng lóu fù,yì ěr gǎn sī zhú。
蹈海始知深,秋水暂自足。dǎo hǎi shǐ zhī shēn,qiū shuǐ zàn zì zú。
斯文道中丧,吊古堪恸哭。sī wén dào zhōng sàng,diào gǔ kān tòng kū。
勃兴得公家,万物困陵触。bó xīng dé gōng jiā,wàn wù kùn líng chù。
声名载不朽,岂羡卿相禄。shēng míng zài bù xiǔ,qǐ xiàn qīng xiāng lù。
琢雕穷乃工,未剥不为复。zuó diāo qióng nǎi gōng,wèi bō bù wèi fù。
嗟予空有心,资性本碌碌。jiē yǔ kōng yǒu xīn,zī xìng běn lù lù。
佳篇屡寄酬,珍赐比金玉。jiā piān lǚ jì chóu,zhēn cì bǐ jīn yù。
隋珠照十乘,只报一鱼目。suí zhū zhào shí chéng,zhǐ bào yī yú mù。
反顾拙丹青,何由希画鹄。fǎn gù zhuō dān qīng,hé yóu xī huà gǔ。
黄华强再奏,取笑阳春曲。huáng huá qiáng zài zòu,qǔ xiào yáng chūn qū。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。