古诗词

青州作

孔平仲

京东地平夷,自古四战国。jīng dōng dì píng yí,zì gǔ sì zhàn guó。
九州此居三,山海在封域。jiǔ zhōu cǐ jū sān,shān hǎi zài fēng yù。
北趋京洛近,南卷江淮直。běi qū jīng luò jìn,nán juǎn jiāng huái zhí。
富饶足鱼盐,饱暖遍牟麦。fù ráo zú yú yán,bǎo nuǎn biàn móu mài。
英雄欲飞腾,假此为羽翼。yīng xióng yù fēi téng,jiǎ cǐ wèi yǔ yì。
隆准蹙秦亡,金蟆伺唐隙。lóng zhǔn cù qín wáng,jīn má cì táng xì。
方今不忧此,所重只西北。fāng jīn bù yōu cǐ,suǒ zhòng zhǐ xī běi。
兵防最寡少,主帅失铨择。bīng fáng zuì guǎ shǎo,zhǔ shuài shī quán zé。
蒿莱蔽城隍,绣涩满戈戟。hāo lái bì chéng huáng,xiù sè mǎn gē jǐ。
慢为盗之资,忽者祸所植。màn wèi dào zhī zī,hū zhě huò suǒ zhí。
吾视士大夫,赳赳半雄特。wú shì shì dà fū,jiū jiū bàn xióng tè。
歌谣尚慷慨,阔达本多匿。gē yáo shàng kāng kǎi,kuò dá běn duō nì。
腹心宜先安,豫备乃长策。fù xīn yí xiān ān,yù bèi nǎi zhǎng cè。
众方诵太平,我乃虞盗贼。zhòng fāng sòng tài píng,wǒ nǎi yú dào zéi。
虽言亦谁听,痛哭损肝膈。suī yán yì shuí tīng,tòng kū sǔn gān gé。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。