古诗词

祈雨

孔平仲

皇天久不雨,旱风满东国。huáng tiān jiǔ bù yǔ,hàn fēng mǎn dōng guó。
春田废锄犁,秋事阙牟麦。chūn tián fèi chú lí,qiū shì quē móu mài。
县官紧租赋,守令抱忧责。xiàn guān jǐn zū fù,shǒu lìng bào yōu zé。
交驰谒并望,不敢爱牲帛。jiāo chí yè bìng wàng,bù gǎn ài shēng bó。
而我处学宫,于邦乃宾客。ér wǒ chù xué gōng,yú bāng nǎi bīn kè。
霜寒怯早起,卧听车马适。shuāng hán qiè zǎo qǐ,wò tīng chē mǎ shì。
方兹祈求急,不预奔走役。fāng zī qí qiú jí,bù yù bēn zǒu yì。
精诚倘蒙报,岂不沾润泽。jīng chéng tǎng méng bào,qǐ bù zhān rùn zé。
古有支离形,亦有支离德。gǔ yǒu zhī lí xíng,yì yǒu zhī lí dé。
而我颇施施,支离在官职。ér wǒ pǒ shī shī,zhī lí zài guān zhí。
虽然悯元元,览镜见颜色。suī rán mǐn yuán yuán,lǎn jìng jiàn yán sè。
高咏云汉篇,千秋意悽恻。gāo yǒng yún hàn piān,qiān qiū yì qī cè。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。