古诗词

十月二十一日夜

孔平仲

紞紞有如打两鼓,星河漫漫参在户。dǎn dǎn yǒu rú dǎ liǎng gǔ,xīng hé màn màn cān zài hù。
百鸟已栖人不行,西南汹汹有异声。bǎi niǎo yǐ qī rén bù xíng,xī nán xiōng xiōng yǒu yì shēng。
有若鬼神移山岳,又如战败百万兵。yǒu ruò guǐ shén yí shān yuè,yòu rú zhàn bài bǎi wàn bīng。
出门望见乃火起,椽落瓦裂咫尺鸣。chū mén wàng jiàn nǎi huǒ qǐ,chuán luò wǎ liè zhǐ chǐ míng。
问之相去一里间,红光烁烁侵天明。wèn zhī xiāng qù yī lǐ jiān,hóng guāng shuò shuò qīn tiān míng。
长烟涌波月魄死,其间有物如撒星。zhǎng yān yǒng bō yuè pò sǐ,qí jiān yǒu wù rú sā xīng。
是时久旱水泉竭,高屋一燎如毛翎。shì shí jiǔ hàn shuǐ quán jié,gāo wū yī liáo rú máo líng。
小儿但知聚看笑,不知扰扰人纵横。xiǎo ér dàn zhī jù kàn xiào,bù zhī rǎo rǎo rén zòng héng。
皇皇奔走最可念,耿耿不寝心飞惊。huáng huáng bēn zǒu zuì kě niàn,gěng gěng bù qǐn xīn fēi jīng。
明朝出视火起处,焦木颓垣不知数。míng cháo chū shì huǒ qǐ chù,jiāo mù tuí yuán bù zhī shù。
白头老姥啼向天,叹息之声满行路。bái tóu lǎo lǎo tí xiàng tiān,tàn xī zhī shēng mǎn xíng lù。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。