古诗词

长芦咏蝗

孔平仲

飞蝗乎,飞蝗乎,谁使汝为飞蝗,而如此之孽也。fēi huáng hū,fēi huáng hū,shuí shǐ rǔ wèi fēi huáng,ér rú cǐ zhī niè yě。
一气所生乃自然,百虫之中何为者。yī qì suǒ shēng nǎi zì rán,bǎi chóng zhī zhōng hé wèi zhě。
若岁大旱汝则多,人虽畏之可奈何。ruò suì dà hàn rǔ zé duō,rén suī wèi zhī kě nài hé。
来时漫不见首尾,往往蔽日连数里。lái shí màn bù jiàn shǒu wěi,wǎng wǎng bì rì lián shù lǐ。
河南却集河北岸,东村西村闹如蚁。hé nán què jí hé běi àn,dōng cūn xī cūn nào rú yǐ。
捕逐百千才十一,入地如锥又生子。bǔ zhú bǎi qiān cái shí yī,rù dì rú zhuī yòu shēng zi。
山林所过为一空,万口飒飒如雨风。shān lín suǒ guò wèi yī kōng,wàn kǒu sà sà rú yǔ fēng。
稻粱黍稷复何有,田畴已尽腹未充。dào liáng shǔ jì fù hé yǒu,tián chóu yǐ jǐn fù wèi chōng。
农夫去岁望得雪,千耦辈作乘春发。nóng fū qù suì wàng dé xuě,qiān ǒu bèi zuò chéng chūn fā。
耕耘喜及苗已长,与汝何冤乃遭啮。gēng yún xǐ jí miáo yǐ zhǎng,yǔ rǔ hé yuān nǎi zāo niè。
忍见深冬瘦如腊,徵赋繁兴蓄积缺。rěn jiàn shēn dōng shòu rú là,zhēng fù fán xīng xù jī quē。
我有薄田在江州,五岁之中三不收。wǒ yǒu báo tián zài jiāng zhōu,wǔ suì zhī zhōng sān bù shōu。
流灾得无及彼土,搏手安敢期高秋。liú zāi dé wú jí bǐ tǔ,bó shǒu ān gǎn qī gāo qiū。
阴阳调和非我事,冻馁逼迫同民忧。yīn yáng diào hé fēi wǒ shì,dòng něi bī pò tóng mín yōu。
有生所往随有累,不及饮啄波中鸥。yǒu shēng suǒ wǎng suí yǒu lèi,bù jí yǐn zhuó bō zhōng ōu。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

寄孙元忠

孔平仲

江上今朝寒雨歇,翛然欲下阴山雪。jiāng shàng jīn cháo hán yǔ xiē,xiāo rán yù xià yīn shān xuě。
山巅朱凤声嗷嗷,白鹄翅垂眼流血。shān diān zhū fèng shēng áo áo,bái gǔ chì chuí yǎn liú xuè。
老夫清晨梳白头,杖藜徐步立芳洲。lǎo fū qīng chén shū bái tóu,zhàng lí xú bù lì fāng zhōu。
使我残年但饱吃,微躯此外更何求。shǐ wǒ cán nián dàn bǎo chī,wēi qū cǐ wài gèng hé qiú。

寄孙元忠

孔平仲

神仙中人不易得,京中旧见君颜色。shén xiān zhōng rén bù yì dé,jīng zhōng jiù jiàn jūn yán sè。
同心不减骨肉亲,我居巷南子巷北。tóng xīn bù jiǎn gǔ ròu qīn,wǒ jū xiàng nán zi xiàng běi。
佳人屡出董娇娆,秋水为神玉为骨。jiā rén lǚ chū dǒng jiāo ráo,qiū shuǐ wèi shén yù wèi gǔ。
孤城此日堪断肠,既饱欢娱亦萧瑟。gū chéng cǐ rì kān duàn cháng,jì bǎo huān yú yì xiāo sè。

寄孙元忠

孔平仲

封书寄与泪潺湲,童稚情亲四十年。fēng shū jì yǔ lèi chán yuán,tóng zhì qíng qīn sì shí nián。
离别不堪无限意,断肠分首各风烟。lí bié bù kān wú xiàn yì,duàn cháng fēn shǒu gè fēng yān。
反锁衡门守环堵,闻道三年未曾语。fǎn suǒ héng mén shǒu huán dǔ,wén dào sān nián wèi céng yǔ。
数篇今见古人诗,更觉良工心独苦。shù piān jīn jiàn gǔ rén shī,gèng jué liáng gōng xīn dú kǔ。

孙元忠寄示种竹诗戏以二十篇答

孔平仲

青钱买野竹,持答翠琅玕。qīng qián mǎi yě zhú,chí dá cuì láng gān。
深栽小斋后,幽事颇相关。shēn zāi xiǎo zhāi hòu,yōu shì pǒ xiāng guān。
自有烟霞质,能令朱夏寒。zì yǒu yān xiá zhì,néng lìng zhū xià hán。
引溜加灌溉,毋令雪霜残。yǐn liū jiā guàn gài,wú lìng xuě shuāng cán。

孙元忠寄示种竹诗戏以二十篇答

孔平仲

冠盖满京华,藩篱带松菊。guān gài mǎn jīng huá,fān lí dài sōng jú。
看君用幽意,必种数竿竹。kàn jūn yòng yōu yì,bì zhǒng shù gān zhú。
婵娟碧鲜静,窈窕一林麓。chán juān bì xiān jìng,yǎo tiǎo yī lín lù。
排闷强裁诗,清文动哀玉。pái mèn qiáng cái shī,qīng wén dòng āi yù。

孙元忠寄示种竹诗戏以二十篇答

孔平仲

秋风楚竹冷,倚杖更徘徊。qiū fēng chǔ zhú lěng,yǐ zhàng gèng pái huái。
想见阴山雪,朱炎安在哉。xiǎng jiàn yīn shān xuě,zhū yán ān zài zāi。
自今幽兴熟,携手卧苍苔。zì jīn yōu xīng shú,xié shǒu wò cāng tái。
客居暂封殖,腊月更须栽。kè jū zàn fēng zhí,là yuè gèng xū zāi。

孙元忠寄示种竹诗戏以二十篇答

孔平仲

赏静连云竹,移因风雨秋。shǎng jìng lián yún zhú,yí yīn fēng yǔ qiū。
我圃日苍翠,会心直罕俦。wǒ pǔ rì cāng cuì,huì xīn zhí hǎn chóu。
若人才思阔,文彩珊瑚钩。ruò rén cái sī kuò,wén cǎi shān hú gōu。
新诗锦不如,札翰时相投。xīn shī jǐn bù rú,zhá hàn shí xiāng tóu。

孙元忠寄示种竹诗戏以二十篇答

孔平仲

幽偏得自怡,种竹交加翠。yōu piān dé zì yí,zhǒng zhú jiāo jiā cuì。
雨露之所濡,成长容何易。yǔ lù zhī suǒ rú,chéng zhǎng róng hé yì。
叶密鸣蝉稠,啅雀争枝坠。yè mì míng chán chóu,zhuó què zhēng zhī zhuì。
客思回林坰,萧疏外声利。kè sī huí lín jiōng,xiāo shū wài shēng lì。

孙元忠寄示种竹诗戏以二十篇答

孔平仲

解榻秋露悬,竹凉侵卧内。jiě tà qiū lù xuán,zhú liáng qīn wò nèi。
幽姿可时睹,密干叠苍翠。yōu zī kě shí dǔ,mì gàn dié cāng cuì。
况乃回风吹,低昂各有意。kuàng nǎi huí fēng chuī,dī áng gè yǒu yì。
长啸一含情,洒落富清制。zhǎng xiào yī hán qíng,sǎ luò fù qīng zhì。

孙元忠寄示种竹诗戏以二十篇答

孔平仲

朱夏云郁陶,种此何草草。zhū xià yún yù táo,zhǒng cǐ hé cǎo cǎo。
儿童汲井华,颇亦恨枯槁。ér tóng jí jǐng huá,pǒ yì hèn kū gǎo。
寒雨下霏霏,满眼颜色好。hán yǔ xià fēi fēi,mǎn yǎn yán sè hǎo。
临眺独踌躇,山林迹如扫。lín tiào dú chóu chú,shān lín jì rú sǎo。

孙元忠寄示种竹诗戏以二十篇答

孔平仲

古墙犹竹色,真作野人居。gǔ qiáng yóu zhú sè,zhēn zuò yě rén jū。
青云羞叶密,空翠扑肌肤。qīng yún xiū yè mì,kōng cuì pū jī fū。
寒日外惨淡,泠泠风有馀。hán rì wài cǎn dàn,líng líng fēng yǒu yú。
高斋坐林杪,兴远一萧疏。gāo zhāi zuò lín miǎo,xīng yuǎn yī xiāo shū。

孙元忠寄示种竹诗戏以二十篇答

孔平仲

竹光团野草,秀气豁烦襟。zhú guāng tuán yě cǎo,xiù qì huō fán jīn。
赠此遣愁寂,萧然静客心。zèng cǐ qiǎn chóu jì,xiāo rán jìng kè xīn。
枕簟入林僻,鸟雀聚枝深。zhěn diàn rù lín pì,niǎo què jù zhī shēn。
兴趣江湖迥,松筠起碧浔。xīng qù jiāng hú jiǒng,sōng yún qǐ bì xún。

孙元忠寄示种竹诗戏以二十篇答

孔平仲

琳琅愈青荧,绿竹半含箨。lín láng yù qīng yíng,lǜ zhú bàn hán tuò。
霜露一沾凝,秋风动哀壑。shuāng lù yī zhān níng,qiū fēng dòng āi hè。
才名四十年,晚就芸香阁。cái míng sì shí nián,wǎn jiù yún xiāng gé。
江上忆君时,风林纤月落。jiāng shàng yì jūn shí,fēng lín xiān yuè luò。

孙元忠寄示种竹诗戏以二十篇答

孔平仲

竹深留客处,僻近城南楼。zhú shēn liú kè chù,pì jìn chéng nán lóu。
眼边无俗物,淅淅野风秋。yǎn biān wú sú wù,xī xī yě fēng qiū。
主人不世才,老气横九州。zhǔ rén bù shì cái,lǎo qì héng jiǔ zhōu。
哀弦绕白云,清绝听者愁。āi xián rào bái yún,qīng jué tīng zhě chóu。

孙元忠寄示种竹诗戏以二十篇答

孔平仲

入门高兴发,而无人世喧。rù mén gāo xīng fā,ér wú rén shì xuān。
丛篁低地碧,疏林听晚蝉。cóng huáng dī dì bì,shū lín tīng wǎn chán。
衰年旅炎方,只想竹林眠。shuāi nián lǚ yán fāng,zhǐ xiǎng zhú lín mián。
安得骑鸿鹄,飞去坠尔前。ān dé qí hóng gǔ,fēi qù zhuì ěr qián。