古诗词

武宗

孔平仲

武宗惟雄俊,有臣委用专。wǔ zōng wéi xióng jùn,yǒu chén wěi yòng zhuān。
德裕才略大,感恩罄所宣。dé yù cái lüè dà,gǎn ēn qìng suǒ xuān。
是时岩廊上,六合气可吞。shì shí yán láng shàng,liù hé qì kě tūn。
论兵决胜负,万里在目前。lùn bīng jué shèng fù,wàn lǐ zài mù qián。
一平回鹘凶,再洗上党昏。yī píng huí gǔ xiōng,zài xǐ shàng dǎng hūn。
杨弁不知时,乃敢盗太原。yáng biàn bù zhī shí,nǎi gǎn dào tài yuán。
岂信明光甲,遣人斩其元。qǐ xìn míng guāng jiǎ,qiǎn rén zhǎn qí yuán。
廷谋昧知几,唯有君相然。tíng móu mèi zhī jǐ,wéi yǒu jūn xiāng rán。
成立三大功,慷慨在一言。chéng lì sān dà gōng,kāng kǎi zài yī yán。
风霆运不测,日月朗高悬。fēng tíng yùn bù cè,rì yuè lǎng gāo xuán。
李唐势已去,至此岌复缠。lǐ táng shì yǐ qù,zhì cǐ jí fù chán。
外内已息兵,崇卑定乾坤。wài nèi yǐ xī bīng,chóng bēi dìng qián kūn。
遂令河北师,弭耳如孤豚。suì lìng hé běi shī,mǐ ěr rú gū tún。
事书史册上,读之快心魂。shì shū shǐ cè shàng,dú zhī kuài xīn hún。
千载若信宿,凛凛风烈存。qiān zài ruò xìn sù,lǐn lǐn fēng liè cún。
世人多说剑,不见斫伐痕。shì rén duō shuō jiàn,bù jiàn zhuó fá hén。
玩弄反自伤,何用饰玙璠。wán nòng fǎn zì shāng,hé yòng shì yú fán。
迂哉贾生饵,果尔房琯奔。yū zāi jiǎ shēng ěr,guǒ ěr fáng guǎn bēn。
施为贵寔效,讵主炫空文。shī wèi guì shí xiào,jù zhǔ xuàn kōng wén。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

曹亭三绝句

孔平仲

登临常患远,游览不能继。dēng lín cháng huàn yuǎn,yóu lǎn bù néng jì。
此景对门墙,箯舆日三四。cǐ jǐng duì mén qiáng,biān yú rì sān sì。

西施

孔平仲

邀出苎罗山,送上姑苏台。yāo chū zhù luó shān,sòng shàng gū sū tái。
果迷吴主意,都忘越兵来。guǒ mí wú zhǔ yì,dōu wàng yuè bīng lái。

有感

孔平仲

惊风拔古松,浮云掩秋月。jīng fēng bá gǔ sōng,fú yún yǎn qiū yuè。
对景辄悲歌,随声入清血。duì jǐng zhé bēi gē,suí shēng rù qīng xuè。

池上作

孔平仲

寂历人初定,逍遥物已齐。jì lì rén chū dìng,xiāo yáo wù yǐ qí。
夜凉天似水,月在小桥西。yè liáng tiān shì shuǐ,yuè zài xiǎo qiáo xī。

午眠

孔平仲

雨荡炎天气,风生乔木阴。yǔ dàng yán tiān qì,fēng shēng qiáo mù yīn。
清凉一枕睡,胜得万黄金。qīng liáng yī zhěn shuì,shèng dé wàn huáng jīn。

送觉兹住凤山

孔平仲

十年虎溪老,却上羌山岑。shí nián hǔ xī lǎo,què shàng qiāng shān cén。
今回江西去,与人传法音。jīn huí jiāng xī qù,yǔ rén chuán fǎ yīn。

送觉兹住凤山

孔平仲

谷虚聊应物,云出本无心。gǔ xū liáo yīng wù,yún chū běn wú xīn。
猿鹤空相怨,旧庵松桧深。yuán hè kōng xiāng yuàn,jiù ān sōng guì shēn。

行香

孔平仲

枕上杜鹃啼,匆匆早起时。zhěn shàng dù juān tí,cōng cōng zǎo qǐ shí。
出行天未晓,月在杏花枝。chū xíng tiān wèi xiǎo,yuè zài xìng huā zhī。

戏促二幕客

孔平仲

寄语红莲幕,当歌金缕衣。jì yǔ hóng lián mù,dāng gē jīn lǚ yī。
探春曾有约,今日已春归。tàn chūn céng yǒu yuē,jīn rì yǐ chūn guī。

毛阳

孔平仲

客路方投辔,邮亭独掩门。kè lù fāng tóu pèi,yóu tíng dú yǎn mén。
无人共灯火,秋雨更黄昏。wú rén gòng dēng huǒ,qiū yǔ gèng huáng hūn。

孔平仲

徘徊想此夜,夜长犹未眠。pái huái xiǎng cǐ yè,yè zhǎng yóu wèi mián。
出门还复入,无语月空圆。chū mén hái fù rù,wú yǔ yuè kōng yuán。

早阴

孔平仲

青女随明月,来时夜已深。qīng nǚ suí míng yuè,lái shí yè yǐ shēn。
霜花结不就,散作海天阴。shuāng huā jié bù jiù,sàn zuò hǎi tiān yīn。

小酌

孔平仲

落日山城晚,黄云雪意浓。luò rì shān chéng wǎn,huáng yún xuě yì nóng。
更须开一瓮,频醉送残冬。gèng xū kāi yī wèng,pín zuì sòng cán dōng。

池上

孔平仲

汲水添池池已深,小鱼无数乱浮沉。jí shuǐ tiān chí chí yǐ shēn,xiǎo yú wú shù luàn fú chén。
绿萍荷叶皆凉冷,更有庭柯百尺阴。lǜ píng hé yè jiē liáng lěng,gèng yǒu tíng kē bǎi chǐ yīn。

池上

孔平仲

群鱼散漫吸新水,好鸟间关啼翠阴。qún yú sàn màn xī xīn shuǐ,hǎo niǎo jiān guān tí cuì yīn。
悠然物我俱自得,一霎南风吹我襟。yōu rán wù wǒ jù zì dé,yī shà nán fēng chuī wǒ jīn。