古诗词

发谷熟县寄扬州同寮

孔平仲

清晨出古县,独遇卖花翁。qīng chén chū gǔ xiàn,dú yù mài huā wēng。
芍药三数朵,琼苞出渐红。sháo yào sān shù duǒ,qióng bāo chū jiàn hóng。
皎如情人未梳洗,朱帘半掩娇春风。jiǎo rú qíng rén wèi shū xǐ,zhū lián bàn yǎn jiāo chūn fēng。
去年维扬陪胜赏,此花开谢旬月中。qù nián wéi yáng péi shèng shǎng,cǐ huā kāi xiè xún yuè zhōng。
名园胜刹处处有,深畦浅垄无西东。míng yuán shèng shā chù chù yǒu,shēn qí qiǎn lǒng wú xī dōng。
品流已多搜绝异,若数英俊遗凡庸。pǐn liú yǐ duō sōu jué yì,ruò shù yīng jùn yí fán yōng。
迩年新花更奇巧,造化雕琢何时穷。ěr nián xīn huā gèng qí qiǎo,zào huà diāo zuó hé shí qióng。
离家今日已千里,云雨浩荡迷淮东。lí jiā jīn rì yǐ qiān lǐ,yún yǔ hào dàng mí huái dōng。
而今又及赏花月,因循不赏花更空。ér jīn yòu jí shǎng huā yuè,yīn xún bù shǎng huā gèng kōng。
寄语维扬好相识,花时勉泛黄金钟。jì yǔ wéi yáng hǎo xiāng shí,huā shí miǎn fàn huáng jīn zhōng。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

方逢原借示方干先生诗以集句诗赠之

孔平仲

远壑度年如晦暝,澄潭到底不容尘。yuǎn hè dù nián rú huì míng,chéng tán dào dǐ bù róng chén。
公卿若更遗名姓,甘棹渔舟下钓纶。gōng qīng ruò gèng yí míng xìng,gān zhào yú zhōu xià diào lún。

寄芸叟

孔平仲

未老已前胡不归,何须斑白及衰羸。wèi lǎo yǐ qián hú bù guī,hé xū bān bái jí shuāi léi。
婆娑石上弄明月,卧看春风生桂枝。pó suō shí shàng nòng míng yuè,wò kàn chūn fēng shēng guì zhī。

寄芸叟

孔平仲

愁云垂地黄映日,叠嶂插空青照楼。chóu yún chuí dì huáng yìng rì,dié zhàng chā kōng qīng zhào lóu。
野菊花开秋又晚,便当归去老沧洲。yě jú huā kāi qiū yòu wǎn,biàn dāng guī qù lǎo cāng zhōu。

寄芸叟

孔平仲

年过半百合归去,谨杜衡门深退藏。nián guò bàn bǎi hé guī qù,jǐn dù héng mén shēn tuì cáng。
衰白前途有多少,使君子细更商量。shuāi bái qián tú yǒu duō shǎo,shǐ jūn zi xì gèng shāng liàng。

题织锦璇玑图

孔平仲

晞草露如郎行薄,乱花风似客情多。xī cǎo lù rú láng xíng báo,luàn huā fēng shì kè qíng duō。
归鸿见处弹珠泪,语燕闻时敛翠蛾。guī hóng jiàn chù dàn zhū lèi,yǔ yàn wén shí liǎn cuì é。

题织锦璇玑图

孔平仲

肠断写愁萦字字,锦纹传意寄君看。cháng duàn xiě chóu yíng zì zì,jǐn wén chuán yì jì jūn kàn。
床空照月残灯冷,黄叶霜前秋信寒。chuáng kōng zhào yuè cán dēng lěng,huáng yè shuāng qián qiū xìn hán。

题织锦璇玑图

孔平仲

前堂画烛残凝泪,半夜清香旧惹衾。qián táng huà zhú cán níng lèi,bàn yè qīng xiāng jiù rě qīn。
烟锁竹枝寒宿鸟,水沉天色霁横参。yān suǒ zhú zhī hán sù niǎo,shuǐ chén tiān sè jì héng cān。

和徐道腴波字

孔平仲

人横玉管宁无意,风入春江总是波。rén héng yù guǎn níng wú yì,fēng rù chūn jiāng zǒng shì bō。
把袂相牵招饮去,岳阳城外酒徒多。bǎ mèi xiāng qiān zhāo yǐn qù,yuè yáng chéng wài jiǔ tú duō。

席上口授杜仲观

孔平仲

暮雨萧萧何不止,东风弄白起江波。mù yǔ xiāo xiāo hé bù zhǐ,dōng fēng nòng bái qǐ jiāng bō。
绿杨绾作同心结,杜子春来狂兴多。lǜ yáng wǎn zuò tóng xīn jié,dù zi chūn lái kuáng xīng duō。

走笔呈承君

孔平仲

围棋屡北当复战,乘兴能来不待邀。wéi qí lǚ běi dāng fù zhàn,chéng xīng néng lái bù dài yāo。
杜牧诗如道今日,最宜檐雨竹萧萧。dù mù shī rú dào jīn rì,zuì yí yán yǔ zhú xiāo xiāo。

风人一绝

孔平仲

须烦玉手自操刀,便趁槐芽作冷淘。xū fán yù shǒu zì cāo dāo,biàn chèn huái yá zuò lěng táo。
剩泼葱油抹羊肉,不嫌潇洒爱萧骚。shèng pō cōng yóu mǒ yáng ròu,bù xián xiāo sǎ ài xiāo sāo。

呈宋思叔县丞

孔平仲

宋君吾未识,名誉素讲闻。sòng jūn wú wèi shí,míng yù sù jiǎng wén。
海上一邂逅,欢然如故人。hǎi shàng yī xiè hòu,huān rán rú gù rén。
相交但数语,所见已终身。xiāng jiāo dàn shù yǔ,suǒ jiàn yǐ zhōng shēn。
固非轻许与,亦有白头新。gù fēi qīng xǔ yǔ,yì yǒu bái tóu xīn。
之官颇迫促,折柳长亭春。zhī guān pǒ pò cù,zhé liǔ zhǎng tíng chūn。
驰情自今始,怅望西南云。chí qíng zì jīn shǐ,chàng wàng xī nán yún。

夜入监中

孔平仲

攲枕汗如洗,出门更已深。qī zhěn hàn rú xǐ,chū mén gèng yǐ shēn。
长风万里至,河汉清人心。zhǎng fēng wàn lǐ zhì,hé hàn qīng rén xīn。
芙蕖有佳气,杨柳摇疏阴。fú qú yǒu jiā qì,yáng liǔ yáo shū yīn。
秋声繁促织,月色动栖禽。qiū shēng fán cù zhī,yuè sè dòng qī qín。
落魄衣忘带,逍遥发懒簪。luò pò yī wàng dài,xiāo yáo fā lǎn zān。
听从凉冷入,一快直千金。tīng cóng liáng lěng rù,yī kuài zhí qiān jīn。

庾楼

孔平仲

高城枕浩渺,层层压崔嵬。gāo chéng zhěn hào miǎo,céng céng yā cuī wéi。
路绕清阴上,山分爽气来。lù rào qīng yīn shàng,shān fēn shuǎng qì lái。
天低风动幕,空迥月浮杯。tiān dī fēng dòng mù,kōng jiǒng yuè fú bēi。
远眼征帆尽,凉襟细雨开。yuǎn yǎn zhēng fān jǐn,liáng jīn xì yǔ kāi。
行人望蓬岛,游客比春台。xíng rén wàng péng dǎo,yóu kè bǐ chūn tái。
岂独登临胜,扶倾不易才。qǐ dú dēng lín shèng,fú qīng bù yì cái。

上巳饮于湖上

孔平仲

城南春已老,湖上雨初晴。chéng nán chūn yǐ lǎo,hú shàng yǔ chū qíng。
草作忘忧绿,风为解愠清。cǎo zuò wàng yōu lǜ,fēng wèi jiě yùn qīng。
杨花轻欲下,菱叶细方生。yáng huā qīng yù xià,líng yè xì fāng shēng。
酒影低云木,歌声伴画莺。jiǔ yǐng dī yún mù,gē shēng bàn huà yīng。
赏心残蕊在,幽曲小舟横。shǎng xīn cán ruǐ zài,yōu qū xiǎo zhōu héng。
却笑兰亭会,吟诗半不成。què xiào lán tíng huì,yín shī bàn bù chéng。