古诗词

寄勉甫

孔平仲

猛虎不伏枥,抟鹏笑韝鹰。měng hǔ bù fú lì,tuán péng xiào gōu yīng。
丈夫志四海,羞愧守门庭。zhàng fū zhì sì hǎi,xiū kuì shǒu mén tíng。
君实豪杰士,贫贱乡人轻。jūn shí háo jié shì,pín jiàn xiāng rén qīng。
愤发策蹇驴,西走游玉京。fèn fā cè jiǎn lǘ,xī zǒu yóu yù jīng。
负书入太学,大带参诸生。fù shū rù tài xué,dà dài cān zhū shēng。
文章逸莫控,学问骤以升。wén zhāng yì mò kòng,xué wèn zhòu yǐ shēng。
曾未年岁馀,哗哗得声名。céng wèi nián suì yú,huā huā dé shēng míng。
定知有所立,俯拾紫与青。dìng zhī yǒu suǒ lì,fǔ shí zǐ yǔ qīng。
顾我孤陋者,聋瞽其聪明。gù wǒ gū lòu zhě,lóng gǔ qí cōng míng。
譬如山下泉,碍险尚未行。pì rú shān xià quán,ài xiǎn shàng wèi xíng。
无人为激进,安得归沧溟。wú rén wèi jī jìn,ān dé guī cāng míng。
所愿同君游,扬波浩东倾。suǒ yuàn tóng jūn yóu,yáng bō hào dōng qīng。
此志何日遂,长呼涕淋缨。cǐ zhì hé rì suì,zhǎng hū tì lín yīng。
北望风谊美,心焉如旆旌。běi wàng fēng yì měi,xīn yān rú pèi jīng。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。