古诗词

王昭君

孔平仲

昭君十五入汉宫,自倚花艳如芙蓉。zhāo jūn shí wǔ rù hàn gōng,zì yǐ huā yàn rú fú róng。
黄金不买画者笔,西子变作嫫女容。huáng jīn bù mǎi huà zhě bǐ,xī zi biàn zuò mó nǚ róng。
羊车忽略久不幸,夜夜月照罗帷空。yáng chē hū lüè jiǔ bù xìng,yè yè yuè zhào luó wéi kōng。
娇痴怨恨掩袂泣,常恐兰蕙摧霜风。jiāo chī yuàn hèn yǎn mèi qì,cháng kǒng lán huì cuī shuāng fēng。
不堪坐守寂寞苦,遂愿将身嫁胡虏。bù kān zuò shǒu jì mò kǔ,suì yuàn jiāng shēn jià hú lǔ。
神仙缥缈下朝阳,再拜玉墀辞汉主。shén xiān piāo miǎo xià cháo yáng,zài bài yù chí cí hàn zhǔ。
天颜惊顾初相识,自起欲留留不得。tiān yán jīng gù chū xiāng shí,zì qǐ yù liú liú bù dé。
吁嗟拂袖归禁中,却看飞燕无颜色。xū jiē fú xiù guī jìn zhōng,què kàn fēi yàn wú yán sè。
婵娟去去阴山道,几日风沙貌枯槁。chán juān qù qù yīn shān dào,jǐ rì fēng shā mào kū gǎo。
千秋万古恨无穷,坟上春风无寸草。qiān qiū wàn gǔ hèn wú qióng,fén shàng chūn fēng wú cùn cǎo。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。