古诗词

发仪真寄常父兄

孔平仲

丱角同出处,中路稍差池。guàn jiǎo tóng chū chù,zhōng lù shāo chà chí。
往事如一梦,新年生白髭。wǎng shì rú yī mèng,xīn nián shēng bái zī。
小官仍龃龉,异国更羁栖。xiǎo guān réng jǔ yǔ,yì guó gèng jī qī。
长时恨隔阔,既见少开眉。zhǎng shí hèn gé kuò,jì jiàn shǎo kāi méi。
朝共垆边饮,暮同窗下棋。cháo gòng lú biān yǐn,mù tóng chuāng xià qí。
一日复一日,眷眷不忍离。yī rì fù yī rì,juàn juàn bù rěn lí。
今兹解舟去,岂为赴同期。jīn zī jiě zhōu qù,qǐ wèi fù tóng qī。
久住恐相溷,萧然生事微。jiǔ zhù kǒng xiāng hùn,xiāo rán shēng shì wēi。
欲将眼中泪,一洒别时衣。yù jiāng yǎn zhōng lèi,yī sǎ bié shí yī。
诸绪正牢落,勿令心重悲。zhū xù zhèng láo luò,wù lìng xīn zhòng bēi。
融怡和笑语,惝恍迷东西。róng yí hé xiào yǔ,chǎng huǎng mí dōng xī。
甘言戒婢子,循发祝阿宜。gān yán jiè bì zi,xún fā zhù ā yí。
愦愦情怀恶,正同中酒时。kuì kuì qíng huái è,zhèng tóng zhōng jiǔ shí。
晚泊芦荻岸,江天云四垂。wǎn pō lú dí àn,jiāng tiān yún sì chuí。
高城已不见,春雨更如丝。gāo chéng yǐ bù jiàn,chūn yǔ gèng rú sī。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。