古诗词

小庵诗

孔平仲

甃石为道,旁植冬青不死之灵草。zhòu shí wèi dào,páng zhí dōng qīng bù sǐ zhī líng cǎo。
跨水为桥,上有百年老木之清阴。kuà shuǐ wèi qiáo,shàng yǒu bǎi nián lǎo mù zhī qīng yīn。
小庵又在北墙北,花竹重重深更深。xiǎo ān yòu zài běi qiáng běi,huā zhú zhòng zhòng shēn gèng shēn。
公馀竟日无一事,卜此佳趣聊栖心。gōng yú jìng rì wú yī shì,bo cǐ jiā qù liáo qī xīn。
明月为我迟迟不肯去,清风为我淅淅生好音。míng yuè wèi wǒ chí chí bù kěn qù,qīng fēng wèi wǒ xī xī shēng hǎo yīn。
阒然宴坐如涧谷,乐以真乐非丝金。qù rán yàn zuò rú jiàn gǔ,lè yǐ zhēn lè fēi sī jīn。
君看此庵亦何有,架竹编茅容侧肘。jūn kàn cǐ ān yì hé yǒu,jià zhú biān máo róng cè zhǒu。
人生自足乃有馀,不羡檐牙切星斗。rén shēng zì zú nǎi yǒu yú,bù xiàn yán yá qiè xīng dòu。
朝携一筇杖,暮炷一炉香。cháo xié yī qióng zhàng,mù zhù yī lú xiāng。
悠然每独笑,物我两皆忘。yōu rán měi dú xiào,wù wǒ liǎng jiē wàng。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。