古诗词

送谢仲规致仕

孔平仲

公年五十馀,须鬓黑如漆。gōng nián wǔ shí yú,xū bìn hēi rú qī。
朝廷方进用,未是挂冠日。cháo tíng fāng jìn yòng,wèi shì guà guān rì。
又非力不任,数以身自乞。yòu fēi lì bù rèn,shù yǐ shēn zì qǐ。
人疑徇虚名,今也践其实。rén yí xùn xū míng,jīn yě jiàn qí shí。
萧然巢许姿,臭腐视冕绂。xiāo rán cháo xǔ zī,chòu fǔ shì miǎn fú。
东南富人材,卿相近间出。dōng nán fù rén cái,qīng xiāng jìn jiān chū。
急流能勇退,千古未有一。jí liú néng yǒng tuì,qiān gǔ wèi yǒu yī。
贤哉谢夫子,趣尚真不屈。xián zāi xiè fū zi,qù shàng zhēn bù qū。
腾装岭外远,归棹江边疾。téng zhuāng lǐng wài yuǎn,guī zhào jiāng biān jí。
故乡何日到,清暑坐华室。gù xiāng hé rì dào,qīng shǔ zuò huá shì。
荔包杂红紫,茶品分甲乙。lì bāo zá hóng zǐ,chá pǐn fēn jiǎ yǐ。
岁时会亲宾,左右列图帙。suì shí huì qīn bīn,zuǒ yòu liè tú zhì。
回头烟瘴地,挥手风波窟。huí tóu yān zhàng dì,huī shǒu fēng bō kū。
天将劳以生,乃独取闲佚。tiān jiāng láo yǐ shēng,nǎi dú qǔ xián yì。
观公眉宇秀,凛凛有道骨。guān gōng méi yǔ xiù,lǐn lǐn yǒu dào gǔ。
当为地上仙,不是笼中物。dāng wèi dì shàng xiān,bù shì lóng zhōng wù。
我亦素有心,贱贫嗟汩没。wǒ yì sù yǒu xīn,jiàn pín jiē gǔ méi。
鸿鹄羽翼成,高飞脱罗罻。hóng gǔ yǔ yì chéng,gāo fēi tuō luó wèi。
鹪鹩未有巢,侧目空自失。jiāo liáo wèi yǒu cháo,cè mù kōng zì shī。
短章健公决,行且营蓬荜。duǎn zhāng jiàn gōng jué,xíng qiě yíng péng bì。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。