古诗词

夏旱

孔平仲

元丰四年夏六月,旱风扬尘日流血。yuán fēng sì nián xià liù yuè,hàn fēng yáng chén rì liú xuè。
高田已白低田乾,陂池行车井泉竭。gāo tián yǐ bái dī tián qián,bēi chí xíng chē jǐng quán jié。
多稼如云欲成就,天胡不仁忍断绝。duō jià rú yún yù chéng jiù,tiān hú bù rén rěn duàn jué。
雷声隆隆电摇帜,雨竟无成空混热。léi shēng lóng lóng diàn yáo zhì,yǔ jìng wú chéng kōng hùn rè。
如闻大河决北方,目极千里波涛黄。rú wén dà hé jué běi fāng,mù jí qiān lǐ bō tāo huáng。
我愿蛟龙卷此水,洒落东南救焦死。wǒ yuàn jiāo lóng juǎn cǐ shuǐ,sǎ luò dōng nán jiù jiāo sǐ。
又闻戎泸方用兵,战车甲马穿云行。yòu wén róng lú fāng yòng bīng,zhàn chē jiǎ mǎ chuān yún xíng。
安得疏江拥三峡,馀波末流灌百城。ān dé shū jiāng yōng sān xiá,yú bō mò liú guàn bǎi chéng。
分支引派入南亩,尽使枯槁得复生。fēn zhī yǐn pài rù nán mǔ,jǐn shǐ kū gǎo dé fù shēng。
志大心劳竟何补,仰视云汉高溟溟。zhì dà xīn láo jìng hé bǔ,yǎng shì yún hàn gāo míng míng。
吾徒禄食固可饱,更愿眼前无饿莩。wú tú lù shí gù kě bǎo,gèng yuàn yǎn qián wú è fú。

孔平仲

孔平仲 北宋诗人。字义甫,一作毅父。新喻(今江西新余县)人。生卒年不详。治平二年(1065)举进士,曾任秘书丞、集贤校理,又提点江浙铸钱、京西刑狱。 孔平仲的作品>>

猜您喜欢

春闺六言

孔平仲

燕子舞开烟绿,杜鹃啼破花红。yàn zi wǔ kāi yān lǜ,dù juān tí pò huā hóng。
满地夕阳芳草,有时细雨斜风。mǎn dì xī yáng fāng cǎo,yǒu shí xì yǔ xié fēng。
锦帐尚寒梦短,彩笺虽远情通。jǐn zhàng shàng hán mèng duǎn,cǎi jiān suī yuǎn qíng tōng。
泪痕染在襟上,愁绪织向机中。lèi hén rǎn zài jīn shàng,chóu xù zhī xiàng jī zhōng。

寄内

孔平仲

试说途中景,方知别后心。shì shuō tú zhōng jǐng,fāng zhī bié hòu xīn。
行人日暮少,风雪乱山深。xíng rén rì mù shǎo,fēng xuě luàn shān shēn。